Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quan Nhân

Chương 71: Làm sao chen lên Tư (1)

Chương 71: Làm sao chen lên Tư (1)


Ở đầu Triều Minh, còn chưa có ghi chép căn bậc ba, ghi chép căn bậc bốn, phương pháp ký sổ chỉ đơn thuần phản ánh tiền mặt thu chi lời hay lỗ mà thôi. Loại phương pháp kỷ số này căn bản là không có cách phân ánh về mặt hoạt động của tài vì chỉ là một quyển sổ sách ghi chép tiền mà thôi.

Người nào đã từng học qua kế toán đều biết, chỉ thông qua một quyển sổ ghi chép, thì không cách nào thực sự hiểu rõ việc thu chi chân chính của một bộ ngành, ví dụ đơn giản nhất chính là, phí hao tốn để mua vào vật tư, bởi vì không liên quan đến khoản tiền chi ra, nên sẽ không ghi vào trong số.

Nói chung, loại râu ria lặt vặt này, khi ghi số chi ghi kết quả chứ không ghi quá trình, làm giả hết sức dễ dàng.

Vương Hiền chi hạch toán một lần, liền cảm giác khẳng định có vấn đề. Nhìn thời gian vẫn còn kịp, hắn rút ra ghi chép của một tháng, đổi lại dùng phương pháp ghi sổ mượn tiền, kiểm tra thu chi có cân bằng hay không, nếu như không bằng, tự nhiên sẽ có thể tìm ra chỗ chây vào va chảy ra không đều nhau, tiện đà phát hiện ra chỗ có vấn đề.

Nhưng sau một phen bận rộn, hắn phát hiện đối phương quả là một tay già đời, đem các khoản ghi chép làm rất đều nhau...

Nhưng này không làm khó được nhân viên chuyên nghiệp, Vương Hiền còn có “Luật Benford” làm pháp bảo. Theo luật này, ở trong một đống sổ chưa sửa đổi, bắt đầu bằng con số 1, tỷ lệ xuất hiện khoảng 30% trong tổng số. Bắt đầu bằng con số 2, tỷ lệ xuất hiện khoảng 17% tổng số, bắt đầu bằng con số 3, tỷ lệ xuất hiện khoảng 12% tổng số... Sau theo thứ tự giảm dần, bắt đầu bằng con số cùng với bắt đầu bằng con sổ , tỷ lệ xuất hiện cộng lại, tổng số mới chỉ 10%.

Chỉ cần hàng mẫu rất lớn, các con số chưa bị sửa đổi, đều sẽ tuân thủ theo định luật này. Nói cách khác, nếu như con số là bịa đặt, như vậy kết quả thống kê sẽ đi ngược định luật này. Nhà thống kê dùng nó để sơ thẩm có tồn tại gian lận hay không, từ đó có thể nâng cao năng suất thống kê lên rất nhiều,

Dùng một buổi trưa, Vương Hiền nhìn thống kê ghi chép của một năm, nhìn mấy con số thống kê trên giấy, bình quân đến như vậy, hắn liền nở nụ cười ... Lại nhìn một chút ở bên cột người phụ trách, ghi rõ ràng người đảm nhiệm điển lại lúc đó là Lý Thịnh, nét cười của hắn càng tăng lên.

"Còn cười, đối chiếu xong chưa?"

Ngô Tiểu Bàn từ xuất hiện ở bên cạnh hắn, thấy hắn trên giấy chỉ có chín con số, nhất thời sốt ruột nói:

"Đại nhân đang chờ xem kìa."

"Sớm chuẩn bị tốt rồi."

Vương Hiền cười cười, cầm lấy kết quả buổi sáng đã hạch toán ra,

Lúc này kẻng vang lên, chúng thư lại mau chóng đi đến phòng Tư lại để tập hợp.

Đúng như dự đoán, sau khi Lý Thịnh nói đôi điều xong, lại đi tới trước mặt Vương Hiền, không nói tiếng nào đưa tay ra.

Vương Hiền liền đem sổ sách đưa cho hắn.

Lý Thịnh nhìn lướt qua, ném xuống đất nói:

"Đều sai..."

Sau đó vẻ mặt lạnh lùng nhìn Vương Hiền nói:

"Ngày mai tính lại."

Đày đọa người nhất không phải tính sổ, mà là tính xong nửa ngày, mới phát hiện sai rồi, còn phải tính lại từ đầu. Lý Thịnh tin tưởng, Vương Hiền tay mơ như vậy, tính toán mười lần cũng chắc chắn không đúng. huống hồ cho dù là đúng rồi, mình cũng có thể nói sai rồi. Bị hành hạ nhiều lần như vậy, dù cho là cái tượng đất cũng bị bức điên ... Cho dù hắn không rời khỏi, chính mình cũng có thể dùng lý do “không xứng với chức” đem hắn đá ra khỏi nha môn, giải hạn cho mình, cũng làm chả



.

giận thay cho Điêu Chủ Bộ, một mũi tên bắn trúng hai con chim.

"Vâng, đại nhân."

Nhưng đã để Lý Thịnh thất vọng, Vương Hiền không có biểu hiện ra bất kỳ phản ứng quá khích nào, chỉ là khom lưng nhặt lên, thành thật gật đầu nói:

"Vậy ta tính lại."

"Lại tính không ra ngươi liền cút đi, trong nha môn không nuôi phế nhân!"

Lý Thịnh khinh bỉ liếc hắn một cái, xoay người tiến vào buồng trong.

"Vâng, đại nhân."

Vương Hiền gật gù.

Một đám thư lại đều đồng tình nhìn hắn, để cho một tên người mới cái gì cũng không học qua, thống kê số sách phức tạp, còn không cho phạm sai lầm, việc chính người này cũng quá mức đi ... Lại nói Vương Hưng Nghiệp ở trong nha môn danh tiếng rất tốt, tất cả mọi người đều rất phục hắn. Quốc pháp còn nói ân oán cũng không nên tính toán đến vợ con, Lý Thịnh tại sao lại bắt lấy nhi tử của hắn mãi không tha?

Chỉ là mọi người khiếp sợ dâm uy của Lý Thịnh, cũng không dám nói thêm cái gì với Vương Hiền. Chỉ có thể thở dài một hơi, vỗ vỗ bả vai Vương Hiền nói:

"Trước tiên đi ăn cơm đã..".

Vương Hiền gật gù, không nói tiếng nào, một bộ dáng tiêu thụ. Chỉ là cũng không có ai biết, hắn thật ra là cố ý tính sai...

Ba ngày sau đó, Vương Hiền vẫn như cũ mỗi ngày tính sai, mỗi ngày bị mắng, đến mức khiến bọn người phụ trách văn thư cũng đều không nhẫn tâm... Ai, tiểu tử này kỳ thực thật rất tốt, người lại cần cù chăm chỉ, đối với tiền bối đều rất tôn kính, mỗi ngày múc nước chấm trà, chưa bao giờ lười biếng, cũng không giống như lời đồn chút nào, làm sao lại rơi vào trong tay Lý đại nhân cơ chứ?

Trương Điện lại thực sự không nhịn được, hôm nay sau khi hết giờ làm việc, theo Lý Thịnh đi vào bên trong, khuyên nhủ:

"Không cần thiết phải đối với Vương Hiền như vậy đi, một người ngoài nghề như hắn, ngươi cả ngày hành hạ như thế, ta nhìn thấy cũng phải choáng váng."

"Vốn là nhiệm vụ phải làm trong một ngày, ta đã cho hắn năm ngày! Còn muốn thế nào nữa?"

Lý Thịnh làm việc, quan trọng nhất là đứng được trên đạo lý, thế nên hắn luôn lẽ thẳng khí hùng nói:

"Lẽ nào nha môn muốn biến thành nơi nuối kẻ vô dụng sao?"

"Thì dù sao cũng phải cho hắn một chút thời gian, để hắn dần dần học cũng được mà."

"Có sẵn nhiều người như vậy, còn đang đợi xếp hàng đây này, ta vì sao phải dùng hắn?"

Lý Thịnh hừ một tiếng nói.

"Ai..."

Trương Điền lại thở dài, không nói gì nữa.

Chờ Trương Điện lại đi ra ngoài, Lý Thịnh ngồi bất động rất lâu, vẻ mặt âm u thâm trầm. Hắn làm sao lại không biết, nếu chuyện này càng kéo dài, tạo thành ảnh hưởng thì càng không tốt. Chỉ là vạn lần không ngờ tới, Vương Hiền kia thật không ngờ kiên trì như thế, vẫn có thể nhịn đến bây giờ.

“Không được, phải đổi biện pháp khác.”

Lý tư hộ hơi nhướng mày, nảy ra ý hay.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch