Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 39: Ghi lại ký ức (1)

Chương 39: Ghi lại ký ức (1)

Xem Truyện ở truyenfulldich.com
Cuộc sống của Triệu Tiến vẫn tẻ nhạt như trước, cửa tiệm ngoài phố mà Triệu Chấn Hưng trông coi mà bên trong không có đồ vật gì có thể lấy đi E đùng, nói ví dụ như bút lông hay sổ sách, Triệu Tiến thu thập những thứ này, lại ở trong nhà tìm mực và nghiên mực, dùng bút lông nghệch ngoạc ghi chép lại một ít hồi ức mà hắn cho là mấu chốt, sau đó đem tờ giấy cất vào một góc của cửa hàng.
Trong cuộc sống đơn điệu ở đây, Triệu Tiến có thể cảm nhận rõ rệt cơ thể của mình đang thay đổi, so với lúc trước tráng kiện hơn nhiều, sức mạnh càng đủ, tinh thần rất tốt.
Trước kia từ nhà đến chỗ học võ, phải thở hổn hển đổ mồ hôi, bây giờ cũng chẳng khác bình thường là bao, cùng đấu võ với thiếu niên khác tại nơi để hàng, thời gian đánh bại người khác cảng lúc càng nhanh.
Tuy rằng Triệu Tiến mới bắt đầu luyện võ không đến một tháng, nhưng cơ thể tráng kiện phát huy hiệu quả nhanh, chỉ cần là luyện là có thể tăng cường, vả lại Triệu Tiển đều chạy bộ vào mỗi sáng sớm, mỗi tối lại tập chống đẩy và nằm ngửa ngồi dậy ở trong phòng, cộng thêm khẩu phần ăn uống, tố chất thân thể tăng lên nhanh chóng. Bởi vì trung bình tấn và huấn luyện những thứ khác, động tác cơ thể ổn định cùng sức lực và tốc độ đều tăng lên nhanh chóng.
Trước đó và ngày là Thu Quyết, mỗi ngày Triệu Chấn Đường đều vô cùng phấn chấn ra ngoài, buổi tối lại về nhà trong tình trạng say khướt, đưa bạc cho Hà Thúy Hoa cũng nhiều hơn. Đạo phủ dĩ nhiên vào thời kỳ chém đầu là bận rộn nhất, nhưng dù bận rộn cũng rất cao hứng, bởi vì các nguồn ưu đãi cứ cuồn cuộn ào đến không dứt.
Khí trời ngày càng lạnh, thời điểm giữa tháng, Triệu Tiến đã đổi áo bông. Hắn chú ý đến một chuyện, bộ khoái nha dịch trên phố ngày càng nhiều, tuy rằng người ở của nha môn đi lại trên phố cũng không ít, nhưng trời lạnh như vậy, ai cũng không muốn bị cái lạnh băng này bám lấy, đều ở trong nha môn sưởi ấm, hoặc ở bên trong quán trà, sòng bạc nào đấy mà giải khuây, đi lại nhiều lần như thế này đích thị là đi tuần tra rồi. Có mấy lần Triệu Tiến có thấy phụ thân của mình Triệu Chấn Đường. Càng làm cho người ta kinh ngạc, rõ ràng còn nhìn thấy có mấy tên lính tuần tra y phục rách nát.
Triệu Tiến biết không cần thăm dò, từ cuộc nói chuyện của các bậc bề trên trong nhà cũng có thể biết được câu trả lời. Cha mẹ mình có tình cảm rất sâu nặng, Hà Thúy Hoa cũng không phải là cái hạng phụ nữ không có kiến thức, Triệu Chấn Đường thường xuyên cùng bà bàn các chuyện bên ngoài, từ những cuộc nói chuyện này Triệu Tiến cũng có thể biết được nhiều tin tức. Triệu Chấn Đường cũng không kiêng dè hắn điều gì, có lẽ cho rằng tiểu tử này nghe cũng không hiểu gì, chính là như vậy, Triệu Tiến nghe được càng thêm cẩn thận.
Sai địch bộ khoái trên đường phố sở dĩ nhiều là vì có một vị quan ở kinh thành từ quan trở về quê. Lúc đầu Triệu Tiến không hiểu cái này, sau nghe được mới biết được ý tứ của từ về hưu.



Từ Châu võ phong hưng thịnh, văn phong lại tương đối suy yếu, năm Vạn Lịch lại ra một vị Tiến sĩ như thế này, vị này mười hai năm trước trúng tuyển trở thành niềm tự hào của Từ Châu, vốn nghĩ rằng vị này sẽ thăng tiến lớn ở trong quan trường, không nghĩ tới việc mười hai năm sau lại trở về quê rồi.
Người làm quan không lâu, nhưng xuất thân Tiến sĩ, thân phận là quan trong kinh thành, đối với Từ Châu mà nói đây đã là đại nhân vật rồi.Người bậc này khi ở kinh thành, ở quê hương đã có sức ảnh hưởng lớn, nay hồi hương rồi, giống như là ở Từ Châu dựng thẳng lên một cây cờ, Tri Châu Từ Châu nào dám chậm trễ, mấy ngày nay lo liệu từ trên xuống dưới, muốn để cho vị đại nhân vật này một ấn tượng tốt.
Triệu Tiến nghe được thấy vô cùng khó hiểu, nghĩ rằng vị quan này lúc còn tại vị, mọi người xung quanh nịnh bợ cũg bình thường, nay về hồi hương đã trở thành người nhàn rỗi, Tri Châu Từ Châu dù gì cũng là thái tôn của một Châu, sao cũng phải xu nịnh theo.
Tuy nhiên Triệu Chấn Đường và Hà Thái Hoa đều nói là chuyện đương nhiên, Triệu Tiến cũng không có cơ hội xen vào hỏi.
Chuyện này nói một chút cũng qua, Triệu Tiến cũng không để ở trong lòng, sáng ngày hôm sau, khi chạy quanh đường phố thấy có người nghiêng dựa vào bên tường, dường như là đang ngủ thiếp đi.
trong
Thời tiết đã rất lạnh, chạy đến vòng thứ ba trong người mới nóng lên, không ngờ người này lại có thể ngủ như vậy.
Triệu Tiến chạy xong liền về nhà, Triệu Chấn Đường đã thức dậy, ở trong sân vuốt ve con khỉ.
Loại vuốt ve này không phải là âu yếm vỗ về, mà là dùng ngón tay nghéo sau cổ con khỉ. Triệu Chấn Đường khép hờ mắt, động tác hết sức nhẹ nhàng, con khỉ kia bình thường lá gan cũng rất lớn nhưng lại cúi đầu trước chiêu này, nhìn kỹ con khi kia cũng đang run nhẹ.
- Cha, Có người đang ngủ trên đường, trời lạnh như vậy mà ông ta cũng ngủ được.
Triệu Tiến thuận miệng nói một câu. Đã qua một tháng, hắn cũng đang thích ứng với cái thân phận này, cũng ngày càng yêu mến hai vị phụ mẫu này
Triệu Chấn Đường mở mắt. Trong khoảnh khắc, Triệu Tiến chỉ cảm thấy cơ thể đang nóng hầm hập bỗng nhiên lạnh buốt.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch