Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 244: Trợ Giúp 1

Chương 244: Trợ Giúp 1

Đương nhiên là Trương Hiển Quý đang muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Nếu không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao ông ta và Dương Gian lại phải khổ cực đi thiết lập cục diện này chứ. Hơn nữa Dương Gian lại còn phí mất một lần sử dụng quỷ vực nữa.

Tổng giám đốc Tần nói với giọng điệu cầu xin:

- Tổng giám đốc Trương, chuyện gì thì chờ chúng tôi đi khỏi chỗ quỷ quái này đã, được không? Coi như tôi cầu xin ông, ông để cho cậu Dương Gian kia đến cứu tôi, chỉ cần tôi bình an thì chuyện gì đều cũng sẽ nói được thôi.

Trương Hiển Quý làm bộ muốn cúp điện thoại.

- Chuyện này không được, có một số chuyện vẫn nên bàn bạc kỹ trước rồi hãy làm. Nếu như tổng giám đốc Tần không có thành ý thì thôi vậy, tôi cúp máy đây, hi vọng ông có thể bình an, lần sau chúng ta lại nói chuyện sau.

Tổng giám đốc Tần vội vàng nói:

- Chờ, chờ một chút, chuyện gì cũng từ từ nói, từ từ nói, thương lượng được mà, đừng có cúp điện thoại.

Trương Hiển Quý nói:

- Như vậy ý của tổng giám đốc Tần cùng tổng giám đốc Tiền là như thế nào? Bán hay không bán đây?

Tổng giám đốc Tần nói:

- Thế nhưng, dù chúng tôi có bán tổng giám đốc Trương cũng có ăn nổi đâu. Tình trạng tiền tài của tổng giám đốc Trương tôi vẫn hiểu mà, đa số đều đã bị đầu tư vào trong đất đai hét cả rồi, hiện tại nhà cửa còn chưa có bán được, như vậy ông lấy đâu ra tiền mà mua.

Trương Hiển Quý nói:

- À, cái đó thì còn phải xem thành ý của tổng giám đốc Tần, chỉ cần tổng giám đốc Tần muốn thì tôi có thể mua được mà, cứ giá thấp mà bán cho tôi là được.

- Ông định ra giá bao nhiêu?

Trương Hiển Quý nói:

- Một tỷ.

Tổng giám đốc Tần tức giận chửi ầm lên:

- Một tỷ mà đã muốn mua toàn bộ số nhà của tôi trong tiểu khu, Trương Hiển Quý, sao ông không cướp luôn đi. Chỗ này tôi cũng đã đầu tư vào 6 7 ức rồi.

Trương Hiển Quý nói:

- Ông đừng hiểu lầm, một tỷ mà tôi nói ở đây không phải dùng để mua mấy căn nhà của ông đâu, mà là của cả tổng giám đốc Tiền nữa đấy. Tổng giám đốc Tần, tôi ra giá một tỷ để mua cả hai phần của hai người. Mặc dù hai ông sẽ chịu thiệt thòi một chút với cái giá này nhưng đó đã là cái giá hợp lý nhất rồi. Dù sao hiện tại đã có quỷ xuất hiện ở trong công trường, tôi đang để cho Dương Gian kiểm tra. Nếu chuyện đó là thật thì giá phòng ở đây sẽ không đáng một đồng, còn nếu là giả thì mọi chuyện vẫn tốt đẹp như cũ. Cho nên việc này của tôi cũng là đang bất chấp nguy hiểm mà đánh cược một lần. Không biết hai vị có chịu buông tay hay không?

Tổng giám đốc Tần đang muốn mở miệng từ chối, lời vừa rồi của Trương Hiển Quý lại như một lời cảnh tỉnh ông ta.

Đúng, Trương Hiển Quý nói đúng.

Nếu dựa theo giá thị trường mà tính thì hai người bọn họ sẽ chịu thiệt thòi khi bán với cái giá đó.

Nhưng một khi xuất hiện quỷ ở trong đấy thì còn ai ngu mà đi mua nhà chứ. Khi đó giá nhà ở đây còn lại bao nhiêu chứ, hiện tại ông ta dùng một tỷ bán hết cho Trương Hiển Quý, nhanh chóng thoát khỏi đây, chuyện này cũng không phải là chuyện xấu?

Hiện tại Trương Hiển Quý còn không xác định được ở nơi này đã có quỷ thật sự hay chưa nhưng ông ta thì đã xác định được chỗ này chắc chắn có quỷ.

Nghĩ đến đây, tổng giám đốc Tần cảm thấy chuyện này không phải là không được.

Ngay khi ông ta đang gọi điện thoại, bên ngoài thang máy lại xuất hiện tiếng bước chân, hơn nữa lại còn gần trong gang tấc. Từ tiếng bước chân, và vị trí đứng của nó lúc nãy thì mấy người có thế đoán ra được hiện tại nó đã cách đám người không đến 3 mét, thậm chí còn có thể ngắn hơn nữa.

Tổng giám đốc Tiền thúc giục nói:

- Tổng giám đốc Tần, bán hay là không? Ông quyết định nhanh nhanh một chút, để Trương Hiển Quý phái người tới cứu chúng ta nữa.

Tổng giám đốc Tần vừa sợ vừa giận:

- Không phải tôi đang bàn bạc với Trương Hiển Quý hay sao? Mẹ kiếp, tên Trương Hiển Quý này đúng là, ông ta dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Lúc này ông ta lại muốn thu mua phần của chúng ta trong dự án, hơn nữa còn để cho chúng ta đóng gói lại toàn bộ và bán cho ông ta với cái giá một tỷ. Tên gia hỏa đáng chết, ông ta biết chọn thời điểm đấy chứ.

Hiện tại ông ta cũng bắt đầu nghi ngờ có phải là do tên Trương Hiển Quý kia đang sắp xếp để dựng lên chuyện này hay không nữa.

Cũng đúng, bọn họ chỉ mới tiếp xúc với những chuyện này lần đầu mà thôi, hơn nữa lại trùng hợp như thế thì sao lại không nghĩ đến chuyện có người khác đứng ở phái sau thao túng chứ mhưng không đợi cho ông ta nói ra suy nghĩ của ông ta.

Đột nhiên có một người bảo tiêu đang đứng canh ở trước cửa thang máy lảo đảo một vài cái rồi ngã xuống đất.

Người bảo tiêu kia hét lên trong sợ hãi.

- Cứu, cứu mạng.

Mọi người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy có một bóng dáng gì đó ở trong bóng tối đang lôi kéo người bảo tiêu này vào trong màn đêm, trong một cái nháy mắt, người bảo tiêu kia đã biến mất. Âm thanh kia cũng không vang lên nữa, xung quanh lại chìm vào một sự yên tĩnh lạ thường, một sự yên tĩnh chết chóc. Ngay cả âm thanh bước đi khỏi đây của thứ kia cũng không có.

Vốn dĩ tổng giám đốc Tiền chính là một người nhát gan, sao ông ta có thể chịu đựng được cảnh tượng này chứ. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, giờ Trương Hiển Quý có mua bao nhiêu tiền ông ta đều bán hết.

- Mau, mau nói với Trương Hiển Quý tôi đáp ứng, tôi đồng ý bán cho ông ta, chỉ cần ông ta cứu chúng ta ra khỏi đây thì tôi bán nhà của tôi cho ông ta, bán hết.

Chỉ cần ông ta có thể bình an vô sự thì điều kiện gì ông ta cũng có thể đáp ứng hết.

Thế nhưng giờ này khắc này, Dương Gian đang khống chế quỷ vực, đột nhiên lại nhận được một cú điện thoại.

Là cuộc gọi gọi cho điện thoại di động vệ tinh.

Dương Gian nhíu nhíu mày, hắn khá là phản cảm khi có người quấy rầy bản thân vào lúc này.

- Alo, là ai vậy?

Ở đầu đây điện thoại bên kia truyền đến một giọng nói quen thuộc.

- Là Dương Gian phải không? Tôi đây, tôi là liên lạc viên của cậu, Lưu Tiểu Vũ đây.

Dương Gian nói:

- Có chuyện gì thế? Hiện tại tôi đang bận bịu một chút không tiện nghe máy cho lắm.

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Là xảy ra chuyện khẩn cấp, có chuyện linh dị xuất hiện ở trong thành phố Đại Xương. Chúng tôi đã xác nhận rồi, chuyện linh dị này là chuyện linh dị của quỷ gõ cửa mà trước đó cậu đã từng gặp. Hiện tại đang cần sự giúp đỡ của cậu, hi vọng cậu có thể nhanh chóng chạy đến để cứu trợ, vị trí xảy ra chuyện là ở quán Bar Hoa Hồng, đường Thắng Lợi.

Dương Gian nói:

- Chờ, chờ một lát. Không phải chuyện linh dị ở trong thành phố Đại Xương đều là do Triệu Khai Minh phụ trách hay sao? Lúc nào nó lại chạy lên đầu của tôi thế này.

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Hiện tại Triệu Khai Minh cũng đã bị cuốn vào bên trong chuyện linh dị, tình huống nguy kịch. Hiện tại anh ta đã bị mất liên hệ, liên lạc viên của anh ta cũng không thể xác định nổi là anh ta còn sống hay đã chết. Tôi chỉ có thể giao chuyện này cho cậu xử lý mà thôi, dù sao cậu cũng đã từng có kinh nghiệm tiếp xúc với quỷ gõ cửa.

Triệu Khai Minh đã bị cuốn vào chuyện linh dị của quỷ gõ cửa?

Nghe Lưu Tiểu Vũ nói như thế, Dương Gian lập tức ý thức được mọi chuyện hiện tại là như thế nào.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch