Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Giang Sơn Chiến Đồ

Chương 210: Mạnh mẽ vượt Giao Thủy (Thượng)

Chương 210: Mạnh mẽ vượt Giao Thủy (Thượng)
(1)

Bên trong phòng, hơn mười đại tướng đang tập hợp, Trương Tu Đà trải một tấm bản đồ lớn vô cùng chi tiết ra, dùng cây gỗ chỉ vào địa hình xung quanh Giao Tây, nhìn mọi người nói:

- Bốn phía Giao Tây đa phần là đồi núi bao quanh, vùng đất bằng rất ít, không có lợi cho việc tấn công quy mô, hơn nữa quân phản loạn sức chiến đấu kém, Mạnh Nhượng chắc chắn sẽ không đánh với chúng ta. Ta cho rằng y nhất định sẽ giữ vững thành trì, dựa vào thành trì mà chiến đấu với ta, cuối cùng chờ cho ta hết lương thực mà rút quân.

Để tiến đánh Mạnh Nhượng, Trương Tu Đà đã kỳ công sắp đặt gần một năm trời, việc gì cũng rất kỹ càng tỉ mỉ, kể cả việc thăm dò thời gian mở cổng huyện Cao Mật, tuyến phòng ngự của quân địch ở Giao Thủy cùng với các chiến lược tấn công Giao Tây.

Chính là nhờ chuẩn bị kỹ càng chu đáo như vậy, Trương Huyễn mới có thể vừa tiến quân đã đoạt được Cao Mật, về điểm này, Trương Huyễn cảm thấy rất rõ rồi.

Hắn chăm chú quan sát các chú giải chằng chịt trên bản đồ, quân số của kẻ địch, trình độ huấn luyện, trang bị vũ khí, địa hình phân bố, đến chỗ qua sông… đều được ghi ghép, đánh dấu rất tỉ mỉ. Điều này khiến cho Trương Huyễn hiểu rõ phong cách tác chiến của Trương Tu Đà, y được gọi là Chiến Thần Tùy Mạt cũng không có gì là lạ.

- Bước tiếp theo tấn công thành trì như thế nào, chúng ta cần phải tính toán cẩn thận, hiện tại phải nghĩ cách vượt qua Giao Thủy? Các vị ai có cao kiến xin cứ đề xuất.

Nha tướng Phí Thanh Nô khom người nói:

- Đại soái, gỗ Chu Lâm rất tốt, có thể đốn củi làm bè, dựng cầu, thừa dịp đêm khuya bố trí cầu nổi qua sông.

- Đốn củi làm bè, cách này không tệ, nhưng Mạnh Nhượng bị mất Cao Mật đã có kinh nghiệm rồi, chúng ta chỉ cần có một chút động tĩnh thôi, bọn chúng sẽ lập tức phát giác, lúc đó sẽ xảy ra một trận ác chiến. Chúng ta sẽ lâm vào thế bị động, sẽ chết rất nhiều người, cho nên cần phải nghĩ thêm một phương án khác.

Trương Tu Đà vừa dứt lời, Trương Huyễn liền cười nói:

- Đại soái không phải đã có sách lược đối phó rồi sao?

Trương Tu Đà ngẩn ra, y theo ánh mắt của Trương Huyễn mà nhìn, trên bản đồ cách huyện Cao Mật hơn mấy chục dặm về phía bắc có một chỗ được đánh dấu "nơi này có thể qua sông".

- Trương tướng quân nhãn lực tốt thật!

Trương Tu Đà mỉm cười:

- Đúng vậy, đây chỉ là suy nghĩ của ta, ta chỉ hy vọng là có phương án nào tốt hơn.

- Đại soái, phương án này chính là cách tốt nhất.

Trương Huyễn đi lên trước, khom người thi lễ nói:

- Ty chức xin được nhận việc dẫn quân qua sông lên phía bắc.

Trương Tu Đà nhìn tất cả mọi người. Các tướng quân còn lại đều trầm mặc. Trương Tu Đà chậm rãi gật đầu:

- Nếu tất cả mọi người đều cho rằng đây là phương án tốt nhất, vậy được, chúng ta sẽ thực hiện nó.



Đêm đến, bóng tối bí ẩn che phủ mọi thứ. Trương Huyễn cùng ba nghìn quân men dọc theo Giao Thuỷ hăng hái tiến quân về hướng bắc. Quân phản loạn phong toả trong hai mươi dặm bờ bên kia huyện Cao Mật. Bọn họ chỉ có thể tìm lối tắt khác, tìm nơi qua sông.

Hai bên bờ Giao Thuỷ phần lớn là gò đất thấp, đều là những sườn núi rộng lượn sóng như đồi núi, ở trong còn có những vùng đất lớn, hành quân cũng không mấy khó khăn. Khoảng nửa canh giờ sau, bọn họ đã đi được năm mươi dặm.

- Tướng quân, chỗ qua sông ở phía trước.

Người dẫn đường vừa báo cho Trương Huyễn là một gã thủ lĩnh do thám. Một tháng trước, chính gã phụng mệnh thống lĩnh năm mươi do thám khác tìm kiếm chỗ qua sông Giao Thuỷ. Bọn họ đã tìm được chỗ tốt nhất để qua sông, Trương Huyễn không cần phải đến lúc mới cuống cuồng tìm kiếm.

- Tới rồi.

Tên do thám chỉ về một chỗ phía trước chân một đồi núi, nói:

- Chính là trong chỗ này.

Trương Huyễn nhìn quanh, đánh giá bốn hướng, thấy xung quanh đều là rừng cây rậm rạp, có một đồi núi nhỏ ngăn cách đường đi của bọn họ. Cần phải vòng qua đồi núi này hoặc trực tiếp trèo qua mới có thể tiếp tục hành quân, nơi này chính là nơi Trương Tu Đà đã đánh dấu trên bản đồ.

Phía dưới chân đồi là một mảnh đất bằng phẳng, đường sông ở nơi này cũng khác, nước sông căn bản vốn chảy xiết ở trong này lặng hơn rất nhiều, đúng là một chỗ qua sông rất tốt.

- Bờ bên kia có quân phản loạn đang tuần tra không?

Trương Huyễn hỏi.

Tên do thám gật đầu:

- Thật ra không phải là quân tuần tra, mà hai trạm báo động, một trạm cách đồi núi năm dặm về phía nam, một trạm khác cách khoảng mười dặm, đều có mười tên lính, chủ yếu là để theo dõi chúng ta đánh tới từ phía bắc. Cũng như vậy, bên phía nam cũng có hai trạm báo động, bốn trạm này đã được xây dựng từ một năm trước rồi.

Trương Huyễn không khỏi âm thầm gật đầu, thảo nào Trương Tu Đà nói Mạnh Nhượng này rất giảo hoạt, lại suy tính mọi thứ rất chu toàn. Một năm trước y đã chuẩn bị xong trạm báo động.

Vậy thì... Ngày hôm qua huyện Cao Mật thất thủ, Mạnh Nhượng rất có thể sẽ phái thêm người tuần tra, theo dõi chặt chẽ quân Tuỳ, phòng hờ quân Tuỳ từ nam bắc vượt sông tập kích.

Trương Huyễn không thể không tính đến khả năng này, mặc dù bản thân hắn không hy vọng là sẽ có khả năng này. Nhưng lý trí nói cho hắn biết, dựa vào việc Mạnh Nhượng đã suy tính chu toàn như thế nào, có thể thấy đội tuần tra của y có khả năng xuất hiện rất cao. Sau này lúc vượt sông, nhất cử nhất động phải thật cẩn thận mới được.

Tuy nhiên, việc cấp bách trước mắt là phải qua sông trước. Trương Huyễn trước tiên phải nhanh chóng phái một đội do thám bơi qua bờ bên kia, hắn lập tức hạ lệnh:

- Tất cả binh lính cùng nhau hành động, hãy chặt cây cối trước.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch