Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 810: Tranh đấu gay gắt

Chương 812: Tranh đấu gay gắt

“Mời nhạc mẫu.” Diệp Thần nghe đến đây thì hơi hơi cười rồi sau đó mở miệng nói.

Hà Hoàng hậu nghe đến đó thì gật nhẹ đầu, rồi sau đó mang theo hai cung nữ trực tiếp bước vào bên trong phủ.

Diệp Thần lúc này nhìn theo bóng lưng nàng rồi sau đó cũng đi theo, bước vào phủ phò mã.

Tiểu thái giám nghênh đón Diệp Thần về phủ phò mã thấy thế, do dự một chút rồi sau đó vội vàng đi vài bước tới bên cạnh Diệp Thần, dùng âm thanh nhỏ nhất để chỉ mình Diệp Thần nghe được, nhỏ giọng nói:

“U vương đại nhân, Đại Hán không thể chỉ có một vị hoàng tử, ít nhất giờ phút này không được, ngài cần phải nghĩ lại.”

“Thay ta vấn an Trương thường hầu, thời điểm lễ cưới ngày mai, bổn vương cần phải cùng Trương thường hậu uống rượu.” Diệp Thần nghe đến đó, nhìn tiểu thái giám một cái, rồi sau đó mở miệng nói.

Theo như lời của tiểu thái giám vừa nói tất nhiên là muốn nói cho Diệp Thần không cần đáp ứng yêu cầu của Hoàng hậu đưa ra “Không đi tìm Nhị hoàng tử Lưu Hiệp”.

Điểm này, Diệp Thần tự nhiên nghe ra, hơn nữa, hắn hiểu rất rõ những gì tiểu thái giám nói, nênn liền để cho các hoạn quan như Trương Nhượng đến tham dự lễ cưới.

Đến nỗi nguyên nhân cũng rất đơn giản.

Cách đây không lâu đại hán Nhị hoàng tử Lưu Hiệp không biết quỷ thần gì tự nhiên chạy tới thế giới hiện thực nên bây giờ Đại Hán đế quốc cũng chỉ còn lại một vị hoàng tử, chính là đại hoàng tử Lưu Biện.

Nếu như không nhanh chóng tìm Lưu Hiệp trở về, thì người thừa kế ngôi vị hoàng đế Đại Hán cũng chỉ có thể là Lưu Biện.

Cứ như vậy, các thân tín của Lưu Biện sẽ không phải lo sợ gì nữa, quyền uy tất nhiên sẽ càng đi càng cao, mà cả triều văn ta sẽ tiến thêm một bước phát triển.

Đến lúc đó, Trương Nhượng cùng bọn hoạn quan cho dù muốn tiến cử cũng sẽ không dễ dàng gì.

Đương nhiên, quan trọng nhất chính là sau một thời gian, Trương Nhượng cùng với đám hoạn quan sẽ ngày càng rơi vào nguy hiểm.

Đến nỗi nguyên nhân, rất đơn giản.

Xảy ra ghanh đua tranh đấu, hơn nữa đám hoạn quan đều chết hết mới tốt.

Nếu như nhân cơ hội nào đó, bên còn lại sẽ trăm phần trăm ra tay đối phó với Trương Nhượng và đám hoạn quan, sẽ khiến cho bọn họ chết trong im lặng.

Trương Nhượng và đám hoạn quan cũng không muốn nhìn đến kết cục như vậy.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, Trương Nhượng và đám hoạn quan đều hy vọng Diệp Thần có thể ra tay giúp đỡ, tìm được Đại Hán nhị hoàng tử Lưu Hiệp.

Cứ như vậy, có thể phá tan cục diện “Lưu Biện trở thành người thừa kế Đại Hán hoàng đế duy nhất”..

Về phần Trương Nhương cùng với đám hoạn quan đem trọng trách tìm Nhị hoàng tử Lưu Hiệp đặt lên người Diệp Thần, Diệp Thần cũng có thể nhìn thấu nguyên nhân trong đó.

Chính xác mà nói là Trương Nhượng đã ra lệnh cho các thái giám dưới quyền đi tìm Nhị hoàng tử Lưu Hiệp biến mất một cách kỳ lạ nhưng không có cách nào giải quyết nên không thể không cầu sự giúp đỡ của Diệp Thần.

Sự thật chính Nhị hoàng tử Lưu Hiệp dưới sự trợ giúp của Nam Cung nhất tộc sử dụng lưỡng giới thạch để chạy tới thế giới hiện thực.

Trước đây, Trương Nhượng đã cho các đại thái giám có năng lực, cho thật nhiều thủ hạ đi tìm toàn bộ Đại Hán đế quốc, nhưng cũng không tìm được Nhị hoàng tử Lưu Hiệp.

Cứ như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể tìm kiếm Diệp Thần nhờ giúp đỡ.

Bởi vì Diệp Thần ở Đại Hán đế quốc chính là nổi tiếng “không gì không làm được”, hơn nữa thiên hạ đều biết Diệp Thần là đồng minh với các hoạn quan.

Mà các hoạn quan đang gặp “nguy hiểm”, hơn nữa cũng không thể hóa giải nguy hiểm, nếu bọn họ không tìm Diệp Thần thì phải may mắn lắm mới thoát khỏi.

Đúng là bởi vì nguyên nhân này, nên lúc thái giám nghênh đón Diệp Thần về phủ phò mã nhìn thấy hoàng hậu tìm đến thì sắc mặt tức khắc đại biến, đến lễ nghĩa cũng không màng liền vội vàng đi tới bên cạnh Diệp Thần nói “Đại Hán không thể chỉ có một vị hoàng tử”.

Lời nói của Diệp Thần vừa rơi xuống đất, tiểu quá giam vẻ mặt sáng ngời, tức khắc vui mừng vô cùng trịnh trọng khom người bái nói với Diệp Thần:

“U vương đại nhân, nô tài lần này đi nguyện sẽ truyền đạt hết những gì U vương đại nhân nói cho Trương thường hầu.”

Tiểu thái giám nghe được Diệp Thần nói xong mới đầu có chút mơ hồ, bất quá liền lập tức phản ứng lại câu trả lời đã khẳng định của Diệp Thần.

Chính xác mà nói là Diệp Thần sẽ không đáp ứng thỉnh cầu của hoàng hậu đưa ra “không đi tìm Nhị hoàng tử Lưu Hiệp”.

Tiểu thái giám vui mừng cũng là vì vậy, mặc kệ Hà Hoàng Hậu có cùng Diệp Thần làm giao dịch gì, Diệp Thần cũng không có khả năng sẽ đáp ứng Hoàng Hậu, sẽ vẫn đi tìm Đại Hán đế quốc Nhị hoàng tử Lưu Hiệp.

Phải biết rằng, Diệp Thần mang Lưu Hiệp đến thế giới trò chơi làm đầy tớ, lần này trở lại thế giới trò chơi chính là chuẩn bị mang Lưu Hiệp về, sau đó để cho hắn hồi cung làm việc.

Lúc trước để cho bộ tính toán quỹ đạo lịch sử thay đổi rồi sao đó kéo theo thay đổi vận mệnh bản thân của Lưu Hiệp, hắn trước tiên đi đi thu phục các nhân vật lịch sử mấu chốt như Đổng Trác, Viên Thiệu rồi triệu tập toàn bộ trở về, sau đó sẽ ám sát.

Diệp Thần cũng không muốn chứng kiến kế hoạch của Lưu Hiệp thành công, sẽ khiến cho Tam Quốc Tân thủ khu có tiến trình lịch sử bị thay đổi lớn.

Ví dụ như, Đổng Trác chi loạn, chư hầu tranh bá.

Nếu như hai việc mấu chốt này bởi vì “kế hoạch ám sát” của Lưu Hiệp mà không có cách nào không xuất hiện, thậm chí vĩnh viễn cũng không xuất hiện thì cho dù Diệp Thần có muốn khí vận thiên địa của toàn bộ các nước trong khu vực Tam Quốc tân thủ khu cũng không có khả năng.

Đây cũng không phải là kết quả Diệp Thần muốn nhìn đến, cũng đúng là bởi vì nguyên nhân này nên Diệp Thần căn bản không thể đáp ứng yêu cầu “vô lý” của Hoàng Hậu.

Diệp Thần sau khi nhìn thấy tiểu thái giám vô cùng vui mừng thì cười cười gật đầu, rồi sau đó lập tức đi tới phủ phò mã.

Ngay lúc Diệp Thần đi sau tiến vào phủ phò mã, tất cả những cung nữ thái giám đã chờ lâu ngày lúc này đây đang xếp hàng ngay ngắn, đồng thanh bái nói

“Chúng nô tài bái kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.”

Lời nói vừa rơi xuống đất, bọn họ vừa định đứng dậy thì thấy được Diệp Thần, vẻ mặt đều đồng loạt sáng ngời.

Giây tiếp theo, tất cả cung nữ và thái giám đồng thời hành lễ bái nói với Diệp Thần:

“Bái kiến, U Vương đại nhân!”

Chúng cung nữ và thái giám đều được nghe qua truyền thuyết về Diệp Thần, hiện tại thấy được người thật, nội tâm bọn họ liền cao hứng bởi vì bọn họ từ hôm nay trở đi sẽ là người của Diệp Thần.

Mà bọn thái giám cao hứng còn là vì Diệp Thần có một bằng hữu là thái giám, nghe đồn lúc nãy thái giám kia còn được ban thưởng rất lớn.

Hoàng Hậu vốn đang vui vẻ, đang nghe đến đám cung nữ với thái giám bái kiến lần thứ hai hoàn toàn bất đồng, trong âm thanh còn có tâm tình thì bất giác nhíu mày một cái, nhưng rất nhanh liền khôi phục biểu hiện rồi sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Không có phóng thần thức ra ngoài, nhưng cảm giác của Diệp Thần cực kì nhạy cảm, trong nháy mắt đã thấy được biến hóa cảm xúc của Hoàng Hậu.

Người đàn bà này, bản lĩnh không hiện ra vui buồn vẫn là chưa luyện được a...

Nghĩ đến đây, lông mày Diệp Thần không khỏi giương lên, rồi sau đó tay trái xuất chiêu, hai rương kim tệ trực tiếp xuất hiện.

Nhìn đến hai rương kim tệ một cái, ngay sau đó Diệp Thần nhìn tới đam cung nữ thái giám đang ngây ngốc vì hai rương kim tệ kia, rồi mở miệng nói:

“Ngày mai là đại hôn của bản vương, các ngươi tận tâm tận lực, phải lưu ý chăm sóc đến từng vị khách.”

“Vâng! U Vương đại nhân!” Cung nữ thái giám nghe đến đây, tức khắc định thần lại rồi sau đó vội vàng khom người bái nói.

Diệp Thần nghe đến đó, gật gật đầu rồi sau đó mở miệng nói:

“Tốt, đây là phần thưởng bản vương thưởng cho các ngươi, nếu như có sai sót gì, bản vương nhất định sẽ trừng phạt không nương tay!”

“Vâng! U Vương đại nhân! Nô tỳ xin thề, tuyệt không sẽ không xảy ra bất cứ sai sót gì!” bọn cung nữ và thái giám nghe đến đó, sắc mặt tức khắc căng lại rồi vội vàng khom người bái nói.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch