Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cố Chấp Yêu

Chương 12: Tin Đồn Mới

Chương 12: Tin Đồn Mới




Phương Đàm đột nhiên nhớ tới Mạnh Thính.

Anh sợ hãi phỏng đoán: "Không phải là Giang Nhẫn. . ."

"Cái gì?"

"Không có gì."

Phương Đàm đổi đề tài: "Anh ấy mới chia tay, tâm trạng không tốt đó mà."

Hà Hàn vuốt tóc: "Anh ấy thật sự để ý Thẩm Vũ Tình sao?"

Hạ Tuấn Minh hờn dỗi, lao ra ngoài: "Tao không chơi nữa, bị bắn đầy máu, anh Nhẫn điên loạn, giết cả bạn lẫn thù."

Anh ta mới oán thán xong, một người nữ sinh ngước mắt nhìn qua, mắt Hạ Tuấn Minh chạm vào cô, cô đỏ mặt cười cười.

Nữ sinh kia rất xinh đẹp, Hạ Tuấn Minh cảm thấy mặt mình nóng lên.

Anh ta đi qua, tay gác lên quầy bar: "Người đẹp, rãnh không?"

Nữ sinh gật đầu, nói chuyện cùng anh ta một hồi, mới hỏi: "Giang Nhẫn đâu?"

Hạ Tuấn Minh hụt hẫng, nói: "Thay quần áo."

Khi nữ sinh kia đi tới, Hà Hàn huýt sáo một cái, sau đó nhỏ giọng nói với Phương Đàm: "Cô ấy tìm anh Nhẫn."

Phương Đàm nhìn cô ta: "Dáng cũng được, kém hơn Thẩm Vũ Tình một chút, nhưng cũng được."

Giang Nhẫn vừa ra tới, nhìn thấy Hạ Tuấn Minh vẫy gọi. Anh ta ngồi xuống, một cánh tay nhỏ mảnh mai từ đối diện đưa đến một điếu thuốc.

Anh uể oải ngước mắt, nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Lô Nguyệt.

Hà Hàn nói: "Chậc, người đẹp mới gặp."

Giang Nhẫn khoác áo, không muốn nói chuyện.

Nữ sinh kia có chút xấu hổ, rất nhanh bình tĩnh lại: "Hân hạnh được gặp cậu, Giang Nhẫn, tôi là Lô Nguyệt, học lớp 12/1 trường Thất Trung."

So Mạnh Thính thì lớn hơn một lớp, vậy là chị gái cấp trên của cô ta rồi.

Giang Nhẫn dựa vào ghế sa lon, ngước mắt nhìn cô ta, anh ta vừa vận động xong nên trên mái tóc bạc còn một lớp mồ hôi mỏng: "Thất Trung?"

Lô Nguyệt không nghĩ là anh ta sẽ để ý đến cô, vội vàng gật đầu.

"Trường các cô, lớp một luôn là lớp dành cho học sinh khá giỏi, đúng không?"

"Đúng."

Giang Nhẫn đột nhiên đứng dậy, tới gần cô ta. Thân hình anh ta cao như muốn đàn áp người khác, nhìn gần còn thấy một loại đẹp trai mạnh mẽ, Lô Nguyệt nhịn không được, đỏ mặt.

"Học sinh lớp một của Thất Trung, nhìn loại học sinh Năng Khiếu như tôi thấy thế nào?"

Lô Nguyệt ngẩn người, một lúc sau mới nói: "Chỉ khác trường thôi, còn lại tất cả mọi người đều bình đẳng."

Giang Nhẫn đột nhiên cười: "Biến." Nói láo.

Anh ta về chỗ ngồi, Lô Nguyệt cắn môi, không biết mình nói gì đắc tội với anh ta nữa, đành phải bỏ đi. Hạ Tuấn Minh nhìn bóng lưng cô ta, nhỏ giọng nói với Phương Đàm: "Tao thấy Lô Nguyệt rất xinh đẹp, cũng rất có khí chất đó nha."

Ánh mắt Giang Nhẫn xuyên chỗ rừng cây bắn súng, không biết là nhìn cái gì.

Phương Đàm không nói gì, hoảng hốt nhớ lại, Mạnh Thính cũng học lớp một. Là lớp 11/1. Trong lòng anh ta đột nhiên có suy đoán to gan lớn mật.

~

Đã vài ngày Mạnh Thính không gặp Giang Nhẫn, cô thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm: có rất nhiều chuyện khác kiếp trước. Kiếp trước cô và Thư Lan bị lộ chuyện thi hộ, bản thân cũng bị người khác công kích.

Không lâu sau, tin đồn cũng lắng lại, mắt của cô cũng tốt hơn, bác sĩ nói cô không cần đeo kính râm đi học nữa.

Ngày đó, mắt cô vừa tốt hơn một chút, Thư Lan lại gặp chuyện, bị người ta dội cho một thân dính đầy sơn, trong nhà vệ sinh nữ.

Mạnh Thính không kịp đi học, liền qua Năng Khiếu cứu em gái.

Cô dùng áo khoác che chắn cho Thư Lan, lúc cô đưa em gái ra ngoài, thì gặp phải Giang Nhẫn.

Hôm đó là một ngày đẹp trời, một thiếu nữ xinh đẹp tinh khiết, da trắng như tuyết.

Anh ta chỉ thấy được đúng một người, ánh mắt ngưng đọng một chút.

Lúc cô đi ngang qua anh ta, Giang Nhẫn đột nhiên cười: "Này, cô là người đánh đàn hôm đó?"

Cô ngước mắt lên, nhìn vào cặp đồng tử đen nhánh của anh ta.

Mạnh Thính biết em gái mình thích anh ta, nên cho rằng anh ta cười mỉa các cô. Thế là cô nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi, cậu có thể nhường đường một chút không?"

Một hồi sau, anh ta cười nói: "Được."

Đó mới chính là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.

Mạnh Thính vẫn cho là anh ta cũng dễ nói chuyện, sau này cô mới biết được anh ta vô cùng cố chấp, nhận thức của anh ta vô cùng lệch lạc.

Nhưng ở kiếp này gặp nhau quá sớm, bây giờ mắt cô vẫn chưa tốt.

Mạnh Thính cảm thấy, đại khái là Giang Nhẫn cũng ghét mình, điều này khiến cô thấy rất nhẹ nhõm.

Mấy ngày nay cô đang vì cuộc thi Olympic toán học mà ôn tập.

Triệu Noãn Chanh nhìn cô giải đề sau giờ học, không nhịn được, hỏi: "Cậu không mệt sao Thính Thính?"

Mạnh Thính lắc đầu, tám ngàn tệ mà, không mệt.

Lưu Tiểu Di ngồi phía sau đang ăn bánh bích quy, nghe vậy đưa cho Triệu Noãn Chanh một cái, sau đó nói: "Mặc dù Mạnh Thính rất lợi hại, nhưng nghe nói Lô Nguyệt cũng tham gia đó. Năm nào cô ấy cũng được giải quán quân hết đó."

Triệu Noãn Chanh biết Lô Nguyệt: "Lớp mười hai đó sao?"

"Ừm, dáng rất đẹp nữa." Lưu Tiểu Di hào hứng nói thêm, "Tớ nghe em họ nói, cô ta đi chơi với Giang Nhẫn đó."

Trong phòng học ồn ào, Triệu Noãn Chanh trừng to mắt: "Không phải chứ, thật hay giả vậy?"

"Còn giả sao, hai ngày trước có người thấy bọn họ đi cùng nhau nữa mà."

"Trời má ghê vậy, Giang Nhẫn mới chia tay Thẩm Vũ Tình thôi đó nha." Lần này tất cả mọi người xúm lại nghe tin đồn.

Triệu Noãn Chanh quay đầu nhìn Mạnh Thính.

Mạnh Thính dùng thước thẳng kẻ một đường trên giấy lại vẽ thêm một đường nhỏ, cô cắm mặt miệt mài, không nói một lời.

Triệu Noãn Chanh thì thầm: "Thính Thính, cậu đối với mấy chuyện này không có hứng thú chút nào sao."

Mạnh Thính bĩu môi: "Ừm."

Cuộc thi Olympic toán học diễn ra vào giữa tháng mười một, đúng dịp Lễ Tạ Ơn.

Trong trường học sẽ tiến hành thi đấu vòng loại, Mạnh Thính vượt qua thuận lợi. Cuộc thi thứ hai sẽ diễn ra tại trung tâm thành phố, vì gần đây Lô Nguyệt đang là nhân vật bị đồn thổi, nên bỗng dưng mọi người đều chú ý tới cuộc thi Olympic toán học này.

Thậm chí có người nói, Lô Nguyệt mạnh hơn Thẩm Vũ Tình nhiều.

Vừa học giỏi mà dáng người cũng không tệ, Cuộc thi Olympic toán học toàn quốc thật sự rất khó, nhưng năm nào Lô Nguyệt cũng đều được giải nhất, khiến không ít người bội phục.

Vì năm ngoái có người gian lận, năm nay bên phía tổ chức nói, mọi người phải thi công khai, lần thi đầu tiên cuộc thi sẽ diễn ra tập trung, đề sẽ được chiếu lên cho mọi người giải.

Làm mọi người đều cảm thấy mới lạ, hối hận vì mình không tham gia đợt này, náo nhiệt quá trời.

"Không cần phải nói, năm nay chắc chắn Lô Nguyệt sẽ lại là quán quân cho coi. Cho dù là đang bị đồn thổi với Giang Nhẫn, thì cô vẫn sẽ thi tốt thôi."

Không đến hai tháng, tất cả học sinh Thất Trung đều biết mơ hồ biết về Giang Nhẫn của Năng Khiếu.

Đẹp trai, nhà giàu, kiêu ngạo bướng bỉnh, thứ gì cũng có thể khiến anh ta nổi nóng.

Mạnh Thính cũng nghe mấy lời này, nhưng cô không để trong lòng, cô luyện tập rất nhiều, mỗi ngày trừ thời gian đi học, ăn cơm và đi ngủ, còn lại đều dành để luyện tập.

Miễn là cô dành được tiền thưởng, bất quá thì sẽ có nhiều người cũng giành được thưởng mà thôi.

Vào đêm trước Lễ Tạ Ơn, thứ sáu, Mạnh Thính đang đứng ở trạm xe thì gặp bọn Giang Nhẫn.

Hình như bọn họ cúp học đua xe.

Anh ta đậu xe thể thao mui trần, ở làn xe buýt, học sinh đang chờ xe đều dồn dập nhìn sang.

Giang Nhẫn hạ kính xe xuống nhìn qua, Mạnh Thính vờ tìm kiếm xe buýt, né tránh.

Lúc này Hạ Tuấn Minh cũng hạ cửa sổ xe xuống, nhìn ra bên ngoài huýt sáo, gọi: "Lô Nguyệt."

Mạnh Thính quay đầu nhìn, quả nhiên Lô Nguyệt đang đứng gần đó.

-------------

Người dịch: Chikahiro

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch