Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 423: Tầm Bảo Ngư nhận chủ

Chương 245 : Tầm Bảo Ngư nhận chủ

Diệp Thần phí một hồi công phu lớn như vậy một lúc thì uy hiếp, một lúc lại thuyết phục chính là muốn thu phục Tầm Bảo Ngư muốn nó tự động nhận chủ .

Mà hiện tại con cá đó cuối cùnng đã phát ra tín hiệu muốn thu phục tất nhiên đã từ bỏ chống cự chuẩn bị nhận chủ là Diệp Thần .

Đối với hắn mà nói đây chính là kết quả tốt nhất .

Sau khi thu phục Tầm Bảo Ngư nó sẽ vì Luân Hồi thành mà không ngừng sưu tầm linh dược hoặc là hạt giống linh dược .

Đây lại chính là chuyện mà Diệp Thần muốn làm nhưng lại không làm được .

Bởi vì bên trong Luân Hồi thành có linh tuyền, linh tuyền có thể xây dựng lên một linh điền mà linh điền lại có thể nhanh chóng tăng cường thời gian của các linh dược nhưng yêu cầu tiên quyết phải có đầy đủ hạt giống và linh thảo.

Cho dù hắn dự định về sau nếu có rảnh khi ở thế giới hiện thực phải điên cuồng cướp đoạt linh dược sau đó đem vào bên trong linh tuyền của Luân Hồi thành trồng trọt thì vẫn không đủ.

Mà hiện tại Tầm Bảo Ngư muốn nhận chủ, sau khi chân chính nhận chủ những linh dược sinh trưởng trong nước hoàn toàn có thể nhờ Tầm Bảo Ngư đi tìm không cần Diệp Thần nhọc lòng .

Cứ như vậy Luân hồi thành sẽ không ngừng sản sinh ra linh dược, hơn nữa sản lượng linh dược sẽ ngày càng lớn .

Mà số lượng linh dược nhiều thời gian sau Diệp Thần hoặc thủ ha của Diệp Thần có thể lấy để tu luyện nhanh chóng tăng lên tu vi .

Đương nhiên những cái này yêu cầu thời gian nhưng bất quá không quan trọng, quan trọng là Tầm Bảo Ngư có thể cướp đoạt linh dược giúp Diệp Thần .

Có Tầm bảo Ngư, Luân Hồi thành có thể bắt đầu tích trữ linh dược hơn nữa về sau sẽ ngày càng nhiều .

Nghĩ đến đây hắn liền rất vui vẻ sau đó nâng lên tay trái ngón trỏ một giọt máu hồng ở đầu ngón tay bị ép ra .

“ bang “ một tiếng, giọt tinh huyết của Diệp Thần đã rơi lên trên đầu Tầm Bảo Ngư .

Chỉ giây tiếp theo một luồng ánh sáng hưng thịnh cùng với phù văn phức tạp liền xuất hiện trước đầu cá nhỏ sau đó lóe lên rồi biến mất .

Cũng đồng thời tại đây mà sắc gọt tinh huyết của Diệp Thân ở trên đầu nhanh chóng bị Tầm Bảo Ngư hấp thu hết .

Từ lúc giọt tinh huyết của Diệp Thần bị cá nhỏ hấp thụ hết một cỗ liên hệ vô danh liền xuất hiện giữa Tầm Bảo Ngư và Diệp Thần .

Cảm thụ được tình ý thân thiết của cá nhỏ, Diệp Thần cười ha ha sau đó nhìn về phía Tầm Bảo Ngư nói

“ Bên trong Luân Hồi thành có Tụ Linh trận , hai khối đều là cấp thượng phẩm nơi đó tụ tập linh khí thiên địa cực nhanh hơn nữa còn tự động hình thành linh thạch, về sau ngươi tu luyện sẽ dùng linh thạch có thể nhanh chóng tăng thực lực. sau này nếu du hành trong nước ngươi có gặp được Yêu tộc khác cũng có thể an toàn một ít, nếu như linh dược dưới đáy hồ đã trưởng thành ngươi có thể lấy ăn, nhưng không được ăn những linh dược hiếm hay số lượng quá ít trong linh truyền . Nhớ lấy lúc ra ngoài tìm kiếm linh dược không cần vì ham mê mà bỏ qua nguy hiểm, nếu có linh dược phẩm cấp cực cao có yêu thú cấp độ tương đương bảo vệ ngươi có thể ghi nhớ vị trí chờ ta trở về thì nói cho ta biết là được “

Tầm Bảo Ngư nghe thế hai mắt cá đột nhiên nhìn lên trên, miệng cá mở ra làm một động tác nuốt vào .

Diệp thần nhìn thấy cảnh này không khỏi buồn cười lại nói tiếp

“ Linh thạch ngươi cũng ăn được ? “

Tầm bảo Ngư nghe hỏi hai mắt cá ngay lập tức lộ ra vẻ mong chờ mà đuôi cá thì điên cuồng quẫy tất cả đều muốn nói cho Diệp Thần biết nó có thể ăn linh thạch, hoàn toàn không thành vấn đề .

Diệp Thần nhìn ánh mắt cá nhỏ tràn đầy mong chờ tức khắc mỉm cười, khởi động suy nghĩ liền nói

“ Diệp Lâm, mang mấy khối linh thạch lại đây “

Ở bên trong phủ thành chủ của Luân Hồi thành Diệp Lâm đang cùng Triệu Vũ cùng với một đám người đang nói chuyện phiếm bỗng ngạc nhiên sau đó vội vàng đáp

“ Được, ca ca “

Diệp Thần là chủ nhân của Diệp Lâm, giữa hai người có liên hệ không gian đặc thù chỉ cần Diệp Thần cách Diệp Lâm không quá xa, thì hắn đều có thể dùng ý niệm truyền đạt mệnh lệnh cho Diệp Lâm .

Đương nhiên việc này còn có một yêu cầu đó là Diệp Lâm phải hóa hình thành công .

Diệp Lâm nói xong liền vội vội vàng vàng chạy tới một góc đại sảnh từ trong đống linh thạch chất như núi tùy ý lấy ra một khối khá to sau đó phóng ra khỏi phủ thành chủ .

Không lâu sau Diệp Lâm đã chạy tới gần bên hồ đang chuẩn bị mở miệng trong nháy mắt liền ngẩn người .

Tiểu loli áo đỏ thấy trong tay Diệp Thần có cầm một con cá .

Trừ bỏ ca ca khi ở thế giới trò chơi thì ở bên trong Luân Hồi thành này bên cạnh Diệp Thần cũng chỉ có Diệp Lâm, còn đám người Triệu Vũ Điêu Thuyền cũng thỉnh thoảng ở lại đây một chút, nhưng loại trừ hết thì trong Luân Hồi thành không còn một vật sống nào khác .

Mà hiện tại trong tay Diệp Thân chính là tên yêu quái tiểu ngư, nó là một vật sống .

Nghĩ đến đây khuôn mặt Diệp Lâm tức khắc cứng đờ .

Nàng phụ trách bảo vệ an toàn của Diệp Thần và thành Luân Hồi nhưng lúc này bên trong thành bỗng chui ra một con cá, mà con cá này thực lực cũng không phải là linh thú cường đại nhưng lại dễ dàng trốn và cư ngư dưới tầm mắt của nàng,

Việc này đối với Diệp Lâm mà nói nàng hoàn toàn không nghĩ tới .

Việc này đại biểu rằng nàng thất trách hơn nữa là một sai sót cực nghiêm trọng .

Nghĩ đến đây tâm trạng cùng sắc mặt Diệp lâm đều không tốt .

Diệp Thần nhìn thấy sắc mặt tiểu loli cực kì không dễ nhìn, không khỏi ngẩn người sau đó mới nghĩ được vì sao Diệp lâm lại có phản ứng như vậy

Gia hỏa này….

Nghĩ tới đây Diệp Thần bỗng bật cười sau lại nói

“ Tiểu Lâm đây là Tầm Bảo Ngư về sau sẽ kêu là tiểu ngư, năng lực ẩn mình của nó rất mạnh mà nơi nó ở lại là trong nước nên ngươi không thể phát hiện được nó cũng rất bình thường, ngươi không cần tự trách “

Diệp Lâm nghe đến đó khẩu khí giận giữ trả lời

“ Ca ca, từ nay về sau ta sẽ càng nghiêm túc kiểm tra mọi địa phương của mình, kể cả ở trong nước “

Câu cuối cùng của Diệp Lâm lại càng nhấn mạnh hung hăng hơn .

Diệp Lâm trừng mắt liếc cá nhỏ một cái sau đó đem linh thạch trong tay đưa cho Diệp Thần

Tiểu viêm hổ sẽ không làm gì đối với Tầm Bảo Ngư nhưng vẫn có cảm giác mất hết cả mặt mũi .

Nàng đường đường chính chính là một tiên thú lại bị một con cá nhỏ phẩm cấp chẳng ra gì này lừa không biết bao lâu rồi, điều này làm sao có thể vui vẻ .

Diệp Thần nhìn Diệp Lâm ánh mắt không phục bất đắc dĩ lắc đầu sau đó lại nhìn cá nhỏ trong tay từ khi Diệp Lâm xuất hiện cả người không ngừng khẩn trương liền nói

“ Ngươi không cần sợ hãi, cứ an tĩnh làm việc chờ khi thời cơ tới ngươi cũng có thể tiến giai tiên thú “

Thân thể Tâm Bảo Ngư căng thẳng cũng là do thiên tính nó chỉ là một linh thú trong khi Diệp Lâm đã trở thành tiên thú .

Tuy rằng cá nhỏ cũng biết rằng Diệp Lâm sẽ không giết nó nhưng nó vẫn không tự giác được mà cảm thấy sợ hãi và run rẩy.

Thật sự là không có biện pháp , muốn trách liền trách Diệp Lâm có phẩm cấp cao hơn Tầm Bảo Ngư nhiều như vậy .

Tầm Bảo Ngư sau khi nghe Diệp Thần nói hai mắt cá đột nhiên sáng bừng lên .

Có thể nhìn thấy rõ Diệp Thần đã kích thích tới nó rồi .

Trên thực tế đúng là như vậy có thể trở thành tiên thú chính là mục tiêu phấn đấu chung của toàn bộ linh thú .

Nói đơn giản một chút mọi linh thú đều mong ước có thể trở thành tiên thú nhưng mà chân chính trở thành một tiên thú lại không có được mấy con .

Diệp Thần nhìn sắc mặt của cá nhỏ bởi vì hưng phấn mà phát hồng lên không khỏi cười sau đó nói

“ Ngươi rời khỏi nước cũng được một lúc rồi, mau chóng trở về tránh lại khó chịu, nhớ kĩ mau chóng tu luyện nâng cao thực lực không cần mạo hiểm đi tới những nơi nguy hiểm tìm kiếm linh dược “








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch