Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 243: Phi kiếm, Kiếm Thước

Chương 243: Phi kiếm, Kiếm Thước




Dịch: Quăn Quăn

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

"Trước hết giết hắn!" Vô Mục giáo Quách Xương đứng trên đỉnh đầu con Điệt Long đang lắc lư, dùng tay chỉ Chúc Minh Lãng nói.

Chúc Minh Lãng nhìn móng vuốt của Vô Mục Tà Long đang xông về phía mình, không khỏi có chút buồn bực.

Gia hỏa này không phải bị mù sao, vì sao có thể tìm tới vị trí của mình chính xác như vậy được, Vô Mục Tà Long hẳn là cũng không có mắt, nhưng hình như lại có thể nhìn thấy mọi thứ cực kỳ rõ ràng.

Tay áo Chúc Minh Lãng giương lên, một đường kiếm màu đỏ phá không bay ra, phát ra tiếng kiếm minh giống như long phượng đang hót vang.

Ánh kiếm màu đỏ được Chúc Minh Lãng điều khiển chém thẳng về phía móng vuốt con Vô Mục Tà Thần kia, nhìn thấy móng vuốt của nó rụng xuống như những con giun đất khổng lồ nằm rải rác trên mặt đất đẫm máu, sau đó những móng vuốt này bắt đâu điên cuồng vặn vẹo, mọc ra miệng trùng, lại lần nữa nhào về phía Chúc Minh Lãng.

Còn may Chúc Minh Lãng trước đó đã từng gặp Điệt Long, hắn biết một khi thứ này tách rời khỏi chủ thể sẽ tự mình diễn biến thành vật sống nên đã có chút đề phòng.

Chúc Minh Lãng lập tức lui về phía sau, ngón tay khẽ động, điều khiển Kiếm Linh Long trở về.

Kiếm Linh Long bay trở về trước mặt Chúc Minh Lãng, dừng lại vũ động loạn trảm, kiếm quang giăng khắp nơi, tạo thành một kiếm võng màu đỏ sẫm chắn phía trước Chúc Minh Lãng, những Điệt Long do móng vuốt hình thành lập tức bị cắt chém thành thịt nát!

Kiếm võng vẫn còn, bản thể Kiếm Linh Long lơ lửng trước mặt Chúc Minh Lãng, thân kiếm của nó thẳng tắp, khí kiếm phiêu động theo gió, giống như một thanh tiên kiếm đứng lặng bên cạnh chủ nhân của mình, dù cho chủ nhân của nó nhắm mắt dưỡng thần, nó cũng có thể đem toàn bộ uy hiếp xung quanh chém hết!

"Chúc Minh Lãng!" Hai mắt Hạo Hưng Thịnh như ngọn đuốc phẫn nộ đang thiêu đốt.

Hắn cưỡi trên đầu một con tử sắc Ma Long, từ trong Huyết trì đang sôi trào bọt sóng bay lên, lao thẳng về phía Chúc Minh Lãng.

“Hạo thống lĩnh, ngươi đến rất đúng lúc, đem tên tà ma này chém chết đi, bản thế tử nhất định có thưởng!" Chúc Minh Lãng thấy thế, vội vàng cao giọng hô.

Quách Xương ngồi trên đầu Huyết Điệt Tà Long nghe thấy, lập tức cười âm trầm.

"Chỉ bằng mấy người các ngươi mà cũng dám đến đây nộp mạng, thật sự là quá coi thường Vô Mục giáo chúng ta, ta diệt thủ hạ của ngươi trước, sau đó sẽ đem ngươi rút gân lột da!" Đột nhiên Quách Xương đưa tay chỉ về phía Hạo thống lĩnh đang cưỡi trên đầu tử sắc Ma Long.

Tử sắc Ma Long cũng là một Long Quân, hình thể coi như to lớn, nhưng đột nhiên Vô Mục Tà Long bên trong Huyết trì nâng cao thân thể, huyết thủy trùng thiên, cảnh tượng nhìn giống như xuất hiện trên trăm đầu huyết giao bay lên trời, Vô Mục Tà Long là một đầu tà vật được tạo thành hoàn toàn từ hàng ngàn hàng vạn Huyết Điệt, dựa vào việc hút huyết dịch và thôn phệ cơ thể sống, nó không ngừng thuế biến, không ngừng cường đại, cuối cùng hóa thân thành Vạn Điệt Tà Long!

Thân thể của nó còn khổng lồ hơn so với trong tưởng tượng, toàn bộ lô trì càng giống như một cái địa quật, mà trong lòng đất đựng đầy Tà Long Điệt thể, khi những Điệt thể này hợp lại với nhau cùng một lúc, bành trướng, nhảy múa, Vô Mục Tà Long trở nên giống như một tòa thành nguy nga được tạo thành từ những con đỉa, sừng sững bên trong Bia Thành, ngay cả những bức tường kia đều lộ ra thấp bé!

Đêm tối, sát khí bao phủ, trong cơn mưa mông lung đám người Bia Thành nhìn thấy một đâì Tà Long uốn lượn dựng thẳng lên, chung quanh là những móng vuốt lít nha lít nhít như mãng như giao, tạo thành từ những sinh vật nhuyễn thể, cả toàn thành đồng thời vang đầy tiếng thét kêu khóc!

Tử sắc Ma Long so với con Tà Long này tựa như là một con kiến bay đối mặt với một con nhện hung mãnh trong rừng cây.

Hạo Hưng Thịnh ngồi trên lưng rồng bị dọa đến hồn phi phách tán, thậm chí hắn còn không dám cúi đầu nhìn xuống, chỉ có thể ra lệnh cho Tử Sắc Ma Long tiếp tục bay lên.

Nhưng mấy cái móng vuốt to lớn của Vô Mục Tà Long đã giơ lên trên cao, đột nhiên đập mạnh xuống, Tử Sắc Ma Long mạo hiểm tránh được, nhưng rất nhanh lại bị mấy chục sợi nhuyễn thể vây quanh.

"Đừng kẻ nào mơ sống sót rời khỏi đây! !" Quách Xương có chút điên cuồng nói.

Hắn mù, nhưng mũi hắn lại giống những con Huyết Điệt kia, có thể ngửi được mùi trên người vật sống, có thể nghe được thanh âm huyết dịch lưu động trên thân người sống.

Nguyên bản, hắn muốn ẩn núp thêm một tháng nữa sẽ để người sống trong cả tòa Bia Thành này đều trở thành tế phẩm cho Vô Mục Tà Long.

Nhưng nếu đã bị phát hiện thì cũng không cần lại chờ đợi nữa.

Tối nay, Bia Thành sẽ không còn ai sống sót ngoại trừ người của Vô Mục giáo bọn hắn, tòa Bia Thành này chính là một kho máu khổng lồ!

"Các tín đồ của ta, mở rộng tâm thần của các ngươi ra, tiếp nhận thần long ban phước!" Vô Mục giáo Quách Xương tiếp tục cuồng hô.

Giáo chúng mặc áo bào đen có rất nhiều, thực lực của bọn hắn cũng không cao, tử thương không ít.

Mà theo một tiếng nguyền rủa của Quách Xương, bên trong thân thể đầu Huyết Điệt Tà Long chui ra hàng trăm hàng ngàn đầu Ô Huyết Điệt, những Ô Huyết Điệt này cũng không công kích những người sống kia, ngược lại giống như những con ký sinh trùng bò tới trên người những giáo đồ mặc áo bào đen của Vô Mục giáo.

Ô Huyết Điệt một đường bò lên bộ ngực của bọn họ, đầu nhuyễn trùng nguyên bản vốn mềm mại đột nhiên trở nên bén nhọn, sau đó trở nên nhọn hoắt giống như đầu mâu chui vào bên trong ngực những giáo đồ mặc áo bào đen này!

Mới đầu những giáo đồ kia cũng đều lộ ra thần sắc hoảng sợ, nhưng rất nhanh bọn họ giống như vừa ăn độc vật mê huyễn, trở nên hưng phấn, trở nên cuồng nhiệt, trở nên điên cuồng. . .

Trong ánh mắt của bọn họ có thể nhìn thấy đầy những con trùng, từng con ngươi hiện ra màu đen đỏ, làm toàn bộ con ngươi của họ trở nên kinh khủng như quái vật!

Thân thể của bọn họ run cầm cập, xương cốt bắt đầu tăng trưởng bành trướng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi vài giây đồng hồ họ đã từ người trưởng thành phổ phổ thông thông biến thành Ma Nhân toàn thân màu đỏ thẫm, cơ bắp bên trong bành trướng lên, thậm chí còn có thể nhìn thấy rất nhiều sinh vật mảnh dài đang ngọ nguậy bên trong!

Tà vật nhập thể, ma vật ký sinh!

Những giáo đồ mặc đồ đen vốn chỉ có thực lực thường thường, chớp mắt hết thảy đều hóa thành Huyết Ma quái nhân, lực lượng của bọn họ lớn vô cùng, có thể đem Long Thú xé xác trong nháy mắt!

Các giáo đồ mặc đồ đen thực lực bình thường vốn bị những thành phần tinh anh giết đến thất linh bát lạc lập tức trở nên dũng mãnh đến cực điểm, bọn họ giống như giận thú cuồng bạo, đuổi theo Hạo Hưng Thịnh đang chỉ huy đoàn đội, triển khai đồ sát đơn phương!

"Giết! "

"Giết! ! Giết hết người nơi này, còn có người sống của cả tòa Bia Thành, vốn còn muốn để các ngươi có thể sống lâu một tháng nhưng giờ thì muộn rồi!"

Quách Xương càng trở nên dữ tợn điên cuồng, dường như hắn đang hưởng thụ loại giết chóc này, tự thân hắn giống như là một con Huyết Điệt tham lam khát máu, mãi mãi cũng sẽ không thỏa mãn.

Chúc Minh Lãng đứng ở trên tường Hỏa Bia, lúc này một đoàn quái nhân áo bào đen đang lao đến chỗ mình.

Chợt một thân ảnh cao gầy nhảy đến trước mặt Chúc Minh Lãng, nàng mang theo một cái mũ sa che mặt, thân ảnh tinh tế, nhưng trên người lại tỏa ra một cỗ khí thế bàng bạc.

"Bạch tiền bối." Chúc Minh Lãng nhận ra nàng, chính là vị trưởng bối ở Miểu Sơn Kiếm Tông.

Mắt Bạch Tần An thấy đám quái nhân đã bị ma hóa kia lại gần, tích chữ như vàng mà nói: "Phi kiếm, Kiếm Thước!"

Lời vừa ra, liền thấy một thanh trường kiếm tuyết trắng bay tới từ trong màn đêm, theo tay Bạch Tần An điều khiển hoàn thành động tác vung trảm, trường kiếm tuyết trắng kia cũng đột nhiên vung lên vọt về phía đám quái nhân.

Kiếm quang hiển hiện nhanh như chớp, giống như tia chớp biến mất trong sát na, mỗi một lần vạch phá bầu trời đêm sẽ tiến vào một khoảng thời gian yên lặng ngắn ngủi cùng hắc ám dày đặc.

Kiếm quang nhanh chóng lóe lên, mỗi một đường kiếm đều lộng lẫy và tráng lệ tung ra lập tức sẽ có mấy tên quái nhân bị chém bay đầu, ngã xuống bên trong vũng máu màu đỏ thẫm.

Sau vài đường kiếm lộng lẫy và rực rỡ liên tiếp, ngăn cách bởi những khoảng yên tĩnh ngắn ngủi, hết thảy những Ma Nhân xuất hiện trước mặt Chúc Minh Lãng đều bị chém rụng đầu, ngay cả những Ô Huyết Điệt chui vào trong thân thể của bọn họ cũng không thể may mắn thoát khỏi.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch