Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 374: Trúc Cơ Đan (2)

Chương 374: Trúc Cơ Đan (2)
Bằng Tà Vương nhất thời hết chỗ nói, nghĩ thầm tiểu quỷ này thật tham.



Bất quá đến nơi này, không phải là Phương Hành muốn luyện Vạn Linh Kỳ rồi, mà là hắn vội vàng muốn luyện.



Dù sao thật vất vả tiểu quỷ này mới dễ tính, đây cũng là cơ hội duy nhất để hắn nhận được tự do và sống sót.



- Tiểu quỷ, ngươi có tài liệu tốt gì không?



Phương Hành thấy Đại Bằng Tà Vương đặt câu hỏi, lấy ra bảy tám túi trữ vật trên người mình, đổ pháp khí đầy đất, hù dọa Đại Bằng Tà Vương sửng sốt, nó thân là Yêu Vương Kim Đan cảnh, còn không đến mức để những thứ rách nát này vào trong mắt, chẳng qua tiểu quỷ này rõ ràng Linh Động cảnh, từ đâu có nhiều pháp khí như vậy? Mở cửa hàng cũng đủ rồi.



Bất quá lắc đầu, nó cũng không tra cứu, từ bên trong chọn lựa.



Phương Hành tùy ý để hắn chọn lựa, bỗng nhiên nghĩ đến, trên người mình còn có một cái túi trữ vật đoạt của Diệp Cô Âm, lại nghĩ tới thân thể Diệp Cô Âm trần truồng tìm kiếm, không nhịn được cười hắc hắc, lấy túi trữ vật của Diệp Cô Âm ra, chuẩn bị xem bên trong có vật gì tốt, vừa mở, nhất thời ngây dại, nước miếng bất tri bất giác chảy xuống...



- Con mẹ nó quả nhiên là phú bà...



Phương Hành rõ ràng phát hiện, mặc dù Diệp Cô Âm chỉ có một túi trữ vật, không có bảy tám cái như mình, nhưng tài phú không ít hơn mình, đầu tiên không gian túi trữ vật rất lớn, hiển nhiên là hàng cao cấp, một cái đã bằng ba cái của mình, còn nữa bên trong bảo bối không nhiều, nhưng đồ tốt rất nhiều, số lượng linh thạch thượng phẩm kinh người, chừng gần trăm viên, hai thanh phi kiếm, cũng đều là linh khí cao nhất, ngoài ra còn có một chút đan dược bổ sung linh khí và chữa thương, về phần cái bình tím này...



Phương Hành mở nút lọ ngửi một cái, đột nhiên nhảy lên, ngơ ngác nhìn đan dược trong bình, run giọng nói:



- Trúc Cơ Đan?



Đại Bằng Tà Vương đang buồn bực tìm kiếm khí phôi thích hợp sợ hết hồn, xoay người lại nói:



- Trúc Cơ Đan gì?



Phương Hành chỉ vào bình sứ màu tím trong tay mình, lắp bắp nói:



- Nữ... Nữ nhân này thậm chí có một viên Trúc Cơ Đan...



- Bất quá là Trúc Cơ Đan mà thôi, không đến mức kích động như thế chứ?



Đại Bằng Tà Vương nói thầm hai câu, quay người tiếp tục tìm khí phôi.



Hắn Trúc Cơ đã là chuyện không biết mấy trăm năm trước rồi, đối với Trúc Cơ Đan cũng không nhạy cảm.



Chỉ là đới với Phương Hành mà nói, lại không đơn giản như vậy, đã kích động đến khó có thể hình dung...



Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, trong túi nữ nhân này lại có một viên Trúc Cơ Đan!



Con mẹ nó, các nàng có tiền đến mức cầm một viên Trúc Cơ Đan đi dạo khắp thế gian sao?



Phát, thật là phát tài rồi!



Hắn vốn đang lo đến Linh Động cảnh viên mãn, đi nơi nào kiếm Trúc Cơ Đan, không nghĩ đã có người đưa tới cửa.



Hắn không biết, lúc hắn vui mừng vô hạn, Diệp Cô Âm thì lòng tràn đầy hoảng loạn, điên cuồng tìm hắn.



Vừa nghĩ tới túi trữ vật của mình rơi vào trong tay Phương Hành, Diệp Cô Âm lòng tràn đầy hối hận, ban đầu thật không nên tùy tùy tiện tiện tới đuổi giết tiểu quỷ này.



Ban đầu Phù Diêu Cung đi tới Sở Vực, trước làm khách ở Băng Âm Cung, ban thưởng một viên Trúc Cơ Đan bảy thành, cũng chính là viên Trúc Cơ Đan này, mới dẫn tới một loạt biến cố ở Thanh Vân Tông sau đó. Mà một viên Trúc Cơ Đan này, cuối cùng lại rơi vào trong tay Diệp Cô Âm, chẳng qua sư tôn nàng lại nói, nàng ở Linh Động cảnh căn cơ còn chưa vững, dù thành công Trúc Cơ, cũng khó kết thành đạo cơ màu vàng.



Diệp Cô Âm tính tình kiêu ngạo, một lòng muốn kết thành đạo cơ màu vàng trong truyền thuyết, vô địch cùng thế hệ, nghe sư tôn nói, trong bụng nàng có chút do dự, không lập tức dùng Trúc Cơ Đan, mà mang theo nó rời Băng Âm Cung, mượn cơ hội tới Bách Thú Tông đón một tiểu sư muội, tìm kiếm cơ duyên, nhìn có biện pháp nào luyện hóa linh khí của mình đến tinh khiết hay không.



Lúc trước vội vả muốn bắt Phương Hành, là bởi vì cảm thấy trên người hắn có bí mật, mới bắt hắn để hỏi rõ ràng.



Chẳng qua nàng cũng không nghĩ tới, biến cố nảy sinh, mình cùng tiểu quỷ kia song song tiến vào nơi quỷ dị này, không thấy mặt trời, hết lần này tới lần khác túi trữ vật cũng bị tiểu quỷ kia cướp đi, mà mình tùy thân mang theo Trúc Cơ Đan, cũng vì vậy rơi vào trong tay Phương Hành, điều này làm cho trong lòng nàng vừa vội vừa hối hận, không tiếc linh khí, cũng muốn lấy tiếng đàn bức tiểu quỷ kia ra.



Chẳng qua hôm nay nàng đã không biết đi bao lâu ở trong nhà tù tăm tối này, đánh đàn rất lâu, thủy chung không thấy tiểu quỷ kia xuất hiện...



- Khốn kiếp... Ta... Ta nhất định phải giết ngươi...



Diệp Cô Âm không biết đi bao lâu, cắn răng mắng, nước mắt chảy ra.



- Ta muốn Trúc Cơ!



Trong thạch thất bí ẩn, Phương Hành cười không ngậm được miệng, hưng phấn nhìn Đại Bằng Tà Vương nói.



Phát hiện một viên Trúc Cơ Đan này, chân chính để cho hắn có cảm giác vui mừng ngoài ý muốn



Đang lo không cách nào đối phó nữ nhân điên kia, cơ hội liền tới.



Nếu thành công Trúc Cơ, cho dù nữ nhân kia có huyền khí thượng phẩm, mình cũng nắm chắc trấn áp nàng.









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch