Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

Chương 36: Đại cô khiêu gợi

Chương 36: Đại cô khiêu gợi




Đường Nhu nói xong, cũng không nhìn Diệp Phi, dẫn đầu đi trước, Diệp Phi nhàn nhạt cười cười, đi theo sau lưng nàng, hắn hiện tại mới không sợ cầm vật gì đó đâu, đừng nói là dụng cụ thể dục, cho dù để hắn đem toàn bộ phòng dụng cụ đưa đến, hắn cũng không cảm thấy là cái việc gì khó.

Đường Nhu hôm nay mặc một bộ quần áo thể thao rộng thùng thình, tuy vậy thân hình của nàng thật sự quá tốt, quần áo rộng rãi căn bản không thể che dấu được, đặc biệt cái mông cực kỳ đầy đặn của nàng, khiến quần thể thao bên ngoài giống như rất chật vậy, nổi bật ra một cái hình dạng cực đẹp, Diệp Phi còn là lần đầu tiên phát hiện, nguyên lai trên người nữ nhân này còn có một địa phương mê người như vậy.

Lặng lẽ nuốt ngụm nước miếng, Diệp Phi tham lam được chằm chằm vào cặp mông mê người vô hạn kia của Đường Nhu, theo hắn nhìn ra, ngoại trừ mụ mụ các nàng, hẳn là không có một nữ nhân nào có được bờ mông có thể so sánh với nàng, lúc này theo dáng đi của nàng khiến cặp mông kia liên tục vặn vẹo, lại nhớ tới tính cách của nàng, để cho người ta không khỏi cảm nhận được một loại hấp dẫn vô cùng dã tính.

Diệp Phi đột nhiên rất muốn đem cái nữ nhân dã tính khêu gợi này chinh phục, bất quá hắn cũng biết, cái này chỉ có thể là một cái ý nghĩ, không nói đến nàng có một thân công phu, mình bây giờ có lẽ sẽ không thua nàng, nhưng dù sao còn không trải qua lần đánh nhau nào, Diệp Phi còn không nắm rõ sâu cạn của mình, bởi vậy cũng không có gì nắm chắc, hơn nữa, coi như là có nắm chắc hắn cũng thật không dám, dù sao hai nhà Diệp- Đường là thế giao, nếu như bởi vậy mả phá hủy giao tình hai bên, vậy cũng không tốt.

Đi đến phòng dụng cụ, Đường Nhu tiện tay cầm lên hai cái tạ, nhìn Diệp Phi nói:

- Ngươi đem mấy cái đệm cầm lên, lát nữa dùng để luyện tập nhảy cao.

Diệp Phi nhìn phương hướng nàng chỉ có một cái đệm lớn làm từ bọt biển đặt ở nơi đó, đi qua hạ nó xuống, trong nội tâm không khỏi có chút cảm khái, nữ nhân Đường Nhu này tuy rằng nhìn bên ngoài có chút hung dữ đấy, nhưng tâm địa cũng không tệ lắm nha, cái đệm này thoạt nhìn khá lớn, bất quá do làm từ bọt biển nên ngược lại rất nhẹ, chính nàng cầm đồ vật thì trái lại, hai cái tạ bởi vì gắn đầy đủ, từng cái sợ là đều phải nặng tới hơn sáu mươi cân, nếu như nàng thật sự muốn làm khó dễ Diệp Phi, hẳn là để cho hắn cầm tạ mới đúng.

Kéo theo cái đệm lớn đi theo Đường Nhu, hiện tại hắn căn bản không cần phải tận lực giả bộ gì, bởi lẽ cái đệm có chút lớn, cầm lấy một bên bên kia phải để trên mặt đất kéo đi, thực sự cũng không ai nhìn ra được hắn rất nhẽ nhõm.

Đem cái đệm đi tới sân tập, Diệp Phi lại cùng Đường Nhu vòng vo hai lần, Đường Nhu vẫn để cho hắn cầm những đồ vật rất nhẹ, một lần là cái giá nhảy cao, một lần khác càng là chỉ có hai quả bóng rổ, điều này làm cho Diệp Phi triệt để nhìn nhận mặt khác của nàng, vốn bởi vì chuyện lần trước, Diệp Phi đối với nàng ít nhiễu vẫn có chút khúc mắc đấy, nhưng hiện tại loại khúc mắc này hoàn toàn biến mất, bất quá thực sự sinh ra một cái tác dụng phụ, đó là tại trong mắt Diệp Phi, Đường Nhu trở nên đáng yêu hơn rất nhiều, từ đó cái dáng người nóng nảy của nàng lại hấp dẫn hắn càng lớn.

Thời điểm giữa trưa, Diệp Phi có chút kích động, bởi vì chỉ cần chuông tan học báo hiệu, ngày hôm sau cũng là ngày nghỉ cuối tuần, khi đó hắn có thể về nhà rồi, nhớ tới ngày đó Liễu Diệc Như đáp ứng điều kiện của hắn, nhịp tim hắn liền nhảy không ngừng, đã thật lâu chưa cùng ngủ với nàng, có thể ôm nữ thần của mình chìm vào giấc ngủ, tuy rằng không dám làm những thứ gì khác, nhưng cũng đủ khiến cho hắn hưng phấn không thôi rồi.

Sau khi Ngọc Vô Hà giao một bài viết văn về nhà xong, rốt cục tuyên bố tan học, Diệp Phi nhanh chóng thu thập sách vở, trở thành người đầu tiên chạy ra khỏi phòng học, động tác nhanh nhẹn kia lại để cho Lâm Linh giật mình không thôi, còn Diệp Vân Khinh cũng không cảm thấy kỳ quái, nàng cùng Lâm Linh cáo biệt một chút, cũng đứng dậy đuổi theo.

Nhìn theo bóng lưng hai người bọn họ, Lâm Linh có chút thất lạc, nàng vốn định cuối tuần này rủ cho bọn họ đến nhà mình, không ngờ nàng chưa kịp mở miệng, Diệp Phi đã bỏ chạy mất, xem bộ dạng kia của hắn, chỉ sợ là có việc gì gấp, Lâm Linh thầm thở dài, xem ra cũng chỉ có thể để dịp khác rồi.

- Tiểu Mãn, Khinh Khinh!

Dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi trường học, Diệp Phi đang muốn tìm xe của Minh Minh tỷ, lại đột nhiên bị một giọng nói ngọt ngào cắt đứt, thanh âm này bọn họ rất quen thuộc đấy, vội vàng quay đầu nhìn lại.

Nơi gần cổng trường có một cỗ xe hơi màu xanh, bên cạnh xe là một vị nữ nhân khoảng chừng ba mươi tuổi, nữ nhân kia một đầu tóc đen quấn phía trên, tạo thành một cái búi tóc đẹp mắt, trên khuôn mặt tuyệt mỹ treo một tia ý cười ôn hòa, trên thân mặc một bộ tây trang màu xanh da trời, trong đó áo trong màu trắng ở trước ngực bị đẩy ra một cái độ cong cao vút, đặc biệt chỗ cúc áo cao nhất, tựa hồ sắp bị đẩy bung ra, phía dưới là một bộ váy màu xanh da trời dài ngang gối, chiếc váy chặt khít khiến cặp mông đầy đặn của nàng ưỡn ra cực kỳ mê người, bắp chân thon dài mượt mà được mặc lên một cái tất màu da gợi cảm, làm cho người ta thậm chí có loại xúc động muốn hôn lên, chân ngọc khéo léo đi lên một đôi giày cao gót màu đen, cũng mê người không kém. Nhìn qua, nữ nhân này toàn thân đều để lộ ra một loại khí chất gợi cảm mê người.

- Đại cô!

Diệp Phi và Diệp Vân Khinh đều hoan hô một tiếng, hướng vị mỹ phụ khiêu gợi chạy tới, nữ nhân này đúng là đại cô của bọn họ Diệp Ngưng Sương, người đứng đầu tập đoàn Diệp thị.

Diệp Ngưng Sương cười cười giang hai tay, đem hai cái chất nhi bổ nhào qua đây, ôm vào trong ngực, cười hỏi:

- Lâu như vậy không gặp, có nhớ đại cô hay không? Đặc biệt là Tiểu Mãn, nghe nói nghỉ hè ngươi đi quân doanh phải không?

- Rất nhớ !

Huynh muội hai cái trăm miệng một lời được hồi đáp, Diệp Phi còn bỏ thêm một câu:

- Ta còn gặp được đại dượng!

Đại dượng của Diệp Phi chính là trượng phu của Diệp Ngưng Sương, tên Lý Bân. Hắn là một vị quân nhân, hơn nữa còn là bộ đội đặc chủng, hiện giờ đang ở tại quân khu đặc chủng Vọng Hải, quân hàm trung tá, là trung đội trưởng trung đội đặc chủng số hai, cũng là cấp dưới của tiểu di Liễu Quân Di, nghe nói hắn còn một lần lập được chiến công hạng nhất đâu.

- A, vậy sao?

Nhắc tới trượng phu của mình, Diệp Ngưng Sương tựa hồ cũng không có tâm tình ba động, chỉ là nhàn nhạt hỏi một câu, sau đó mới cười nói với hai huynh muội Diệp Phi:

- Cuối tuần này qua chỗ đại cô chơi được không? Đại cô chuẩn bị cho các ngươi rất nhiều thứ tốt nha.

- Chỉ là chúng ta phải về nhà gặp mụ mụ nha, cũng đã vài ngày không gặp nàng.

Diệp Vân Khinh không che đậy nói, tuy rằng nàng cùng đại cô cũng rất thân cận, nhưng nàng lại càng muốn gặp mẫu thân.

- Như vậy a.

Diệp Ngưng Sương biểu tình trầm xuống, miễn cưỡng cười cười nói:

- Ngươi nói cũng đúng, vậy đành để sau này a.

Diệp Phi chứng kiến vẻ thất lạc biểu lộ trên khuôn mặt của đại cô, nội tâm có chút không đành lòng, hắn biết rõ đám cô cô bọn họ tuy luôn cùng mẫu thân các nàng bất hòa, nhưng đối với mình lại là yêu thương từ tận đáy lòng đấy, hơn nữa hắn cũng muốn biết rõ rốt cục năm đó tỷ muội mẫu thân các nàng và đám cô cô bọn họ là xảy ra chuyện gì. Từ khi chiếm được lực lượng, hắn vẫn cảm thấy mình có trách nghiệm phải để cho hai cái đại gia tộc này triệt để hòa thuận với nhau, vì vậy cố nén khát vọng về nhà gặp nữ thần, nói ra:

- Nếu không như vậy đi, Khinh Khinh ngươi trở về nhà, ta cùng đại cô đến chỗ của nàng!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch