Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 815: Lưu Hiệp - Không cam lòng lại không thể phản kháng

Chương 817: Lưu Hiệp - Không cam lòng lại không thể phản kháng

Diệp Thần không muốn chỉ vì Hà Liên xuất hiện mà toàn bộ kế hoạch thâu tóm khí vận cùng bá tánh Tam Quốc Tân Thủ Khu gặp biến cố, nhưng Diệp Thần càng không muốn bị Hà Liên lôi kéo .

Có thể nói, việc Hà Liên giãy giũa muốn uy hiếp và cảnh cáo Diệp Thần khiến cho hắn tức giận .

Nếu không phải là Hà Liên thuộc nhân vật nhằm dẫn dắt cốt truyện Hà Hoàng Hậu bị Đổng Trác uy hiếp khống chế kinh thành - phế Lưu Biện, chắc chắn Diệp Thần sẽ đem Hà Liên một đao trực tiếp giết chết .

Chỉ là một tiểu ác phụ cũng đòi so tài với Diệp Thần, thật đúng là không biết chữ chết viết như thế nào !

Đương nhiên hiện tại chắc chắn Diệp Thần không giết, lúc này Hà Liên chỉ dám uy hiếp ngoài miệng không có gan hành động .

Nếu bây giờ Diệp Thần ra tay giết chết Hà Liên sẽ khiến cho cuộc nổi loạn của Đổng Trác có khả năng xảy ra biến cố .

Lại nói, thời điểm Đổng Trác bắt đầu hoàn toàn mất đi vị trí cũng chính là lúc bắt đầu mưu toan bạo loạn cùng bắt tay với Hà hoàng hậu .

Nếu hiện tại Hà hoàng hậu không gây ra lực hấp dẫn lớn đối với Đổng Trác, liệu Đổng Trác có thể hay không thấy sắc nổi lòng tham một lòng muốn cướp ngôi .

Mà một khi Đổng Trác thật sự không nổi lòng tham sắc đẹp với nữ nhân này, như vậy sau này hắn có làm ra hành động giết vua, đổi ngôi hay không, có khả năng sẽ biến hóa theo một hướng khác .

Cứ như vậy, cuộc bạo loạn Đổng Trác có thể xuất hiện hay không, người tính toán giỏi như Diệp Thần cũng không có cách nào phán đoán .

Tình huống như vậy xảy ra không phải là cảnh Diệp Thần muốn nhìn, rốt cuộc chuyện Diệp Thần chờ đợi chính là Đổng Trác gây ra sóng gió trong kinh thành .

Chuyện Đổng Trác khi nào mới dính líu với Hà Hoàng Hậu Diệp Thần không biết rõ lắm, nhưng mà hắn biết thực lực hiện tại của mình một khi phóng ra hiếm ai có thể đứng vững không kinh sợ .

Cho dù Hạ Liên thật sự dám dùng bất cứ thủ đoạn nào, Diệp Thần cũng không thèm để ý, cùng lắm thì trực tiếp xuất binh quét ngang thiên hạ là được .

Đương nhiên từ tình huống trước mắt mà nói Hà Liên không bao giờ dám làm thế .

Cho nên trên cơ bản Diệp Thần chỉ biết là Hà Liên sẽ tiếp tục che dấu những việc mà nàng biết được, sau đó thành thành thật thật làm một Hoàng Hậu không dám đi chọc tức Diệp Thần nữa .

Khi câu nói đầy sát ý của Diệp Thần vừa mới dứt, Hà Liên bất ngờ rùng mình cả người lạnh lẽo, nàng vội vàng đứng dậy nói

“ Thiếp thân không dám “

Những sự kiện xảy ra liên tiếp có quá nhiều điều không thể tưởng nổi, nhưng càng khiến Hà Liên tin chắc vào suy nghĩ của mình cuối cùng nhất trí thỏa hiệp .

Đó là Diệp Thần tuyệt đối không phải người của thế gian này, mặc kệ là ai chỉ cần khiến Diệp Thần tức giận kết cục của kẻ đó một trăm phần trăm đau khổ đến không thể nào tưởng tượng nổi .

Diệp Thần nghe đến đó trầm mặc một vài giây sau mới nói

“ Có thể đi rồi, còn có ngươi không nên ra tay với Đại Kiều, Tiểu Kiều, càng không nên có ý nghĩ tạo quan hệ với Đại Kiều, Tiểu Kiều, nếu không…”

Diệp Thần nói tới đây hai mắt nhìn chằm chằm Hà Liên bỗng trở nên sắc bén, bên trong đôi mắt từng tầng băng lạnh lẽo như đao cùng hắc ám bùng nên dữ dội .

Hà Liên nhìn Diệp Thần như thế cả người co rút mãnh liệt, vội vàng đem những ý niệm trong đầu bóp chết .

Giây tiếp theo Hà Liên cúi người với Diệp Thần, cẩn trọng nói

“ Là…đại nhân..”

Diệp Thần nghe thấy Hà Liên trả lời phất tay một cái, Hà Liên liền hiểu rõ vội vàng đối với Diệp Thần khom người một bái, sau đó nhanh chóng đi ra khỏi hậu trạch .

Diệp Thần nhìn thoáng qua bóng dáng Hà Liên đang rời đi thì khinh thường nhếch miệng .

Người đáng thương tất có điểm đáng giận, nhưng ngươi không thể bắt người khác chịu đựng thay mình .

Tim Hà Liên độc ác nhường nào mà cả ca ca ruột nói từ bỏ liền từ bỏ, cho dù Hà Liên có kể nhiều chuyện thương tâm cũng không thể khiến Diệp Thần có một chút đồng tình .

Lưu Hiệp đã rời khỏi thế giới này mấy ngày nay rồi, có nên nhanh chóng gọi hắn đến đây để hắn triệu tập thủ hạ ngày trước .

Nghĩ tới cách này Diệp Thần lập tức động ý niệm, cuốn khế ước thượng cổ ngay lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Thần .

Nhìn cuốn khế ước thượng cổ đang trôi nổi trước mặt, Diệp Thần nhấc bàn tay phải lên sau đó nắm một cái trong hư không .

Một giây này một trận bát quái trong nháy mắt bỗng xuất hiện trong đình hóng gió .

Thời điểm trận bát quái xuất hiện một cỗ hơi thở huyền ảo từ dưới mặt đất dâng lên, ngay sau đó liền nhìn thấy cuốn khế ước thượng cổ trước mặt đột nhiên sáng lên .

Giây tiếp theo, một luồng ánh sáng trắng từ bên trong cuốn khế ước thượng cổ bay ra bên ngoài sau đó rơi xuống mặt đất .

Khi làn ánh sáng chói mắt tan đi, Nhị hoàng tử Lưu Hiệp của Đại Hán Đế quốc ngay sau đó xuất hiện bên trong đình hóng gió .

Diệp Thần nhìn thoáng qua Lưu Hiệp vừa mới từ bên trong cuốn khế ước thượng cổ đi ra ngoài liền nói với hắn

“ Sau khi ngươi trở về hoàng cung ngươi hãy nói rằng bị người nào đó bắt đi, may mắn bổn vương tìm được ngươi sau đó cứu ngươi ra, còn chuyện người nào bắt cứ nói là sơn trại cách trăm dặm phía tây thành Lạc Dương “

“ Là, chủ nhân “

Lưu Hiệp mới từ bên trong cuốn khế ước thượng cổ đi ra nghe thấy Diệp Thần phân phó, hắn không chút nghĩ ngợi nhanh chóng khom người trả lời Diệp Thần .

Lưu Hiệp bị Diệp Thần dùng khế ước thượng cổ thu phục, nói một cách chính xác là thu làm nô linh, mặc kệ Diệp Thần có phân phó Lưu Hiệp chuyện gì hắn không được phản kháng, càng không thể bỏ qua, hơn nữa ngay cả ý nghĩ bất lợi với Diệp Thần cũng không thể suy nghĩ .

Nói cách khác nếu hắn dám vi phạm sẽ bị năng lực khế ước thượng cổ giết chết .

Điểm này hắn đã từng trải qua, tuy rằng không lớn nhưng cũng khiến cho hắn một phen khổ sở, hắn chỉ có thể nhận mệnh .

Diệp Thần nghe đến đây vừa lòng gật gật đầu sau lại nói tiếp

“ Sau khi trở về lập tức đem những người mà trước kia ngươi phái đi triệu tập trở về, khi nào ám sát sẽ có lệnh,ngươi cứ im lặng với thân phận nhị hoàng tử không cần mưu toan sửa đổi, ta sẽ còn gọi ngươi “

“ Là, chủ nhân “

Lưu Hiệp nghe những lời này gật đầu một cái, sau đó nhanh chóng đáp .

Diệp Thần thấy Lưu Hiệp không do dự trả lời thì vừa lòng khẽ gật đầu, lại nói với hắn

“ Được rồi, ngươi có thể quay về hoàng cung “

“ Là, chủ nhân “

Lưu Hiệp nghe tới đây cúi thấp người vái Diệp Thần một cái, nói xong liền xoay người rời khỏi đình hóng gió .

Đúng lúc này một vị cung nhân là người chỉ dậy cho các cung nữ phủ phò mã cùng với các cung nữ vừa đi tới đây, khi các nàng đi đến gần đình liền thấy nhị hoàng tử Lưu Hiệp đi ra, mọi người đồng thời ngẩn người sau đó vội vàng khom người bái Lưu Hiệp

“ Hồng Liên thấy qua Nhị hoàng tử “

Lưu Hiệp nghe cung nữ chào bị dọa giật mình, bình tĩnh bản thân hắn liếc nhìn người cung nữ kia một cái không biểu cảm gật đầu sau đó tiếp tục đi về phía trước .

Các cung nữ nhìn thấy Lưu Hiệp gật đầu đáp lại càng ngẩn người hơn, một hồi ngẩn ngơ các cung nữ liếc mắt nhìn thoáng qua nhau sau đó xếp hàng đi đến đình hóng gió nơi Diệp Thần đang đứng .

Đối với các nàng lúc này đây chủ nhân của các nàng là Diệp Thần chứ không phải hoàng đế Đại Hán Đế quốc, càng không phải các hoàng tử Đại Hán .

Cho nên vì sao Lưu Hiệp lại xuất hiện ở chỗ này lại vì cái gì với ngày thường như hai người khác nhau, các nàng đều không để ý, bởi vì việc duy nhất các nàng phải làm bây giờ chính là đem lại niềm vui cho Diệp Thần và các phu nhân .

Đang khi các cung nữ theo thứ tự đi vào trong đình hóng gió, một cung nữ coi như đứng đầu trong đoàn người liền tiến lên trước một bước đối diện với Diệp Thần, vô cùng cung kính nói

“ U Vương đại nhân bữa tối đã chuẩn bị xong “

Diệp Thần nghe đến đây cười một tiếng, sau mới nói

“ Đem những đồ ăn mang vào đây “

“ Là, U Vương đại nhân “

Cung nữ nghe phân phó vội vàng khom người bái, sau đó xoay người nhìn sáu vị cung nữ đứng phía sau nói

“ Mọi người đi chuẩn bị, đại nhân muốn dùng bữa “

Mấy cung nữ đứng phía sau nghe phân phó vội vàng hành lễ rồi xoay người ròi đi .

Đúng lúc này, một cung nữ cấp tốc chạy tới đình hóng gió, khom người ngăn trở Diệp Thần nói

“ U Vương đại nhân, ngoài của có một nam nhân diện mạo cực kì xấu xí nói muốn bái kiến U Vương đại nhân, đuổi như thế nào cũng không chịu đi “








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch