Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 145: HỒNG HOA HỘI. (1)

Chương 145: HỒNG HOA HỘI. (1)


Tống Thanh Thư vừa tới Càn Thanh môn, thì đã nhìn thấy thi thể của thị vệ đại nội nằm ngang dọc tứ tung trên đất, trong lòng cảm giác vô cùng nặng nề. Lúc này bên tai truyền đến tiếng binh khí va chạm, Tống Thanh Thư vội vã theo hướng đó bay tới.

-Mọi người hãy tốc chiến tốc thắng, hoàng đế Thát Tử đang ở trước mắt, cơ hội ngàn năm một thuở, giải quyết Khang Hi trước khi quân thị vệ đại nội phản ứng lại.

Tổng đà chủ Trần Gia Lạc của Hồng Hoa hội một chiêu kiếm đâm chết tên thị vệ trước, hét to.

Lần này Hồng Hoa hội thật vất vả mới trà trộn vào đến hoàng cung, cũng nhờ vào phần lớn thị vệ đều bị phái đến mé trước Tử Cấm thành phòng bị các võ lâm nhân sĩ đột nhập vào, Trần Gia Lạc cứ tưởng rằng sẽ vô cùng thuận lợi, nhưng không ngờ tới đội hộ vệ Khang Hi lại liều mạng nên không dễ dàng xông vào, nhóm người Hồng Hoa hội động thủ đến giờ đã vượt qua thời gian dự tính, Trần Gia Lạc vô cùng nôn nóng lo lắng..

-Hoàng thượng, nếu bọn nô tài bất hạnh chết trận, kính xin hoàng thượng hạ mình nghĩ biện pháp cùng đám phản tặc câu thông thương lượng, để kéo dài thêm chút thời gian, hy vọng Đa tổng quản cùng Tống đại nhân sẽ phát hiện ra tình hình nguy cấp mà đến kịp.

Trương Khang Niên cùng Triệu Tề Hiền vừa che chở Khang Hi, vừa từng bước một hướng về bên trong điện thối lui, hai người tuy rằng luôn luôn là hạng người bợ đỡ, nhưng đến thời khắc mấu chốt, cũng biết phân ra nặng nhẹ, tại vì nếu Khang Hi có xảy ra chuyện, dù cho hai người bỏ chạy thoát được tính mạng, sau này cũng phải mang tội lớn diệt tộc, nhưng nếu Khang Hi bình an vô sự, dù cho hai người có chết tại chỗ, thì Khang Hi cũng sẽ không bạc đãi người nhà của bọn họ.

Khang Hi liếc nhìn chung quanh, không thấy Quỳ Hoa lão tổ xuất hiện cứu giá, trong lòng âm thầm hối hận và sợ sệt, nhưng từ thuở nhỏ đã được đế vương giáo huấn, nên gương mặt Khang Hi vẫn không chút biểu lộ rối loạn, vẫn duy trì uy nghi quan sát tình huống giữa trường đấu.

-Á…á…..á….

Từng tiếng kêu thảm thiết của đám lính thị vệ vang lên, từng đương gia của Hồng Hoa hội giải quyết từng người trước mắt, chầm chậm tiến về phía Khang Hi bức bách tới, trên mặt bọn họ đều lộ ra sự mừng rở khi sắp thành công.

Trương Khang Niên cùng Triệu Tề Hiền liếc mắt nhìn nhau, đang muốn tiến lên liều mạng, nhưng bả vai bọn họ lại bị Khang Hi đè lại, liền quay đầu liếc mắt nhìn.

Chỉ thấy Khang Hi tách mọi người rồi bước lên, trấn định nói:

-Trẫm tự biết hôm nay đại nạn sắp tới, chỉ chỉ tiếc là các người lai lịch không rõ ràng, cho nên có chút không cam lòng..

Trần Gia Lạc khâm phục dũng khí của vị hoàng đế này, nên chắp tay thi lễ nói:

-Hoàng thượng khí độ phi phàm, cố cách rất xứng đáng của một vị hoàng đế, tại hạ rất khâm phục, nếu không vì người Mãn và Hán có sự khác biệt, tại hạ rất muốn kết giao với hoàng thường, chỉ tiếc là không cùng đi chung một hướng, đành phải loại trừ.

-Chỉ cần bách tính an cư lạc nghiệp, dù là người Mãn hay là người Hán thì đâu có sự khác biệt gì?

Khang Hi trầm giọng hỏi.

-Hay lắm câu an cư lạc nghiệp…

Tứ đương gia “ Bôn Lôi Thủ “ Văn Thái Lai cười lạnh nói:

-Tổng đà chủ, chúng ta đang ở trong hiểm cảnh, không nên cùng hoàng đế Thát Tử nói nhảm nhiều, đợi ta cắt đầu của hắn, mang ra ngoài tế điện bách tính thiên hạ chết thảm ở trong ta Thát Tử y.

Nói xong thì Văn Thái Lai hướng về Khang Hi nhào tới.

Thấy y một bộ hung thần ác sát, Khang Hi kinh biến sắc, hoảng loạn, vội vã lui về phía sau, Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền cầm đao nhảy ra tiếp đón.

Hai người mới vừa bước ra vài bước, thì Văn Thái Lai vừa một chưởng vừa một đao bổ tới hai người, tiếng va chạm binh khí chưa dứt, chưởng của Văn Thái Lai dư lực không giảm, đánh trúng ngay trước ngực hai người, Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền hai người máu tươi phun mạnh, như diều đứt dây té ngã ngoài mấy trượng, nếu không có nhờ cương đao đỡ đòn trước hóa giải ít nhiều chưởng lực, thì hai người bị trúng chưởng Bôn Lôi Thủ, có thể ngay lập tức mất mạng.

Nhìn Văn Thái Lai đến từng bước áp sát, đối mặt với tử vong, thân thể Khang Hi bên trong long bào không tự chủ được bắt đầu run rẩy, nhưng vì sự tôn nghiêm của hoàng đế không cho phép lộ ra sự khiếp đảm, Khang Hi cắn chặt hàm răng, trợn mắt trừng mắt nhìn đối phương.

Văn Thái Lai song quyền nắm chặt, nhìn thấy trong đôi mắt Khang Hi hoảng sợ, Văn Thái Lai gằn giọng:

-Cẩu hoàng đế, Văn mỗ tiễn ngươi một đoạn đường đường."

Khang Hi lúc này nhắm hai mắt lại, cứ ngỡ rằng đao kia sẽ chém xuống cổ mình, đột nhiên nghe được từ phía đối diện tiếng gió rít lên, liền mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt trên sàn nhà, một thanh kiếm gỗ vừa đánh bạt thanh đao của Văn Thái Lai cắm lên trước mặt, chuôi kiếm vẫn còn rung động, phát rara từng trận hồi tiếng ngân vang.

Nhận ra chuôi kiếm gỗ này, cảm giác Khang Hi được sống sót sau đại nạn vui sướng truyền đến, mừng lớn nói to:

-Tống ái khanh.

Tống Thanh Thư bay vọt đến, che chắn ở trước người Khang Hi, trầm giọng nói:

-Hạ thần Tống cứu giá chậm trễ, mong rằng hoàng thượng thứ tội.

Khang Hi hiện tại giờ đã kích động nói không ra lời, thiếu điều ôm chầm lấy hắn mừng rỡ, làm sao mà còn trách tội hắn.

Ánh mắt nhìn quét giữa trường một vòng, Tống Thanh Thư cười lạnh nói:

-Tự xưng là Bồng Lai Phái Trần Khác, nếu tại hạ đoán không sai, các hạ chính là Tổng đà chủ Trần Gia Lạc của Hồng Hoa hội, được lắm còn có Lạc Băng, Bôn Lôi Thủ tứ đường gia Văn Thái Lai đến đây xưng là Thần Quyền Môn Mã Lai, song bào thai Thiết sa chưởng thì chính là Thường Hách Chí và Thường Bá Chí ngũ, lục đương gia của Hồng Hoa hội, còn Dư Ngư Đồng tuấn tú kia, chính là Kim Địch tú tài thập tứ đương gia, lại còn có mấy vị này, độc thủ Vô Trần đạo trưởng, Thiên Tý như lai Triệu Bán Sơn, Tống mỗ trước đây đúng là nhìn lầm người….

Bị hắn điểm ra lai lịch từng người, mọi người của Hồng Hoa hội biến sắc, Trần Gia Lạc bước lên nói:

-Các hạ đường đường là người Hán, vì sao lại phải cam vì Thát Tử mà làm chó săn?

Tống Thanh Thư nghĩ đến Hồng Hoa hội đang cùng với Bảo thân vương Hoằng Lịch có mối quan hệ liên quan không rỏ ràng, Tống Thanh Thư cười nhạt:

- Hồng Hoa hội các ngươi cũng không phải là đồng dạng vì người Mãn bán mạng sao?

Lời hắn vừa nói ra, mặc kệ là Hồng Hoa hội hay là Khang Hi, ai sắc mặt cũng đều hơi thay đổi một chút.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch