Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Kế Thừa Hai Nghìn Tỷ

Chương 14: Lão hồ ly

Chương 14: Lão hồ ly
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​

Bạch Tiểu Thăng theo Thượng Văn Thư đi vào phòng họp lớn. Hắn có thể cảm giác được, loại tức giận kia của Thượng Văn Thư giống
như núi lửa muốn bộc phát.

Trên đoạn đường này, Thượng Văn Thư khích lệ một lần về đoàn đội marketing của hạng mục này với Bạch Tiểu Thăng, trong lời nói
không thiếu vẻ đắc ý.

Dù sao tổ kiến đoàn đội tinh anh, thể hiện có sự nhận biết người rõ ràng, cũng là một loại kiêu ngạo của người lãnh đạo như Thượng
Văn Thư.

Trên đoạn đường này Bạch Tiểu Thăng căn cứ theo Thượng Văn Thư miêu tả, tưởng tượng ra một cái đoàn đội cần cù chăm chỉ cơ trí,
đoàn kết hăm hở tiến lên.

Nhưng hiện tại thì sao!

Hai người vừa đến cửa lớn phòng hội nghị, liền nghe thấy Trần Đại Nha tức giận mắng bên trong, nghe qua thì đúng là rất rối loạn.

Đây là trần trụi trắng trợn đánh mặt!

Gần đây Thượng Văn Thư ổn trọng, hỉ nộ không lộ ra mặt, cũng phát điên.

Bên trong phòng họp lớn, nhóm quản lý hạng mục nhìn thấy tổng giám đốc, tranh thủ thời gian đứng dậy, từng cái đứng trang nghiêm,
rất nhiều người không còn bộ dáng biếng nhác như trước .

Lý Minh Đồng cũng thu liễm lại vẻ phách lối, đổi một vẻ mặt cung kính.

- Thượng Tổng.

- Thượng Tổng.

Trong một loạt tiếng chào, Thượng Văn Thư cũng không có phản ứng ai, trực tiếp đi đến phía trước Trần Đại Nha, đưa hắn đẩy qua một
bên, chỉ vào cái mũi của hắn.

- Cậu làm quản lý hạng mục này kiểu gì, không có năng lực! Trần Đại Nha cậu có hay không quản được người, không quản được người
thì sớm xéo đi!

Trần Đại Nha giật mình, có chút kinh ngạc.

Tổng giám đốc, biểu hiện hôm nay không đúng!

Từ lúc vào cửa đến bây giờ, tức giận dọa người. Ở trước mặt mắng chủ quản lãnh đạo là hắn, một điểm mặt mũi cũng không cho.
Thường ngày đều là đứng sau giúp hắn , gõ những người phía dưới này.

Lý Minh Đồng cũng có chút giật mình, Thượng Văn Thư hiện đang mắng Trần Đại Nha, có thể câu nói lúc vào cửa kia, là hướng hắn.

Thường ngày, Thượng Văn Thư cũng không có trực tiếp như vậy qua.

Hắn đoán chừng là phải có động tác gì a?

Lý Minh Đồng âm thầm đề phòng, chuẩn bị nghênh đón một phen lôi đình mưa to.
Thượng Văn Thư mắng xong Trần Đại Nha, tức giận ngược lại nhỏ đi một chút, lạnh mặt không rên một tiếng, ánh mắt từ đám người
trên mặt nhìn qua.

Mọi người bị Thượng Văn Thư nhìn một chút, đều câm như hến, không dám lên tiếng.

- Lý Minh Đồng, Phó quản lý hạng mục, cũng thật là lãnh đạo lớn! Trực tiếp quản lý một nửa bộ môn, bọn hắn rất nhiều người tất cả
nghe theo anh, anh phải phụ trách, nhưng đừng có để mình cái gì cũng không quan tâm.

Thượng Văn Thư ẩn giấu ý tứ, nhìn Lý Minh Đồng một chút, nói chuyện cũng không ác liệt.

Lý Minh Đồng lại cảm thấy một luồng lạnh lẽo.

- Đúng. Thượng Tổng, nói đúng.

Lý Minh Đồng cúi đầu xuống.

Nhưng mà, trong mắt hắn không có ý nghe theo, dù sao hắn là người của phó tổng Vương Duệ, không cần báo cáo công tác với Thượng
Văn Thư .

Thượng Văn Thư lại nhìn đám người đang ngồi xung quanh một chút.

- Mấy người các ngươi đều là tướng tài tinh anh bên trong ngành nghề, có mấy năm, thậm chí vài chục năm kinh nghiệm công việc,
hạng mục này khó thực hiện như vậy sao? Tôi biết rõ một số người đã nghe qua một chút tin tức, nói tôi và phó tổng Vương Duệ bất
hòa, nói Trần Đại Nha là người của tôi, nói Lý Như Đồng là người của Vương tổng. Từ đó các người liền chia hệ phái, làm việc lười
nhác? Tôi nói cho các người biết, các người không phải đang làm việc thay người khác, mà là thay Bách Niên Cộng Trúc, thay Chấn
Bắc làm việc, càng làm việc cho chính các người! Tôi trịnh trọng nhắc nhở chư vị, ngành nghề chúng ta không thiếu người mới!

Lời nói của Thượng Văn Thư đầy chân thành, lại không thiếu ý uy hiếp.

Trong những lời này, liên quan tới mâu thuẫn giữa tổng giám đốc có chút trực tiếp, để Trần Đại Nha, Lý Minh Đồng và người đang ngồi
có chút ngạc nhiên.

Bè phái, tranh đấu nội bộ, có, nhưng đưa ra nói ở bên ngoài lại là một chuyện khác.

Huống hồ là do Thượng Văn Thư tự mình nói ra!

Đám người đang ngồi không nhịn được âm thầm nhìn nhau, đều mang tâm tư.

Bạch Tiểu Thăng lẳng lặng nhìn xem.

Hắn làm người đứng xem, nghe Thượng Văn Thư gào thét, nhìn xem phản ứng của mỗi người trong hiện trường, ở trong lòng cắt tỉa
quan hệ trong đó.

Đây là một hạng mục không đơn giản!

Có lẽ còn là một rắc rối lớn!

Bạch Tiểu Thăng thầm than, nhìn chằm chằm Thượng Văn Thư một chút.

Thượng Văn Thư mang hắn đến chỗ này, thật sự không biết trước được tình huống nơi này là gì sao? Còn một đường khen đoàn đội?

Người người đều tài ba, tập hợp một chỗ lại thành đám ô hợp, lời nói Thượng Văn Thư đầy mâu thuẫn, là muốn nói rõ ràng cái gì?

Bạch Tiểu Thăng lẳng lặng nhìn xem.

Sau đó, Thượng Văn Thư lại nói một chút cái khác, có phê bình, có động viên, đều là chút việc không quan hệ bên trong.

- Công việc tôi liền nói đến đây, làm như nào các ngươi đã sớm rõ ràng, ngoại trừ Trần Đại Nha, Lý Minh Đồng thì những người khác ra
ngoài đi.

Cuối cùng, Thượng Văn Thư phất phất tay.

Đám người như gặp được đại xá, vội vàng ra khỏi phòng họp.

Từ lúc Thượng Văn Thư tiến vào, răn dạy chấn nhiếp, tổng cộng không tốn thời gian bao nhiêu. Cho người ta cảm giác, vị Thượng Tổng
Thượng Văn Thư này làm việc thật là lôi lệ phong hành, quả cảm già dặn.
Nhưng mà, nhìn biểu lộ kinh dị mờ mịt của nhóm chủ quản, vị Thượng Tổng lần này biểu hiện hình như có chút không bình thường?
Bạch Tiểu Thăng cảm giác được, có chút ý tứ.

Một lát sau, toàn bộ trong văn phòng chỉ còn lại có bốn người Thượng Văn Thư, Trần Đại Nha, Lý Minh Đồng và Bạch Tiểu Thăng.

Vẻ mặt Thượng Văn Thư khôi phục bình thường, bình tĩnh ổn trọng, nhưng mà thời điểm nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng thì rõ ràng có
chút áy náy, giống như đối với loại "Đột phát" này không kịp chuẩn bị.

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt cười cười.

Sự giao lưu nhỏ bé của hai người rơi vào trong mắt Trần Đại Nha và Lý Minh Đồng, trong lòng hai người cũng khẽ động.

- Buổi chiều tôi còn có buổi họp, sẽ không ở lại chỗ này chậm trễ thời gian của mọi người.

Thượng Văn Thư chỉ vào Bạch Tiểu Thăng, nói với hai người Trần, Lý,

- Vị này là Bạch Tiểu Thăng, muốn tới hạng mục một đoạn thời gian, Trần Đại Nha cậu an bài một chút đi.

- Ở cương vị, chức vụ gì?

Trần Đại Nha xin chỉ thị.

Lý Minh Đồng nhăn mày.

Đây là muốn xếp vào một tên người nhà, nếu là chức vụ trọng yếu hắn sẽ không đồng ý!

- Nhân viên.

Thượng Văn Thư nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút.

Chỉ là nhân viên?

Trần Đại Nha cũng có chút ngạc nhiên, hắn cùng Lý Minh Đồng suy nghĩ kỳ thật không khác biệt lắm, người trẻ tuổi này là giúp đỡ
Thượng Tổng cho mình.

Ở trước mặt lưu lại Lý Minh Đồng, ý đồ cưỡng ép an bài, Trần Đại Nha xin chỉ thị, cũng là kẻ xướng người hoạ.

Thế nhưng, chỉ là một nhân viên?

Lý Minh Đồng cũng có chút khó hiểu.

Nhưng mà coi như là nhân viên, trên người Bạch Tiểu Thăng đều không thể tránh khỏi bị đánh lên dấu ấn hệ phái của Thượng Văn
Thư.

- Được rồi, tôi cũng nên đi, các cậu đều không cần tiễn.

Thượng Văn Thư khoát khoát tay, phối hợp đi ra ngoài.

Lời đã nói đến như vậy rồi, Trần Đại Nha, Lý Minh Đồng không thể đi theo, bọn hắn đưa tiễn đến cửa lớn của phòng hội nghị liền bị
Thượng Văn Thư ngăn lại.

Hai người chỉ được đưa mắt nhìn theo Thượng Văn Thư.

Thượng Văn Thư một đường đi ra quảng trường Outlets, mãi đến khi ngồi vào trong xe của mình, lúc này mới lộ ra vẻ mặt gian xảo.

Một màn hôm nay, hắn cũng phí không ít tâm tư!

Sở dĩ tại trước mặt Trần Khả chào hỏi, là bởi vì Trần Khả là em gái của Trần Đại Nha! Nếu không, lấy cá tính cẩn thân của Trần Đại
Nha thì làm sao có thể đột nhiên mở cuộc họp, đột nhiên phát cáu trước mặt mọi người, lại vừa đúng lúc bị Thượng Văn Thư đột nhiên
đến gặp được!

Thế giới bên trong không có nhiều sự trùng hợp như vậy, nhiều trùng hợp liền là dự mưu.

- Lão Vương, tên thuộc hạ này của ông quá phách lối, người của các ông cũng quá phách lối, lần này Tổ Thanh Tra đến, tôi sẽ để cho
các người lộ mặt thật.
Thượng Văn Thư lái xe rời đi.

- Muốn vị trí tổng giám đốc của tôi, không dễ dàng như vậy!

Thượng Văn Thư, lộ ra vẻ mặt của lão hồ ly.




Trang 8# 2



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch