Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 450: Phó tướng thủ thành kiêu ngạo .

Chương 452 : Phó tướng thủ thành kiêu ngạo .

Vào thời gian này nhà Hán còn đang lên, Lưu Hoành chưa chết không phải là thời gian nên tranh đoạt thiên hạ .

Nếu như bây giờ hắn đã bắt đầu tranh đoạt thiên hạ điều đó trăm phần trăm danh không chính ngôn không thuận, hơn nữa còn bị gắn thêm cái danh ‘ loạn thần phản tặc ‘ sau đó mỗi người mỗi nhân vật đều muốn truy sát hắn .

Hơn nữa nếu điều đó xảy ra chức quan bây giờ của Diệp Thần trăm phần trăm sẽ bị cướp đoạt, binh quyền cũng bị tước bỏ bá tánh của Đại Hán mỗi một người đều sẽ nhớ kỹ danh tiếng ác thần của Diệp Thần, văn thần lịch sử, mỹ nữ lịch sử sẽ không coi Diệp Thần là chủ công tốt mà lựa chọn .

Nếu đơn thuần chỉ là tước bỏ đi kì thật cũng không tính là gì, thực lực của Diệp Thần đã đạt tới trinh độ đó, dù cho toàn bộ thiên hạ là địch nhân Diệp Thần cũng có thể nhẹ nhàng thu phục trong một kích

Chẳng qua điều này so với ước muốn ban đầu của Diệp Thần không đúng, hắn chính là tính toán xây dựng đất nước, thu phục võ tướng lịch sử, văn thần lịch sử, mỹ nữ lịch sử sau đó cùng cả đất nước phi thăng hồng hoang .

Nếu như thật sự động thủ ngay từ đầu, thì kế hoạch ban đầu của hắn có thể bị phá hỏng .

Đến lúc đó các danh tướng lịch sử, văn thần lịch sử, mỹ nữ lịch sử đừng có nghĩ tới thu nhận kể cả kiến quốc cũng sẽ mất đi đa số bá tánh, mà điều nghiêm trọng nhất là khí vận trời đất cũng vì thế mà bị thu hẹp lại, đây không phải là cảnh tượng Diệp Thần muốn nhìn thấy .

Cho nên căn bản hắn sẽ không động thủ trước, muốn động thủ phải là khi Lưu Hoành chết đi và loạn lạc Đổng Trác diễn ra .

Không cần phải vội, thời gian cần rồi cũng sẽ đến, một khi thời gian bắt đầu lão tử sẽ quét sạch thiên hạ!

Nghĩ đến điều này trên mặc Diệp Thần tràn đầy ý cười sau đó nhìn về phía Nhạc Tiến, quát

“ Ngay trong ngày hôm nay Nhạc Tiến vì ta mà trở thành đại tướng thứ mười lãnh đạo mười vạn binh lính của Luân Hồi Thành “

Nhạc Tiến nghe đến đó sắc mặt lập tức thay đổi .

....

Sau khi lấy lại tinh thần, Nhạc Tiến mở to hai mắt sau đó nhanh chóng quỳ mạnh một gối xuống đất , lớn tiếng bái

“ Nhạc Tiến, Nhạc Văn Khiêm thề sống chết đi theo chủ công. Nếu vi phạm lời thề trời tru đất diệt “

Đúng vậy, Diệp Thần không chỉ là đơn thuần coi trọng hắn mà đó là sự tán thành, hoàn toàn tán thành bằng không sẽ không lập tức cấp chức vị thống soái .

Mà điều này là mong muốn nhất của Nhạc Tiến .

Cũng bởi vì điều này mà Nhạc Tiến vô cùng cảm động, tiếp đó không một chút do dự thê sống chết cũng trung thành với Diệp Thần .

Đúng lúc này hẹ thống vang lên tiếng nhắc nhở

“ Đinh, Nhạc Tiến, Nhạc Văn Khiêm có độ trung thành +10, tăng lên mức độ tử trung “

Nghe được hệ thống nhắc nhở, khóe miệng Diệp Thần không giữ được vui mừng mà cong lên, sau đó cười cười gật đầu nói

“ Văn Khiêm có muốn trở về Luân Hồi thành nhận binh lính trước không ? nhưng những binh lính Luân Hồi thành được giữ lại chỉ có thể trấn giữ Luân Hồi thành không thể rời đi “

“ chủ công, mạt tướng không vội, vào lúc này khăn vàng phản loạn, yêu tộc xâm lấn mạt tướng nguyện ý đi theo bên người chủ công ra trận giết địch “ Nhac Tiến nghe Diệp Thần nói hơi sửng sốt, vội vàng khom người đáp .

Ý tứ của Diệp Thần, Nhạc Tiến tất nhiên là hiểu được, đơn giản chính là đưa cho hắn hai lựa chọn đi hay ở lại .

Đi tất nhiên là về Luân Hồi thành ngay lập tức có thể thống lĩnh mười vạn binh .

Nếu lựa chọn ở lại, tất nhiên là đi theo Diệp Thần chẳng qua là tạm thời không thể nắm giữ binh quyền .

Nhạc Tiến muốn làm thống soái mười vạn binh nhưng hắn càng không muốn bỏ qua cơ hội này .

Hắn là võ tướng lại vừa mới đi theo Diệp Thần mặc kệ là vì muốn chứng minh năng lực của hắn hay là vì tương lai có thể hiên ngang làm thủ hạ của Diệp Thần tất cả đều yêu cầu hắn phải có chiến công .

Cũng bởi vì điều này nên Nhạc Tiến không chút do dự lựa chọn lưu lại, đi theo Diệp Thần đánh phản tặc Hoàng Sơn tiêu diệt quânYêu tộc đang xâm lấn .

Diệp Thần liếc mắt nhìn Nhạc Tiến một cái cười ha hả gật đầu sau đó lại nói

“ Văn Khiêm sử dụng giỏi binh khí gì ?”

“ Khởi bẩm chủ công, mạt tướng có thể sử dụng trường thương “ Nhạc Tiến nghe hỏi ngạc nhiên một lúc sau đó vội vàng khom người bái .

Diệp Thần nghe câu trả lời hơi mỉm cười tay phải nhấc lên , một thanh trường thương dài cùng với một bộ khôi giáp thiên cấp, một quyển thánh cấp công pháp ngay lập tức xuất hiện trong tay Diệp Thần .

Nhạc Tiến nhìn thấy vậy lập tức ngẩn người vô cùng khiếp sợ cúi người nói

“ Chủ công..cái này…cái này…”

Diệp Thần vừa mới hỏi hắn có thể sử dụng binh khí gì đảo mắt một cái liền lấy ra một thanh trường thương dài cùng với khôi giáp, thánh cấp công pháp, kẻ đần cũng có thể hiểu đây là muốn ban thưởng cho hắn .

Nhạc Tiến hiểu rõ ý tứ của Diệp Thần không chỉ có binh khí mà còn có khôi giáp, công pháp cũng phải là đế cấp .

Nhưng những cái này không quan trọng, quan trọng là Nhạc Tiến chỉ vừa đi theo Diệp Thần có vài phút thôi, chiến công chưa có, mà lại được Diệp Thần cấp cho trang bị cấp cao, hắn sao có thể không kích động không cả kinh cho được .

Nhìn vẻ mặc đầy khiếp sợ cộng với kinh ngạc của Nhạc Tiến, Diệp Thần cười ha hả nói

“ Văn Khiêm anh dũng bất phàm, há có thể không có binh khí xứng tầm áp giáp công pháp phụ trợ, về sau khi lên chiến trường có thể giúp Văn Khiêm anh hiên ngang tiêu diệt toàn bộ quân địch “

Nhạc Tiến nghe đến đó vẻ mặt lập tức nghiêm túc lại, sau đó mới vô cùng trịnh trọng khom người đáp

“ Rõ, chủ công “

Nghe được câu trả lời mong muốn, Diệp Thần mới vừa lòng gật đầu, đúng lúc này người truyền lệnh của Diệp Thần là trưởng đoàn Luân Hồi cưỡi kỵ hoang dã tiến tới trước người Diệp Thần .

Ngay sau đó trưởng Luân Hồi quân đoàn nhanh chóng xoay người xuống ngựa quỳ một gối xuống đất, báo

“ Khởi bẩm chủ công, mệnh lệnh đã được truyền đi nhưng…”

Diệp Thần nghe báo mày lập tức nhăn lại sau đó hỏi lại

“ Chẳng qua điều gì ?”

“ Chủ công, phó tướng thủ thành quận Thường Sơn thái độ cực kì kiêu ngạo nói quận Thương Sơn với quận Chung Sơn khác nhau, cự tuyệt phân binh lính canh giữ quận Chung Sơn “ Trưởng binh đoàn Luân Hồi nghe hỏi nhanh chóng trả lời .

Diệp Thần nghe điều đó hai mắt hơi nhíu lại, đạo hàn quang chợt lóe sau đó biến mất .

Ngay sau đó Diệp Thần trực tiếp bay lên trời hướng về phía thành quận Thường Sơn nhanh chóng bay đi .








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch