Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 157: Đòi nợ (1)

Chương 157: Đòi nợ (1)






Đoán Chân cốc không muôn màu muôn vẻ như Tê Hà cốc, lại có vẻ trang nghiêm phá lệ phong cách cổ xưa, trật tự vô cùng.



Từng loạt từng loạt cổ tùng trải rộng trong cốc, đá xanh đường nhỏ kéo dài vào sâu trong sơn cốc, loáng thoáng có đạo đạo khí tức tiêu điều ở giữa sơn cốc tràn ra, đó là mấy ngàn năm nay các bậc tiền bối Đoán Chân cốc ở trong cốc đúc khí, tích lũy mà thành sát khí. Dù sao Đoán Chân cốc chế tạo pháp khí mặc dù nhiều, nhưng trong đó có một phần rất lớn cũng là phi kiếm hoặc những các loại binh khí khác, vì giết chóc mà đúc, thiên nhiên ẩn chứa sát khí.



Lúc này trời đã vào đêm, trong cốc cực kỳ an tĩnh, trăng sáng treo cao, chim chóc đã nghỉ ngơi.



- Mạc Dung Anh đánh cuộc quỵt nợ, Phương đại gia tìm ngươi đòi nợ tới rồi!



Đột nhiên, tiếng hô của Phương Hành chấn động khắp sơn cốc, yên tĩnh trong cốc bị phá vỡ, vô số người từ trong động phủ nhô đầu ra nhìn.



- Ngươi là người phương nào? Tìm Mạc Dung sư huynh làm gì?



Có người cách Phương Hành tương đối gần, đã mở miệng quát hỏi.



- Tìm hắn đòi nợ, liên quan ngươi cái rắm?



Phương Hành trực tiếp đi tới động phủ của Mạc Dung Anh, thấy có người hỏi, đã quay đầu lại quát mắng.



- Từ đâu đến tên nhà quê, dám đến Đoán Chân cốc giương oai ư?



Đệ tử kia giận dữ, thấy Phương Hành tuổi không lớn, khí diễm lớn lối, đã nổi giận lên, hơn nữa người này vừa vào cốc, đã đối với Đoán Chân cốc kiệt xuất đệ tử Mạc Dung Anh bất kính, còn có cái gì khách khí, trực tiếp ra tay. Thân hình như chim nhạn lướt tới, người ở giữa đường, phi kiếm đã từ trong tay áo bay ra, tựa như một đạo ánh bạc, đâm thẳng Phương Hành.



- Cút ngay!



Phương Hành xoay tay lại một kích, Cửu Xà Kim Viêm kiếm theo đó bay.



- Đương" một tiếng, hai kiếm chạm vào nhau, đệ tử kia chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng tuôn ra, không chỉ đem phi kiếm đập bay, dư lực lại càng tác động linh khí trong cơ thể mình, nhất thời ngực khó chịu, lảo đảo lui về.



- Mạc Dung Anh, tên khốn kiếp nhà ngươi trốn đi đâu? Phương đại gia tìm ngươi muốn đòi nợ rồi!



Phương Hành dưới chân không ngừng, thu Cửu Xà Kim Viêm kiếm, nhắm động phủ Mạc Dung Anh đi tới.



Những đệ tử Đoán Chân cốc khác hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt khiếp sợ, Phương Hành một kiếm đã đánh lui một đệ tử Linh Động tầng năm trong cốc, đã để cho bọn họ không dám khinh thường, đoán không ra Phương Hành tu vi.



- Chẳng lẽ thật là Mạc Dung sư huynh thiếu nợ người ta, bị người ta tới cửa đòi nợ hay sao?



Chúng Đoán Chân cốc đệ tử trong bụng âm thầm suy đoán, không dám tùy tiện ngăn trở nữa.



Mà Tần Hạnh Nhi cùng một bầy đệ tử nội môn chờ xem náo nhiệt tại cửa, càng xem càng là động dung, thậm chí có chút xấu hổ!



- Mặc dù tiểu quỷ này không biết trời cao đất rộng, nhưng không thể không thừa nhận, thật sự là quá mãnh liệt!



- Lại thật dám xông đến Đoán Chân cốc đòi nợ Mạc Dung sư huynh, quá mãnh liệt! Đến lúc này, danh tiếng của Mạc Dung sư huynh cũng bị phá hư rồi!



- Mặc dù thoạt nhìn rất điên, nhưng cũng là có thực lực chống đỡ, ghê tởm, trong môn đều truyền thuyết tiểu quỷ này chính là tu vi Linh Động tầng bốn, nhưng nhìn không giống, lời đồn đã sai rồi, tiểu quỷ này trên thực tế là Linh Động tầng năm, thậm chí là tầng sáu?

Mọi người suy đoán không chừng, Tần Hạnh Nhi lại là khuôn mặt bất đắc dĩ.



Ban đầu ở Tử Trúc lâm, đã phát hiện tiểu quỷ này rất điên cuồng, không ngờ tới, ba năm không thấy, đã trở nên điên hơn.



Lại nói Mạc Dung Anh lúc này, đang trong động phủ âm thầm hối hận, hôm nay chính mình không có chuyện gì tự nhiên lại đi đánh cuộc? Hai mươi khối trung phẩm linh thạch, là mình tân tân khổ khổ hoàn thành một lần phù chiếu, hơn nữa gia tộc đem bên trong tộc ước chừng một năm lời lãi, chuyển tới cho mình, mới đổi lại được, chính mình vốn định dùng nó tới luyện một lò Tiên Thiên Tử Khí đan, dịch cân phạt tủy.



Dù sao ba tháng nữa, sẽ phải bắt đầu khảo hạch tiến vào Phụng Thiên Điện, mình đã ghi danh, nhất định phải thi vào được.



Hôm nay chính mình mua Thanh Long Bích Diễm đao cùng chuẩn bị luyện chế Tiên Thiên Tử Khí đan, cũng là vì chuyện này mà chuẩn bị, nhưng không nghĩ tới, cũng bởi vì một cuộc đánh cuộc vô tình như vậy, thoáng cái mất hai mươi trung phẩm linh thạch...



- Đáng hận nha, đều do Trầm Hổ Quân này, bình thời nhìn, cũng có mấy phần bộ dáng, không ngờ vô dụng như thế...



Mạc Dung Anh trong lòng thầm hận, lại nghĩ:



- Còn có tiểu quỷ lớn lối kia, hại ta thua hai mươi trung phẩm linh thạch, sớm muộn gì muốn từ trên người của ngươi đòi lại...



Trong lòng đang tính toán tìm cơ hội dạy dỗ tiểu quỷ này như thế nào, đột nhiên một tiếng thống mạ ngoài động kinh động đến hắn.



- Mạc Dung Anh, tên khốn kiếp nhà ngươi trốn đi đâu? Phương đại gia tìm ngươi muốn đòi nợ rồi!



Mạc Dung Anh sắc mặt đại biến, vội vàng vươn người đứng dậy, chạy ra ngoài động.



Trong lòng hắn dâng lên một ý nghĩ khó có thể tin:



- Ai dám to gan khinh nhờn ta như vậy, chẳng lẽ là tiểu quỷ kia ư?



Đi tới ngoài động phủ, rõ ràng thấy dưới ánh trăng, một người thiếu niên thon gầy kêu to đi tới, vừa lúc đi tới cửa nhà mình, hai người ánh mắt nhìn nhau đến cùng nhau, không phải tiểu quỷ cùng Trầm Hổ Quân đánh cuộc thì là ai?



- Là ai không biết lễ số như thế, ở bên trong Đoán Chân cốc ta lớn tiếng ầm ĩ như vậy?



Mạc Dung Anh sắc mặt âm cơ hồ muốn chảy ra nước, mặt mày nghiêm lại, lớn tiếng quát hỏi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch