Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 385: Yêu linh C ửu Đầu Sư (1)

Chương 385: Yêu linh C ửu Đầu Sư (1)







Trên thực tế, Mạc Da trưởng lão có thể thành công Trúc Cơ, thành phần vận khí thật sự rất lớn, căn cơ vốn không vững chắc, vừa bằng vào một viên Trúc Cơ Đan tình cờ lấy được bất ngờ thành công, đạo cơ chẳng qua là màu xanh, thậm chí ở trong đạo cơ màu xanh cũng là loại hạ phẩm, mà Phương Hành gần như kết thành đạo cơ màu tím, mặc dù bị Sát Linh xâm nhuộm, nhưng bản chất cao hơn Mạc Da không biết bao nhiêu, khác biệt trời vực.



Mấu chốt nhất là, trong lòng Mạc Da trưởng lão còn cho rằng Phương Hành chỉ là Linh Động, xuất thủ khinh thường, một thân thực lực chỉ thi triển ra năm thành, như vậy bị Phương Hành tát bay, không coi là chuyện ngoài ý muốn.



- Tiểu quỷ, ngươi rốt cục đi ra, Ứng mỗ chờ ngươi đã lâu...



Phương Hành đang giật mình, bỗng nhiên đỉnh đầu truyền đến một tiếng quát, Ứng Sư Hống nhanh như tia chớp chạy đến, một chưởng chụp tới.



Đỉnh đầu ẩn hiện hư ảnh Cửu Đầu Sư, chưởng lực mênh mông cuồn cuộn, quay cuồng bao trùm phương viên ba mươi trượng.



- Con mẹ nó, Trúc Cơ tầng năm, chạy mau...



Phương Hành sợ hết hồn, trong lòng đối với Bách Thú tông Tông chủ là Trúc Cơ trung kỳ vẫn còn có chút kiêng kỵ, thấy một chưởng đánh tới, sau lưng nhoáng một cái, hóa ra kim dực, nhanh như tia chớp lao đi.



Ứng Sư Hống đánh hụt một chưởng, cũng có chút kinh ngạc về tốc độ của tiểu quỷ này, bất quá có lòng muốn ép hỏi bí mật Thanh Khâu mộ phần, tự nhiên không chịu bỏ qua cho hắn, hét lớn một tiếng đuổi theo, hắn là Trúc Cơ trung kỳ, đáp mây bay, tốc độ nhanh hơn tia chớp, mà Phương Hành còn chưa học đằng vân thuật, chỉ lấy kim dực mà bay, nhưng tốc độ cũng không chậm.



Thập Vạn Bát Thiên Kiếm, vốn là bí thuật của Bằng tộc, dùng cho phi hành, hiệu quả cũng cực kỳ rõ ràng.



Hai người một cái trốn, một cái đuổi trong chốc lát bay ra ba nghìn dặm, Ứng Sư Hống khó khăn lắm mới nhích tới gần Phương Hành, nhưng còn chưa bắt được.



Trong lòng Phương Hành âm thầm kêu khổ, cảm giác trốn không thoát, nhưng vào lúc này, trong Vạn Linh Kỳ bao phủ quanh người để phòng ngự, Đại Bằng Tà Vương cổ quái nói:



- Bất quá chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, ngươi trốn cái gì?



Phương Hành ngẩn ngơ nói:



- Ta không đánh lại hắn...



Đại Bằng Tà Vương im lặng nói:



- Ngươi nghĩ Vạn Linh Kỳ là đồ trang trí sao?



Phương Hành ngẩn ra, nghĩ thầm có đạo lý, lập tức ngừng lại nói:



- Không chạy, quay đầu lại làm thịt hắn!



Sau khi Trúc Cơ, hắn còn chưa giao thủ, không thể phán đoán thực lực, vì vậy làm việc có chút cẩn thận, vừa thấy Ứng Sư Hống Trúc Cơ trung kỳ đuổi theo, theo bản năng chính là chạy, bất quá bị Đại Bằng Tà Vương nhắc nhở lại bỗng nhiên nghĩ đến, mình cũng không cần thiết sợ hắn như vậy, coi như mình vừa thành công Trúc Cơ không lâu, có Vạn Linh Kỳ, cũng chưa chắc không có lực đánh một trận.



- Tiểu quỷ, bó tay chịu trói đi, lão phu có vấn đề muốn hỏi ngươi, không muốn trực tiếp lấy cái mạng nhỏ của ngươi!



Ứng Sư Hống thấy Phương Hành ngừng lại, cũng phất tay áo, lành lạnh quát.



- Ha ha...



Phương Hành cười to, căn bản không trả lời, trực tiếp vung Vạn Linh Kỳ, quát lên:



- Lão Tà, cắn hắn...



Vạn Linh Kỳ vung lên, bầu trời mây đen trận trận, mơ hồ có thể thấy được vô số yêu ma ẩn thân ở trong mây đen, cuồn cuộn như khói, cuốn tới Ứng Sư Hống, ở trong mây đen, Đại Bằng Vương màu vàng cao chừng mười trượng cực kỳ dễ thấy, trong mây đen chìm nổi, hiệp lên hung uy trận trận, tựa như cá mập xuyên qua sóng biển, làm cho người ta không rét mà run.



Đại Bằng này chính là chân linh của Đại Bằng Tà Vương hiển hóa, uy danh kinh thiên.



- Tiểu vương bát đản, lão phu dầu gì cũng là Yêu Vương, nói chuyện chú ý một chút...



Đại Bằng Tà Vương hung uy trận trận xông về phía Ứng Sư Hống vẫn không quên quay đầu lại nhìn Phương Hành hét lớn.



Phương Hành cười hắc hắc nói:



- Lần sau chú ý... Lão Tà, làm thịt hắn!



Bọn họ bên này nói thoải mái, Ứng Sư Hống lại thay đổi sắc mặt, một mảnh yêu vân đánh tới, để cho hắn đường đường Trúc Cơ trung kỳ cảm thấy phía sau lưng lạnh lẽo, cực kỳ quỷ dị, trong lúc cấp thiết rống to, thúc dục bổn mạng yêu linh, một hư ảnh Cửu Đầu Sư như ngọn núi nhỏ hiển hóa, chín cái đầu đồng thời mở miệng, sóng âm vô hình rống lên.



Bổn mạng thần thông của Cửu Đầu Sư, thôn thiên sư tử hống!



Âm ba cuồn cuộn, tồi mây xé trời, mang theo cơn lốc trận trận, phấp phới cả phiến hư không.



- Ha ha, lại dùng yêu linh của Yêu tộc chúng ta tới tu luyện, truyền thừa của ngươi thật có ý tứ!



Trong mây đen, Đại Bằng Tà Vương cười lạnh, thân hình chợt lớn gấp ba, không nhỏ hơn hư ảnh Cửu Đầu Sư bao nhiêu, sau đó hai cánh mở ra, kiếm vũ phô thiên cái địa công phạt tới Cửu Đầu Sư, âm ba của sư tử hống và kiếm vũ va chạm, lẫn nhau yên diệt, trong lúc nhất thời không trung khói đen cuồn cuộn, dòng nước xiết bắn ra bốn phía, đảo loạn phong vân, không thấy mặt trời, một đoàn hỗn loạn.



- Truyền thừa yêu linh, mượn xu thế yêu linh, thi triển thần thông cũng xảo diệu, người bình thường đụng phải ngươi, sợ rằng thật là chịu nhiều thiệt thòi, chỉ bất quá ở trước mặt lão phu, ngươi sẽ bị khắc chế, yêu linh này, lấy ra cho ta...



Thanh âm của Đại Bằng Tà Vương truyền đến, bá đạo và uy phong đến khó tin.



Phương Hành nghe Đại Bằng Tà Vương bá đạo như vậy, cũng rất vui, đồng thời nghĩ thầm lão Tà trước kia nhìn dáng vẻ cũng không phải thứ tốt, một câu "lấy ra cho ta" nói rất tự nhiên, vừa nhìn đã biết làm không ít chuyện như vậy!



Ứng Sư Hống và Tà Vương đối công, thần thông của Cửu Đầu Sư mất đi hiệu lực, trong lòng cảm thấy khiếp sợ, không tiếc linh lực điên cuồng thúc dục Cửu Đầu Sư, cùng khói đen đại chiến, lúc này đã chẳng quan tâm Phương Hành rồi, bị mấy trăm yêu linh vây quanh, chỉ sợ hắn là Trúc Cơ trung kỳ, cũng có chút lực bất tòng tâm.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch