Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 477: Thuộc tính của danh hiệu đệ nhất .

Chương 479 : Thuộc tính của danh hiệu đệ nhất .

Thế giới thông báo liên tiếp ba lần chỉ trong vòng nháy mắt toàn thế giới như bị dội bom nguyên tử bùng nổ mãnh liệt .

“ Ngọa tào, có nhầm lẫn gì hay không? Tiên thành? Luân Hồi thành của Diệp Thần thành tiên ?”

“ Thành tiên cái lông! Luân Hồi thành không có một bóng người, thành tiên bằng cách nào?”

“ Ta thảo, thành tiên hay không thành tiên lão tử đây không biết, lão tử chỉ biết Luân Hồi thành của Diệp Thần giờ càng lợi hại hơn rồi “

“ Diệp Thần bây giờ đã quá nghịch thiên rồi, lần này ông trời còn cho thêm cái Tiên thành gì gì đó, có còn muốn cho người khác đường sống nữa hay không a “

“ Hahaha Diệp Thần lão đại là ngưu bức nhất, lão tử đây muốn hỏi các ngươi có phục không a “

“ Biến qua một bên hóng gió đi, ngu ngốc, DiệpThần ngày càng ngưu bức thì cũng là của Diệp Thần chẳng có một sợi lông quan hệ tới ngươi “

“ Ngọa tào, ta biết rồi, trên bầu trời đột nhiên chạy ra một cái đảo tiên, mẹ nó chính là Luân Hồi thành của Diệp Thần “

“ Không có khả năng chứ, thế giới thông báo là Luân Hồi thành đó là thành a nhưng cũng còn là đảo nhỏ bay trên bầu trời sao ?”

“ Mẹ nó đừng đoán nữa, lão tử đã từng trộm đi xem Luân Hồi thành của Diệp Thần, mặc dù ta chỉ đứng ở một nơi rất xa ngay cả tường thành bên ngoài của Luân Hồi cũng chưa dám tới gần mà những thứ này không quan trọng, thứ quan trọng ta muốn nói chính là hang ổ của Diệp Thần quả thật là có ba ngọn nhà núi lớn cả vạn mét a “

“ Ý của ngươi là cái đảo đang bay trên bầu trời kia là Luân Hồi thành của Diệp Thần? ni mã, cứ cho là Luân Hồi thành đi , làm thế nào mà cả ba dãy núi lớn còn có rừng rậm Luân Hồi cũng bay theo lên trời, mẹ nó không khoa học a “

“ Có cái gì mà khoa học với lại không khoa học, nếu là Tiên thành không chừng có thể mang theo mọi thứ xung quanh cùng bay đấy “

“ Các ngươi toàn nói những thứ xung quanh còn chưa nói trọng điểm a, hiện tại Luân Hồi thành của Diệp Thần đã tiến giai vào Luân Hồi tiên vực, ni mã chính là có thể bay trên trời a, này về sau Diệp Thần muốn đánh lúc nào thì đánh ai cũng đừng nghĩ chạy thoát, các ngươi sao lại không nghĩ tới điểm này chứ ?”

“ Thao, vậy phải làm sao bây giờ? Diệp Thần là ở trên trời, chúng ta muốn đánh lại cũng với không tới a, muốn cùng chạy đua với hắn thế không bằng trực tiếp đè bẹp lãnh địa của lão tử đi cho nhanh “

“ Hahahaha lão tử không sợ, lão tử không phải là lĩnh chủ “

“ Cút “

Kênh thế giới cứ liên tục nói chuyện ồn ào, Diệp Thần đang đứng ở trên không trung chỉ liếc mắt nhìn qua Kênh thế giới một cái chẳng nói gì chỉ khinh thường kéo khóe môi .

Các ngươi chơi đoán được cái tòa thành như đảo nhỏ đang bay trên trời kia là Luân Hồi thành hoặc cứ nói là Luân Hồi tiên vực đi, càng vì biết điểm này là hoảng sợ lo lắng sợ thuộc địa của mình bị ba ngọn núi kia trực tiếp đè bẹp, nếu như vậy ai cũng không thoát được cũng không ngăn cản được, chỉ có cách chấp nhận lãnh địa bị hủy không còn con đường thứ hai .

Nhưng với Diệp Thần mà nói chưa bao giờ suy nghĩ đến cái phương diện này .

Bởi vì sau khi thiên hạ đại loạn, các ngươi chỉ đánh chiếm lẫn nhau ngày càng ít đi, mà họ chuyển qua tiêu diệt sơn tặc, hoặc là đánh giết khăn vàng phản tặc, từ đó rút ra được nhiều kinh nghiệm.

Cho nên không có khả năng Diệp Thần lại dùng Luân Hồi thành đi bình định toàn bộ bên trong Đại Hán đế quốc, mà hơn nữa kinh nghiệm của Diệp Thần bây giờ còn không phải là ít .

Nếu là lãng phí như vậy còn không bằng trực tiếp đưa Luân Hồi binh lính đi động thủ, như vậy lại còn thêm khả năng luyện binh hiệu quả hơn .

Nghĩ tới đây lông mày Diệp Thần giương lên một độ cong nhẹ, đang chuẩn bị phi nhanh lại đột nhiên nhớ tới cái gì .

Từ từ…Hình như còn chuyện gì đó mà quên chưa làm?

“ Mẹ nó, thiếu chút nữa quên mất binh lính của Nhạc Tiến “

Nghĩ đến điều này Diệp Thần vội vàng dừng lại thần thức khẽ động một lần, trong nháy mắt đem toàn bộ Luân Hồi tiên thành trên không trung bao phủ lại .

Ngay giây sau đó cả trăm vạn bộ trang bị binh khí cấp kim cương đang được chứa trong kho của Luân Hồi tiên thành biến mất trong không gian .

Trăm vạn bộ binh khí cấp kim cương này cũng không phải là số lượng nhỏ, có thể dùng từ chồng chất như núi để mà gọi, cho nên khi bỗng nhiên trăm vạn bộ binh khí kim cương biến mất đã bị binh lính phụ trách trông coi binh khí trong kho phát hiện ngay .

Các binh lính phụ trách trông coi binh khí trong kho của Luân Hồi tiên thành đang trợn mắt há mồm nhìn nhau thì giọng Diệp Thần đột nhiên phát ra từ không trung

“ Đừng có hoảng sợ, ta lấy đi có chỗ dùng, các ngươi chỉ cần đi báo với phó thành chủ một tiếng là được “

Diệp Thần vừa mới nói xong các binh lính trông coi kho không khỏi nhẹ nhàng thở ra một hơi, không ai bảo ai mà đồng loạt khom người trước không trung bái

“ Rõ, chủ công “

Trên không trung Diệp Thần nhìn huyền phù đứng bất động, liếc mắt nhìn mấy trăm vạn bộ binh khí cấp kim cương trong không gian trữ vật , Diệp Thần chỉ biết bất đắc dĩ lắc đầu .

Sự việc ngày một nhiều, thật đúng là không nên xem nhẹ bất cứ công việc nào .

Nghĩ tới đây Diệp Thần thu lại thần thức tăng nhanh tốc độ hướng tới quận Thường Sơn bay đi .

Khi nãy Diệp Thần đứng bất động nhìn năng lực không gian là bởi vì năng lực không gian này vận dụng trong một ngày sẽ tiêu hao một lượng sức mạnh rất lớn .

Điều này cho dù là Diệp Thần luyện hóa không gian căn nguyên cũng không có cách nào tránh được .

Nếu không phải đặc biệt khẩn cấp Diệp Thần sẽ không tùy tiện lãng phí pháp lực, đây chính là kinh nghiệm mà trong kiếp trước tích lũy được .

Chính xác mà nói Diệp Thần muốn từng thời khắc đều giữ được trạng thái tốt nhất, như thế mới kịp thời đối phó được với những sự kiện bất chợt phát sinh .

Huống chi tốc độ phi hành của Diệp Thần cực nhanh, trì hoãn không được bao lâu .

Ngoài thành quận Thường Sơn .

Trường thương xếp rậm rạp như rừng, một trăm linh một vạn đại quân Luân Hồi thành đang đứng lẳng lặng chờ Diệp Thần quay về .

Cách nơi đó không xa, chiến trường từ sớm đã được quét tước sạch sẽ hố sâu của mấy chục vạn yêu thú cũng đã được lấp xong .

Phía trước đoàn đai quân, Quách gia, Điền Phong, Quan Vũ, Trương Cáp, Tường Nghĩa, Cao Phát và Nhạc Tiến đang chăm chú thảo luận gì đó, đúng lúc này Diệp Thần từ trên trời bay xuống .

Chúng tướng nhìn thấy Diệp Thần vội vàng dừng thảo luận lại rồi sau đó nhìn về phía Diệp Thần, trịnh trọng khom ngươi bái

“ Bái kiến chủ công “

“ Ầm “ đồng loạt thanh âm do quỳ một gối xuống đất vang lên, ngay giây sau đó một trăm linh một vạn đại quân Luan Hồi thành cùng kêu lớn

“ Bái kiến chủ công “

Diệp Thần liếc mắt nhìn đại quân Luân hồi thành một cái, vừa lòng gật gật đầu sau đó tay phải liền phất lên, từng khối thiên cấp Mộ Binh lệnh xuất hiện , Diệp Thần không chút do dự lựa chọn sử dụng .

“ Đinh, người chơi Diệp Thần mộ binh lệnh ( thiên cấp ). Binh lực Luân Hồi thành tăng thêm mười vạn “

Từng tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên từng lần một, mảnh đất trống bên cạnh đại quân Luân Hồi thành đột nhiên xuất hiện luồng sương mù lại cứ liên tiếp xuất hiện thêm nữa .

Khi luồng ánh sáng tan biến đi, trăm vạn binh lính ngay sau đó xuất hiện tại chỗ .

Một giây ngắn ngủ mê mang, ngay sau đó trăm vạn tân binh này đồng loạt nhìn về phía Diệp Thần , chỉnh tề quỳ mạnh một gối xuống đất đồng loạt bái

“ Bái kiến chủ công “

Thanh âm hùng hồn vang dội vọng khắp toàn cánh đồng bát ngát .

Diệp Thần nhìn trăm vạn tân binh một loạt, vừa ý gật đầu .

Mộ binh lệnh thiên cấp chính là mộ binh lệnh thiên cấp, tùy tiện sử dụng đưa ra trăm vạn đều là tân binh cả .

Khoan…từ từ !

Diệp Thần đột nhiên phát hiện nhóm tân binh mới đưa tới này thật sự không giống nhau, ngay sau đó vội nhìn về phía giao diện của nhóm tân binh .

Diệp Thần nhìn về phía người có tư chất thấp nhất cũng thuộc vào cấp SS, còn đại bộ phận đều thuộc cấp SSS, hai mắt Diệp Thần bỗng nhiên bừng tỉnh .

Ngọa tào! Đây là cái tình huống gì!

Diệp Thần vừa mới khiếp sơ đột nhiên nhớ tới điều gì, vội vàng nhìn về phía mục giới thiệu thuộc tính của phong hào Tiên thành đầu tiên của hồng hoang vừa mối được hệ thống ban thưởng .

Đệ nhất tiên thành hồng hoang, siêu phàm tuyệt thế, tăng lên diện tích lãnh địa, tăng lên tư chất cư dân, tăng lên thuộc tính lãnh địa, tăng ngộ tính cư dân .

Nhìn thấy mấy dòng này,hai mắt Diệp Thần bỗng sáng ngời .

Ngọa tào, biên độ tăng lên này chưa nói rõ nhiều hay ít nhưng nhìn tư chất các binh lính này ít nhất cũng tăng lên năm bậc à nha .

Nói cách khác việc gia tăng biên độ khả năng ngày càng cao lên .

Nghĩ đến điều này Diệp Thần thật muốn ngửa mặc lên trời cười thật lớn .

Tư chất của nhóm thủ hạ ngày càng lớn, Diệp Thần tất nhiên càng thích điều này không còn phải nghi ngờ .

Đúng lúc này như chợt nhớ ra điều gì nữa, Diệp Thần vội vàng nhìn về phía những binh lính cũ cùng toàn bộ binh lính của Luân Hồi thành, tất cả đều biến thành cấp SS thậm chí còn lên tới cấp SSS, Diệp Thần ngay lập tức cười ha hả .

Cái này thật đúng là kiếm được lời lớn .

Lúc đầu Diệp Thần còn đang tính tìm được cái Tam Tiên đảo thì sẽ tăng lên tư chất của nhóm binh lính thủ hạ, mà hiện tại toàn bộ binh lính tư chất đều đã biến thành cấp SS, còn có không ít người xuất hiện cấp SSS .

Cứ như vậy, địa bảo vật phẩm của Tam Tiên đảo tất nhiên có thể tiếp tục khiến tư chất của nhóm binh lính tăng lên, đạt được phẩm cấp càng cao tất nhiên cũng sẽ tăng được phẩm cấp.

Cho nên tâm tình của Diệp Thần lúc này có thể gọi là cực kì vui sướng .








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch