Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 20: Cùng nhau ăn cơm (2)

Chương 20: Cùng nhau ăn cơm (2)


Đến bữa tối Doãn Tư Thần lại đến, đầu bếp vẫn chuẩn bị một bữa thịnh soạn như thường lệ.

Do tâm tình không tốt nên Cố Hề Hề không có khẩu vị ăn uống. Doãn Tư Thần nhìn thấy vậy liền hỏi: “Đồ ăn không hợp?”

Cố Hề Hề lắc đầu: “Không phải, tôi không thấy đói.”

Chân mày Doãn Tư Thần khẽ cau lại, anh nhấc tay lên, lập tức có người hầu đưa đến một chén sứ nhỏ. Anh cầm muỗng múc tổ yến vào chén, chủ động đưa đến bên miệng Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề sửng sốt, cô ngàn vạn lần không ngờ anh có thể chủ động chăm sóc cô như vậy!

“Đứa bé này tuyệt đối không thể có sơ suất, ăn đi!” Lời nói lãnh đạm như một mệnh lệnh đã hoàn toàn phá vỡ ảo giác của cô.

Cố Hề Hề muốn từ chối, nhưng cô hiểu bản thân hiện tại không có quyền cự tuyệt, chỉ đành ngoan ngoãn há miệng ăn.

Tất cả người hầu, đầu bếp ở đây đều trố mắt kinh ngạc trước cảnh tượng này. Tổng giám đốc của họ trước giờ là người không quan tâm phụ nữ. Bây giờ anh lại cẩn thận tự tay đút một người phụ nữ dùng canh tổ yến, đúng là chuyện kinh thiên động địa mà!

Thiếu phu nhân quả nhiên không giống với những người khác, tổng giám đốc đúng là rất quan tâm thiếu phu nhân.

Cố Hề Hề ăn được hai muỗng thì mặt đột nhiên tái mét, cô lấy tay bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh. Chỉ chốc lát sau, mọi người đã nghe tiếng xả nước trong nhà vệ sinh truyền ra.

Doãn Tư Thần hơi nhíu mày, chờ Cố Hề Hề trở lại mới nói: “Dù không muốn ăn cũng phải ăn, em không sợ bản thân bị đói thì tôi cũng phải lo lắng cho đời thứ tư của Doãn gia!”

Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần, cô biết anh không nói đùa, nên đành yên lặng cầm chén tổ yến lên nuốt một ngụm trôi hết vào bụng, mặc cho cảm giác khó chịu cứ trào lên.

Đây là món gì vậy, khó ăn quá! Thật không hiểu được những người giàu có, sao họ có thể bỏ tiền để ăn những món như vậy, mà lại ăn ngon lành mới kỳ lạ!

Nhìn thấy Cố Hề Hề ngoan ngoãn ăn hết chén tổ yến, Doãn Tư Thần mới nở nụ cười hài lòng.

Các đầu bếp và người hầu trong phòng tròn mắt nhìn nhau, họ nhịn không được dụi mắt mấy cái.

Trời ạ, không nhìn lầm chứ, tổng giám đốc cười! Anh vậy mà thật sự cười!

Nhiều ngày liên tiếp sau đó, Doãn Tư Thần vẫn đều đặn đến bệnh viện dùng cơm với Cố Hề Hề, sau đó cô mới biết được đây là lệnh của Doãn chủ tịch.

Cố Hề Hề nở nụ cười tự giễu, cũng đúng, cô và Doãn Tư Thần chỉ là trời xui đất khiến mà phải ở cạnh nhau, đôi bên vốn không có tình cảm, anh sao có thể nguyện ý đến đây ăn cơm với cô? Huống chi trước mặt anh cô lại nôn mửa khi ngửi được mùi thức ăn, thử hỏi sao anh lại không khó chịu?

Edited by Airy

Beta by Airy






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch