Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 133: Kênh thế giới sôi trào

Chương 133: Kênh thế giới sôi trào



Diệp Thần cố ý kích thích Đạp Đốn, không để Đạp Đốn xin hàng, mục đích là để đạt được điểm tiên thiên thuộc tính.

Nếu thật sự để Đạp Đốn mở miệng xin hàng, sau khi xử lý Đạp Đốn, điểm tiên thiên thuộc tính sẽ không xuất hiện trong phần thưởng.

Mặc kệ Diệp Thần tiếp thu không tiếp thu, đều sẽ không được thưởng điểm, đây là điều kiện trí não Bàn Cổ đặt ra.

Diệp Thần kiếp trước đã thấy có người như vậy trải qua, đương nhiên, giết là sơn tặc đầu lĩnh.

Lúc ấy, một đám người tấn công sơn trại. Tên đầu đàn mắt thấy không địch lại, trực tiếp đầu hàng nhưng vẫn bị giết, mục đích là lấy được kỹ năng và trang bị.

Kết quả, lông cũng không có một sợi.

Cho nên, Diệp Thần mới cố ý kích thích Đạp Đốn, tìm mọi cách nhục nhã, mục đích, chính là để Đạp Đốn không cầu xin đầu hàng.

Bởi Diệp Thần cảm nhận được hắn có ý định xin hàng.

Mẹ nó chứ, nếu Đạp Đốn kêu đầu hàng, chẳng phải sẽ tổn thất điểm tiên thiên thuộc tính sao.

Đến nỗi dù là hắn chịu đầu hàng, Diệp Thần cũng không thèm thu !

Dị tộc mà thôi, độ trung thành thật sự là khó lay chuyển.

Nhị lưu lịch sử danh tướng thì sao, hoàng cấp võ tướng thì thế nào, không có độ trung thành, với Diệp hắn chỉ là đồ bỏ đi.

“Đương” một tiếng vang lớn truyền đến.

Thần thương và Thanh Lang đao — đao cùng thương giao nhau.

Lúc này, Đạp Đốn rống giận: “Nhãi ranh, nhận chết đi!”

Nhưng, hắn vừa nói xong, mặt sắc tức khắc đại biến.

Một đao bổ xuống, Thí Thần Thương cũng không gãy đôi như tưởng tượng, chẳng những không gãy, Thí Thần Thương thậm chí không chút sứt mẻ.

Khủng hoảng dâng lên trong lòng Đạp Đốn, hắn đang muốn lui về phía sau.

Nhưng đúng lúc này, Thí Thần Thương cũng không dừng lại.

“Vèo” một tiếng truyền đến, Thí Thần Thương nháy mắt cắm vào tim Đạp Đốn, rồi từ từ xuyên qua lưng hắn.

“Ngươi...... Ngươi...... Ngươi sao có thể ... chỉ là.... hoàng cấp võ tướng!” Đạp Đốn há mồm phun ra một ngụm máu tươi phẫn nộ quát.

“Ta xác thật là hoàng cấp võ tướng, bất quá, ta còn có thương thần!” Diệp Thần lông mày giương lên nhàn nhạt nói.

“Ta...... Ta không cam lòng...... Không cam lòng a......” Đạp Đốn nghe đến đó, sắc mặt xám xịt như tro tàn, ngửa mặt lên trời rống lên.

Còn chưa rống xong, hắn đã đi đời nhà ma.

Đạp Đốn xác thật không cam lòng.

Hắn không cam lòng bị một thương thọc chết đơn giản như vậy, không cam lòng còn chưa được hưởng thụ vinh hoa phú quý thế gian, tính mạng đã bị vùi đi như vậy.

Hắn chẳng những không cam lòng, còn thực hối hận.

Hối hận đã kiên cường làm quái gì, hối hận hắn cậy mạnh làm quái gì, hối hận vì không trực tiếp xin hàng.

Diệp Thần rút tay, thu lại thần thương.

“Ào” một tiếng truyền đến, lượng lớn máu tươi nháy mắt từ quả tim Đạp Đốn trào ra.

“Phịch”

Thi thể Đạp Đốn ngã mạnh xuống đất.

Nhìn thi thể Đạp Đốn, Diệp Thần khinh thường bĩu môi.

Không cam lòng thì sao, hối hận có thể như thế nào, còn không phải chết rồi......

Đúng lúc này, tiếng thông báo từ hệ thống vang lên.

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, đánh bại nhị lưu lịch sử danh tướng, thủ lĩnh Ô Hoàn Đạp Đốn, thưởng 8000000 công huân.”

Thân phận không giống nhau, công huân cũng không giống nhau. Không tồi không tồi......

Vừa nghĩ đến đây, thông báo thế giới tiếp tục vang lên.

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, lần thứ hai đánh bại nhị lưu lịch sử võ tướng, thủ lĩnh Ô Hoàn Đạp Đốn, thưởng thêm 10 000 000 công huân, điểm tiên thiên thuộc tính X3.”

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, lần thứ hai đánh bại nhị lưu lịch sử võ tướng, thủ lĩnh Ô Hoàn Đạp Đốn, thưởng thêm 10 000 000 công huân, điểm tiên thiên thuộc tính X3.”

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, lần thứ hai đánh bại nhị lưu lịch sử võ tướng, thủ lĩnh Ô Hoàn Đạp Đốn, thưởng thêm 10 000 000 công huân, điểm tiên thiên thuộc tính X3.”

Thông báo thế giới vừa mới báo tin tức Diệp Thần đánh chết Hồ Xa Nhi, kênh thế giới còn chưa bình tĩnh trở lại, bây giờ lại nhốn nháo thêm.

“Ngọa tào! Lại nữa! Diệp Thần lão đại đây là muốn làm sao? Giết một tên nhị lưu lịch sử danh tướng không tính, lúc này mới bao lâu, lại giết thêm một tên?”

“Đạp Đốn a, thủ lĩnh Ô Hoàn, mẹ nó! Đó cũng là nhân vật nổi danh lịch sử, còn chưa lên vũ đài đã bị Diệp Thần làm thịt.”

“Mẹ nó, Diệp Thần lão đại trâu bò thật, không phục không được, nhìn thấy chưa, nhị lưu lịch sử võ tướng, trong mắt Diệp Thần lão đại chả là gì.”

“Ta còn chưa rõ, nhị lưu lịch sử võ tướng a, mẹ nó, muốn hay không tàn nhẫn như vậy, trảo lên, ăn không được phải bán chứ!”

“Đần à, đem nhị lưu thành lịch sử võ tướng đi bán, kia không phải tư hại mình, sẽ đổi cho ngươi sao?”

“Cái gì tư địch, Diệp Thần lão đại nào có địch nhân?”

“Không địch nhân? Ngươi đùa quái gì vậy, Điêu Thuyền thuộc sở hữu, nhiệm vụ đặc biệt kia, ta nghe nói, Diệp Thần lão đại giết vô số người chơi không nói, còn làm thịt rất nhiều thế lực, bọn họ sẽ cùng Diệp Thần lão đại hòa hảo? Ta mới không tin đâu.”

“Kháo, tốt không tốt liên quan gì đến chúng ta, quản việc này làm cái gì, ta hiện tại chỉ quan tâm, Diệp Thần lão đại khi nào bắt đầu thu tiểu đệ, nghe nói một số người chơi làm lĩnh chủ đã bắt đầu thu tiểu đệ, đám người chơi chúng ta có thể gia nhập.”

“Đúng vậy, Diệp Thần lão đại, cầu thu tiểu, đệ, ta lên núi có thể đánh hổ, xuống núi có khả năng báo nguy, bất luận Diệp Thần lão đại bảo ta làm gì, ta đều nguyện ý làm.”

......

“Thu mua võ tướng lịch sử giá cao, điều kiện tùy ý!”

“Thu mua võ tướng lịch sử giá cao, đòi tiền có tiền, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn bảo vật có bảo vật.”

Kênh thế giới thực náo nhiệt, bất quá đề tài vẫn xoay quanh Diệp Thần.

Diệp Thần mở kênh thế giới lên, tự nhiên thấy được những người trên nói, cái khác hắn không để ý, chỉ có tin tức người chơi làm lĩnh chủ bắt đầu thu tiểu đệ là Diệp Thần nhìn hơn ba giây.

Vẫn biết Kiến Thôn Lệnh có thể sử dụng ở hiện thực, vẫn là thuần túy lợi dụng người chơi ở khu Tân Thủ Tam quốc đang được “Bất tử” làm những chuyện nguy hiểm......

Biết cũng không quan hệ, lợi dụng người chơi cũng không quan hệ, chỉ cần đừng gây trở ngại cho ta......

Bằng không chính là địch nhân......

Nghĩ đến đây, hai mắt Diệp Thần hiện lên một đạo hàn quang.

“Tướng quân đại nhân, ta đầu hàng…. đầu hàng! Tha ta một mạng!” Tiếng kêu hoảng sợ xin tha mạng đúng lúc này vang lên.

Chỉ thấy một kỵ binh Ô Hoàn quỳ xuống, dập đầu như giã tỏi, kêu lên đầy sợ hãi.

“Phịch phịch phịch phịch”

Những người khác cũng quỳ theo.

“Bắc Bình tướng quân, ta đầu hàng, thật đầu hàng, cầu xin ngươi…đừng giết ta.”

“Tướng quân, tha mạng a......”

Mấy vạn kỵ binh Ô Hoàn còn sót lại, mỗi một người vô cùng khủng hoảng dập đầu xin hàng, xin tha mạng.

Bọn họ thật sự sợ, sợ bị Diệp Thần giết, sợ từ trong xương cốt.

Bọn họ thấy được, Diệp Thần cùng các vị tướng quân đế quốc Đại Hán khác, hoàn toàn không giống nhau.

Vị chủ này, là thật dám giết công khai, cả Đạp Đốn cũng không tha, bọn họ muốn sống, chỉ có thể đầu hàng, chỉ có thể xin tha.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch