Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 35: Váy đỏ (1)

Chương 35: Váy đỏ (1)





“Anh phát hiện ra từ lúc nào?” Hơn mười giây sau, Tú Mộc ngượng ngùng nói.

“Vừa gặp mấy em lần đầu, anh đã nghi ngờ rồi.” Lùi đến cửa phòng, tôi cố tình kéo dài khoảng cách với Tú Mộc: “Xung quanh ngôi trường Tân Hỗ này đều là đất hoang. Dù cho bọn em có đi từ lối nào đến đây chăng nữa, tất nhiên dưới chân phải dính bùn đất. Thế mà, lúc chúng ta gặp nhau trên hàng lang tầng lầu lớp học, anh để ý nơi đó chỉ có mỗi dấu giày của anh mà thôi, còn lại đều rất sạch sẽ.

Do đó, anh đoán rằng, bọn em không phải đi vào từ bên ngoài, mà bản thân vốn dĩ tồn tại ngay trong ngôi trường này.

Vì thế anh không hề tin tưởng ba người bọn em, cũng không tin tưởng Anh Tử.”

Tú Mộc sầm mặt lại, dần dần cúi đầu xuống, giữa cái nơi tranh tối tranh sáng thế này, càng nhìn càng đáng sợ: “Nếu anh đã sớm biết bọn tôi không phải con người, tại sao còn chủ động đề nghị tham gia trò chơi? Tại sao đòi giúp chúng tôi tìm kiếm Trầm Mộng?”

“Nhân sinh như kịch, toàn bộ phải nhờ kỹ năng diễn xuất. Anh đơn thân một mình, chẳng có khả năng gì đặc biệt, muốn sống sót tại đây phải vận dụng đầu óc thôi.” Tôi nở một nụ cười trên khóe miệng: “Không vạch trần thân phận của mấy em, cùng chơi trò chơi với mấy em để nắm quyền chủ động trong tay mình, khiến các em chủ quan, buông lỏng, cảm thấy chơi với anh thật vui để không nỡ tay giết anh.”

Chỉ cần có thể sống sót, tôi chơi trò chơi cùng quỷ hồn có đáng là gì?

Vẻ mặt của Tú Mộc càng lúc càng khó coi, từng vết thi ban dần xuất hiện trên da mặt trắng trẻo: “Nói thế, là anh đang lừa gạt chúng tôi à?”

“Vậy thì sao? Thẹn quá hóa giận à?” Tôi phất nhẹ tay: “Chưa bàn tới lừa gạt, đây chỉ là đùa giỡn với bọn tiểu quỷ mấy em mà thôi.”

Có trời mới biết dáng vẻ của tôi lúc này phách lối đến nhường nào, y hệt một tên lưu manh đầu đường xó chợ.

Nghe tôi nói thế, Tú Mộc bước tới từng bước. Quần áo của cậu ta mục nát dần, dường như dưới chân có máu tươi rịn xuống.

“Tú Mộc, trong mắt của anh, em chính là quỷ hồn thông minh nhất mà anh từng gặp. Do đó, em đừng làm chuyện ngu xuẩn. Anh đã nói rõ tất cả, chứng tỏ anh có đường lui riêng cho mình.

Chắc em nhớ anh từng hỏi họ tên của cha em, đúng không? Em họ Vương, tên đầy đủ là Vương Tú Mộc, bộ đồng phục trên cái giường thứ 02 trong phòng y tế là của em. Còn có Tiết Phi, Trầm Mộng Đình, anh đã tìm ra dấu vết của bọn em trong ngôi trường này. Các em chính là người bị hại cách đây 05 năm, bị Quách Quân Kiệt nguyền rủa chết đi nhưng linh hồn không thể siêu thoát.

Bọn em là một nhóm người đáng thương, vĩnh viễn ở lại bồi tiếp con quỷ trong ngôi trường này, đời đời sống trong nỗi sợ hãi do tên Quách Quân Kiệt gây ra.

Thật ra, anh đồng cảm với bọn em. Bọn em đã chuộc đủ sai lầm của quá khứ, cớ sao linh hồn vẫn chưa được yên bình. So sánh với sai lầm của mấy đứa em, sự trừng phạt này quá nặng.”

Có lẽ do bị chạm trúng chỗ đau, Tú Mộc dừng lại: “Chúng tôi không cần anh đồng tình, vì chẳng mấy chốc anh sẽ giống bọn tôi thôi.”

Âm thanh của cậu ta khàn khàn, tựa như đang nhai nuốt thứ gì đó trong cổ họng.

“Hợp tác cùng có lợi, nếu đánh nhau cả hai đều bị thương! Em có thể giết anh, giam cầm linh hồn anh tại đây, nhưng trước hết, anh có một đề nghị.”

“Nói đi!”

“Để anh giúp các em giải thoát, giúp bọn em siêu sinh!”

“Chỉ bằng anh?”

“Em không thử, làm sao biết có thành công hay không?”

Thấy Tú Mộc bắt đầu đắn đo suy nghĩ, thi ban trên cơ thể tan dần, tôi cũng bớt lo lắng.

Có lẽ, tôi đã chiến thắng trong cuộc đàm phán cá cược sinh mạng này.

Từ khi nhận được thông báo nhiệm vụ bổ sung trong lần livestream của Âm Gian Tú Tràng đợt này, tôi luôn cảm thấy quái lạ. Tại sao lại bảo tôi chơi đùa mấy trò chơi gì đó trong ngôi trường?

Chơi là chơi trò gì? Chơi với ai? Chơi như thế nào?

Vốn dĩ làm sao có ai sống được trong cái nơi âm u, quỷ quái như thế này. Từ đó, đáp án rất đơn giản, tôi phải chơi trò chơi với quỷ, hơn nữa, phải chơi càng nhiều trò càng tốt.

Từ ban đầu, tôi định bụng sẽ nghe theo lời bọn nó, nhưng sau khi dần dần vén bức màn bí ẩn của ngôi trường này, tôi nhận ra không chỉ có mỗi một, hai con quỷ tại đây. Hơn nữa, có lẽ giữa bọn chúng đang có một mâu thuẫn nghiêm trọng nào đó.

Một bên chính là hung thủ tạo ra tràng thảm án này, một bên là nạn nhân bị cầm tù tại đây.

Nếu tôi đoán không nhầm, kẻ nấp sau màn điều khiển tất cả chính là Quách Quân Kiệt; trong khi Tú Mộc, Trầm Mộng chỉ là những vai hề. Mục đích tồn tại của bọn trẻ này chỉ là để biểu diễn cho Quách Quân Kiệt xem vui mắt, gánh chịu nỗi tuyệt vọng liên tục để rửa sạch tội ác của chính mình.

Nắm được sự mâu thuẫn này, tôi đánh hơi được một mùi vị của cơ hội. Thế là, tôi chủ động phản công, lật ngửa bài với quỷ.

“Sai lầm mà các em đã gây ra, lấy thời gian 05 năm nay, bị tra tấn cả ngày lẫn đêm, tất cả đã đủ bồi hoàn tội lỗi. Hiện tại, nếu bọn em không phản kháng, chẳng lẽ bọn em cam chịu bị nô dịch đời đời kiếp kiếp hay sao? Muốn làm con rối của nó vĩnh viễn à?”

Tôi từng tham gia vào một vài vụ án tố tụng dân sự, cũng từng làm luật sư hòa giải, dù lúc trước chỉ vì kiếm miếng ăn, nhưng ít ra những trải nghiệm ấy đã dạy tôi cách thức thuyết phục người khác.

“Em không cần do dự nữa, muốn giết anh thì cứ nhào vô. Thế nhưng, nếu em bỏ lỡ cơ hội lần này, các em mãi mãi không thể nào xoay chuyển cái vận mệnh bị cầm tù bao lâu nay.”

Cuối cùng, tôi thuyết phục Tú Mộc thành con, để cậu ta biến về hình dạng như cũ: “Để tôi tin anh cũng được, nhưng nếu trước khi trời sáng mà anh chưa phá giải được nguyền rủa này, vậy thì chấp nhận ở lại cùng bọn tôi vĩnh viễn đi.”

“Một lời đã định.” Tôi nói muốn giúp Tú Mộc, thật ra là hứa hẹn lung ung mà thôi. Tôi không thể chắc chắn có giúp được hay không, nhưng phải hứa như thế để kéo dài thời gian, càng lâu càng tốt.

Dù gì thì quay qua quay lại toàn là đường chết, chi bằng đánh cược một lần.

“Để biểu thị thành ý của bọn em, em có thể bảo con nữ quỷ mặc váy đỏ ngoài cửa rút lui được không? Mấy trò vặt này không dọa được anh đâu!” Tôi nhìn vào điện thoại di động để quan sát động tĩnh bên ngoài, không còn nhìn thấy tà váy đỏ nữa, nhưng không chắc là cô ta có nấp đâu đó ngay điểm mù của camera hay không.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch