Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 203: Bão sét

Chương 203: Bão sét

Sau khi kinh ngạc chốc lát nhóm yêu thú trong nháy mắt liền sôi trào.

“Ha ha ha, nhân loại kia! Ngày chết của ngươi tới rồi!” Một con lợn rừng vô cùng vui mừng mở lớn miệng

“Chúng tiểu nhân hướng tới cho ta! Làm thịt nhân loại đáng chết này! Báo thù rửa hận!” Một hắc ngưu trừng mắt màu đỏ tươi, hơi thở phun ra biến thành lưới đao hướng về phía Diệp Thần bạo thanh quát.

“Chúng tiểu nhân, lên cho ta! Giết đám nhân loại đáng chết này, ăn thịt bọn họ, uống máu bọn họ, nhai nát xương cốt bọn họ!” Một thanh lang hướng về phía Diệp Thần nhếch miệng quát

........

Một con lại một con yêu thú phát ra mệnh lệnh công kích, xem ra chúng nó nghĩ Diệp Thần không thể sử dụng Bạch Hổ chiến trận nữa thì cũng như lão hồ không có nanh vuốt không có gì để sợ hãi.

Hiện tại không thừa dịp giết Diệp Thần lần sau cơ hội càng xa vời nên chúng nó không nghĩ sẽ bỏ qua cơ hội này.

“Tê tê

“Rống rống......”

Từng tiếng từng tiếng gầm gừ vang lên của hai mươi vạn mãnh thú còn lại đồng thời phát ra âm thanh rít gào tới trời cao.

“Ầm ầm ầm”

Hơn hai mươi vạn mãnh thú lại lần xung phong điên cuồng vọt hướng tới nơi của Diệp Thần.

Diệp Thần nhìn quân mãnh thú điên cuồng xông tới lạnh lùng cười bước chân cũng không ngừng mà tiếp tục hướng tới Kim Mao Sư Vương.

Bạch Hổ chiến trận đã vô pháp tiếp tục sử dụng nhưng thủ đoạn của Diệp Thần cũng không phải là chỉ có Bạch Hổ chiến trận.

“Lên! Giết Diệp Thần!” Kim mao sư vương nhìn đến Diệp Thần vậy mà xông thẳng đến nó tức khắc giận dữ ngay sau đó mở miệng bạo thanh kêu lên.

“Ha ha ha, làm thịt hắn!”

“Chỉ là tiên thiên cảnh giới thật đúng là cho rằng chính mình thiên hạ vô địch,!”

“Đầu Diệp Thần là của ta!”

“Chân hắn là của ta!”

“Tiểu đệ đệ của hắn là của ta!”

Một đám nhóm yêu thú lộ ra răng nanh dữ tợn hướng tới Diệp Thần.

Cùng một cảnh giới nhưng Diệp Thần chỉ là nhân tộc có thể mạnh hơn Yêu tộc bọn chúng sao.

Lại có thể mạnh hơn một ngàn yêu thú sao? Khẳng định không có khả năng!

Đây là suy nghĩ trong lòng nhóm yêu thú giờ phút này.

Cho nên đám yêu thú không chút nào sợ hãi hướng tới giết Diệp Thần.

Nhóm yêu thú chạy nhanh có bắp bùng nổ cấp tốc biến thành to lớn.

Thân thể cao lớn chạy nhanh làm mặt đất “ đùng đùng “ rung động.

Diệp Thần nhìn hơn một ngàn yêu thú xông tới hai mắt nhíu lại mở miệng quát: “Tử Long, Triệu Mãnh chăm sóc tốt cho Luân Hồi quân đoàn!”

Diệp Thần nói xong hai chân hướng tới mặt đất phóng đi.

“Oa” một tiếng vang lớn truyền đến.

Diệp Thần cả người trong nháy mắt bộc lộ hô hấp tà ác, tung người nhảy lên cao hơn chục mét.

Nhìn thoáng qua đàn yêu thú trên mặt đất hắn lạnh lùng cười tay trái hướng lên trời một lóng tay rồi sau đó bạo thanh quát: “Sét!”

“Oanh tạc”

Phía chân trời tiếng sấm đột nhiên vang lên.

Lôi xà thật nhỏ lại cực kì dày đặc đột nhiên xuất hiện rồi sau đó ở không trung cấp tốc tụ lại rồi sau đó hóa thành Lôi Phong.

Một cái, hai cái, ba cái... một trăm,......

Một ngàn

Động tác của nhóm yêu thú đang điên cuồng nhưng phải ngừng lại, một đám vô cùng kinh hoảng ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời.

Nơi đó vạn dặm không mây nhưng mà lại có hơn một ngàn đạo sấm sét to lớn như cánh tay nam tử trưởng tay và đang ở không trung quay cuồng không thôi.

Cảm giác áp lực da đầu tê dại trong nháy mắt khó khăn xuất hiện ở trong lòng yêu thú.

“Pháp thuật ? Sao có thể ??? Diệp Thần sao có thể dùng pháp thuật ! Hắn không phải là thánh cấp võ tướng sao?” Một con nhím nhìn nhìn sấm sét to lớn trên không trung vô cùng hoảng sợ hô.

“Mẹ nó, Diệp Thần tuyệt đối không phải dừng lại ở thiên tiên cảnh giới mà hắn đã tiến vào Thuế Phàm Cảnh! Vì cái gì trong trò chơi không có thông cáo hắn tiến giai Thuế Phàm Cảnh!” Một con con khỉ đột nhiên nghĩ tới tức khắc tiêm thanh hô.

“Khó trách tên hỗn đản này tự tin như vậy hắn thế nhưng là Thuế Phàm Cảnh!" Lợn rừng hoảng sợ vô cùng rít gào nói.

Kim Mao Sư Vương hai mắt dựng thẳng nhìn bầu trời đầy sét một đôi đồng tử co rụt lại.

Giây tiếp theo, Kim Mao Sư Vương mở miệng bạo thanh quát: “Chạy mau!”

Sấm giữa không trung làm cho nó cảm giác quá mức khủng bố.

Lôi trời sinh có chứa thuộc tính phá tà.

Đối với Yêu tộc mà nói sinh ra đã có sẵn một loại sợ hãi đối với lôi điện.

Chẳng những là Yêu tộc mà cho dù là nhân loại thì cũng là giống như thế.

Đặc biệt là những người sát sanh quá nặng càng sợ hãi sấm sét.

Mà giờ khắc này những tia sấm thô to giữa không trung kia đang không ngừng đi nhanh uy thế càng ngày càng mạnh.

“ Xoạt.. xoạt”

Lôi điện âm thầm không ngừng biến to lại biến to.

Hơn một ngàn yêu thú đang nghe đến kim mao Sư Vương hô bỏ chạy một đám vội vàng hướng đi xa khỏi vùng bão điện.

Diệp Thần nhìn hơn một ngàn yêu thú điên cuồng chạy trốn lạnh lùng cười tay trái chỉ tới mặt đất.

“Lạc!”

“Oanh, oanh, oanh”

Hơn một ngàn sấm sét màu lam thô to oanh nhiên rơi xuống trong nháy mắt đánh trúng nhóm yêu thú chạy trốn.

“A......”

Âm thanh thảm gào từng tiếng từng tiếng vang lên.

Nơi xa đại quân mãnh thú xung phong hướng tới Luân Hồi quân đoàn nhìn đến từng đường sấm màu lam xuyên qua trời kia không hẹn mà cùng ngừng lại xuống dưới.

Chúng nó không dám lên trước chân chúng nó bắt đầu run lên linh hồn chúng nó bắt đầu phiêu tán.

Lôi đình chi uy bá đạo như vậy chúng nó nào còn dám tiến lên.

Hơi thở khủng hoảng và sợ hãi trong nháy mắt xuất hiện ở trên người hai mươi vạn đại quân mãnh thú.

Những ia chớp thật nhỏ không ngừng lưu chuyển ở trên thân thể yêu thú vô tình phá hủy thân thể bọn chúng

Yêu khí màu đen cũng vào lúc này từ thân thể nhóm yêu thú bay lên.

Cùng xuất hiện còn hương vị thịt nướng.

Công kích sét đánh trong nháy mắt oanh tàn mấy trăm yêu thú trực tiếp chết !

“Đoằng”

Diệp Thần rơi xuống đất thật mạnh bay lên bụi mù đầy trời.

“Chủ công vạn thắng! Vạn thắng! Vạn thắng!

Các binh lính Luân Hồi quân đoàn một đám trong nháy mắt hoàn hồn rồi sau đó nhất tề nhấc lên trường thương.

Bọn họ giờ khắc này hưng phấn và tự hào.

Bởi vì chủ công bọn họ, Diệp Thần, thực cường đại... công kích với hơn một ngàn yêu thú! Không ai có thể địch nổi !

Nhìn từng con yêu thú còn sống nhưng lại không ngừng run rẩy, Diệp Thần không để ý bĩu môi, tay phải Thần thương vung lên rồi sau đó khai khẩu quát:

“Giết sạch chúng nó!”

“Sát! Sát! Sát!”

Trời cao hét hò trong khoảnh khắc vang lên.

Triệu Vân và Triệu Mãnh ngay sau đó mang theo Luân Hồi quân đoàn nhằm phía đại quân mãnh thú bị dọa ngốc.

“Oa ”

Diệp Thần đột nhiên bước một bước trên mặt đất sau phóng tới nhóm yêu thú.

Diệp Thần phải làm rất đơn giản đó là làm thịt đám yêu thú còn sống kia không có cách nào nhúc nhích.

“Diệp...... Diệp Thần...... Buông tha ta... Ta thề...về sau tuyệt đối không là kẻ địch với ngươi!” Một con đại tinh tinh nhìn Diệp Thần xông tới vội vàng mở miệng nói.

Đại tinh tinh hoàn toàn bị Diệp Thần đánh sợ... nó căn bản không nghĩ tới Diệp Thần sẽ cường đại đến mức này.

Hắn không muốn chết cho nên hắn mở miệng cầu tha thứ hắn muốn sống trở về.

“Ai nha” một tiếng truyền đến.

Thí Thần Thương không chút cố sức nào cắm vào trong óc đại tinh tinh.

Diệp Thần khinh thường bĩu môi rồi sau đó đón tiếp thêm một con yêu thú.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch