Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

Chương 17: Mười phương rừng cây(2)

Chương 17: Mười phương rừng cây(2)




Đây là nói nếu đang trong trạng thái lý tưởng, mỗi tháng hắn còn phải làm việc cũng như xử lý những chuyện khác, không thể tu luyện khắc khổ mỗi ngày được, mà tu các công pháp sau đó chắc cũng không tốn nhiều thời gian nhập môn.

Lúc này mọi người đã băng qua rừng cây, sơn môn cao lớn nguy nga màu trắng xuất hiện trước mặt bọn họ.

Sơn môn có bốn cây cột trụ và ba cái lỗ, toàn bộ đều được đúc từ đá cẩm thạch trắng, trên cái móc sắt ở chính giữa cửa lớn viết ba chữ triện: Thông U quan.

Một cỗ khí thế thật lớn đập vào mặt, trong lòng mọi người không khỏi dâng lên cảm giác tự hào hùng tráng.

Chỉ cần đi qua cái cửa này, từ đây bọn hắn sẽ cắt đứt hồng trần bước vào con đường tu tiên.

Trước sơn môn có một đồng tử cao ba thước mặt trắng má đỏ mặc đồ đỏ đứng đó.

Dưới bóng đêm, đồng tử lộ vẻ hết sức âm trầm, con ngươi cực kỳ lớn, trên mặt thì không có biểu cảm gì, nhìn không giống con người cho lắm.

"Ta chính là Lý Ngọc Đồng, U Đồng đạo sĩ. Xin mời chư vị đi theo ta, chớ nên ồn ào." Giọng nói già nua khàn khàn của đồng tử vang lên.

"Vâng, U Đồng đạo trưởng." Lý Lâm cung kính chắp tay, đám người hô to chào đạo trưởng.

Chữ lót ở Thông U quan gồm: Thông minh diệu điển, thâm áo u huyền; chư ngọc chi anh, thiên sinh địa thành.

Dùng chữ lót “Thông” thì chỉ có mỗi Thông U đạo nhân.

Phần lớn người dùng ba chữ Minh Ngọc Điển đều là cao tầng trong môn.

Còn những người dùng bốn chữ tiếp theo thì đa số là đệ tử lâu năm hoặc các chấp sự tạp dịch.

Bối phận trong Thông U quan ngoại trừ căn cứ vào quy định nhập môn thì còn dựa vào nhân tố thực lực. Thực lực đạt tiêu chuẩn liền có thể được bất cứ cao tầng nào ban thưởng chữ lót.

Miễn cho xung đột vì thực lực mạnh mà bối phận lại thấp.

Nói xong, đồng tử quay người đi vào trong môn, bọn họ đi dọc theo con đường nhỏ tiến lên phía trước.

Mọi người đi sát phía sau.

Phành phạch!

Trên trời cao vang lên tiếng vỗ cánh bay lượn.

Một đàn quạ đen mắt vàng khí phách bay qua, một con trong số đó giương cánh rộng bảy thước mang theo một luồng hơi lạnh hạ xuống trước mặt đồng tử.

Quạ đen đáp xuống đất, sương đen chợt lóe hóa thành một nam tử trung niên mặc vũ y đen nhánh, mũi ưng, sắc mặt cực kỳ trắng.

Ánh mắt của nam tử sắc như đao xẹt qua đám người, giọng nói chát chúa tựa như tiếng kim loại cắt vào nhau: "Người đến là kẻ nào, sao lại xuất hành ban đêm?"

"Tại hạ Lý Ngọc Đồng, Chuếch Hào U Đồng bái kiến Thâm Nha đạo trưởng." Lý Ngọc Đồng cung kính chắp tay, thầm nghĩ không ổn rồi, sao hôm nay lại do cái tên sát tinh này trực ban vậy chứ!

"Ồ? Ngươi vẫn chưa nói rõ nguyên nhân cho ta, chẳng lẽ muốn ta rút gân lột da ngươi thì ngươi mới trả lời?" Thâm Nha hừ lạnh một tiếng.

"Tại hạ dẫn đạo đồng mang chữ lót Chi nhập môn." Lý Ngọc Đồng nói, lập tức lấy ra một khối đạo phù.

"Thì ra là thế." Đạo nhân tên là Thâm Nha quay đầu nhìn lướt qua đám người, nở một nụ cười hung lệ: "Chào chư vị, ha ha."

"Chào Thâm Nha đạo trưởng." Đám người chắp tay thi lễ.

Trong lòng Lục Khiêm thầm nghĩ, môn phái này quá âm trầm rồi, chắc không phải tà môn ma đạo trong truyền thuyết đó chứ?

Hoặc công pháp bọn hắn tu luyện có vấn đề cũng nên.

Thông U Thông U, nghe cái tên liền biết đây là một môn phái dính líu đến mấy thứ u ám.

Dù thế nào thì hai người trước mắt này đều rất mạnh.

Trước kia Lục Khiêm tự thấy thực lực của mình không tệ, hiện tại xem ra ở môn phái này hắn chỉ mới vừa nhập môn.

Thâm Nha liếc sơ qua đám người, trong mắt mang theo ý cười như có như không.

Người nào bị hắn nhìn tới đều rối rít cúi đầu chào hỏi.

Cả Lục Khiêm cũng thế, hắn học hỏi nhiều năm như vậy, có đôi khi khác người quá lại là chuyện xấu.

Cũng không phải tất cả các cao nhân đều sáng mắt, trong mắt lộ ra ý thưởng thức.

Đương nhiên, trong một đám người luôn có mấy kẻ độc hành vô cùng khác biệt, không những không hành lễ mà ngược lại còn nhìn thẳng vào đối phương.

Rõ ràng có ý không từ chối, khả năng bọn hắn muốn biểu hiện mình không kiêu ngạo không tự ti, thể hiện bản thân là hạc giữa bầy gà.

"Lão phu sẽ dạy cho đám người mới đến các ngươi một bài học, không lấy tiền đâu nha."

Thâm Nha mỉm cười âm u, con ngươi biến thành dựng thẳng đứng.

Sau đó hắn điểm ra một chỉ.

Vù!

Một đạo âm phong xanh nhạt phất qua.

"Bài học này tên là tôn sư trọng đạo. Ha ha ha, đi đây!!!"

Thâm Nha cởi mở cười lớn, mây đen bao phủ toàn thân hóa thành quạ đen, dẫn đầu bầy quạ bay đi.

Đám người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy người nọ đã biến thành tượng băng lục sắc.

Gió nhẹ thổi qua liền hóa thành bột mịn.

Tại đạo quan, Lục Khiêm khoanh chân ngồi trên giường, hai người giấy sống động như thật được đặt ở đầu giường.

Căn phòng ngủ này có diện tích không lớn lắm, mà cũng rất giản dị, chỉ có một cái bàn và một cái giường.

Điều quan trọng là không gian riêng tư.

Một cái viện thì có khoảng bốn gian phòng cùng một khu đất trống làm nơi sinh hoạt chung.

Lục Khiêm và ba người khác ở trong một viện.

Cái nhóm nhỏ ngày đó cũng chẳng có người nào ở cùng hắn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch