Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 254: Ném Vương Tử ra ngoài

Chương 254: Ném Vương Tử ra ngoài




Dịch giả: Thanh Thanh

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Gã này vũ lực không tệ, vậy mà lại có thể dùng hai tay ngăn lại Lôi Thương Bạo Long đang lao vào cắn, giữ chặt lấy hàm của Thương Long, để nó không thể cắn xuống được.

Thị vệ Trương Cửu hạ người xuống, dùng sức đẩy Lôi Thương Bạo Long lui về phía sau.

Cơ thể Lôi Thương Bạo Long cũng lảo đảo lắc lư theo, suýt nữa đã té ngã trên đất.

Sau khi lấy lại thăng bằng, nó lại một lần nữa xông về phía trước, ai ngờ không biết lực sư kia sử dụng thủ đoạn gì, lại có thể dùng vai cản đầu, sau đó hai tay bắt lấy nhục vảy của Lôi Thương Bạo Long, rồi hất cơ thể to lớn của Lôi Thương Bạo Long lên!

Lôi Thương Bạo Long bị ngã ra ngoài.

Đại Hắc Nha thẹn quá hóa giận, lập tức bò dậy, lần nữa xông lên.

Nhưng lực sư kia đã sớm có chuẩn bị, lại một lần nữa hóa giải thế công của Lôi Thương Bạo Long, sau đó đánh ngã Lôi Thương Bạo Long.

Chúc Minh Lãng thấy thế, liền dứt khoát thu Đại Hắc Nha vào trong Linh Vực của mình.

Gặp được đối thủ khắc chế.

Lực sư này, hiển nhiên rất am hiểu mượn lực đả lực, mà xem ra bình thường đối phương cũng thường xuyên vật lộn với Cổ Long hung mãnh, nên biết rõ một vài nhược điểm của Cổ Long.

Nhưng thật ra, nếu dựa vào Dung Hỏa Trọng Khải, Đại Hắc Nha hoàn toàn có thể chiếm lấy ưu thế trong cuộc chiến với Chủ cấp, hầu hết các Long thú Chủ cấp đều không thể phá vỡ được Dung Hỏa Trọng Khải do Chúc Thiên Quan chế tạo.

Nhưng gặp phải loại Lực sư tu luyện nhục thân này, trọng giáp ngược lại trở thành vật làm vướng víu Cổ Long, mỗi một lần bị ngã trên mặt đất, đều sẽ làm mình bị thương.

Bất quá, Mục Long sư có ưu thế của Mục Long sư.

Không giống với một số Thần Phàm giả khác, một khi gặp phải khắc tinh, liền không thể sử dụng hết lực được.

Mục Long Sư thì không, gặp phải khắc tinh thì chỉ đổi sang con rồng khác tái chiến là được.

Chúc Minh Lãng gọi Thần Mộc Thanh Thánh Long ra.

Quả nhiên, đối mặt với Thần Mộc Thanh Thánh Long có ưu thế mạnh mẽ về lĩnh vực, lực sư đó nhìn có vẻ kỹ xảo cao siêu, có am hiểu về đấu long liền bị áp chế gắt gao, thậm chí Thần Mộc Thanh Thánh Long còn không cần tự mình động thủ, chỉ dựa vào địa hình, tận dụng hấp thu sức mạnh tự nhiên từ những gỗ phong trong mấy căn phòng ở ngôi điện rộng rãi kia...

Không lâu sau, lực sư kia bị quật đến cả người đầy thương tích, tựa như một con ác khuyển bị thương, lẩn trốn tránh né ra xa.

"Trương Bát, ngươi lên đi." Lương vương tử cũng không thèm để ý, ra lệnh cho một tên thị vệ khác ở sau lưng.

Thực lực của Trương Bát rõ ràng mạnh hơn Trương Cửu rất nhiều, tu vi đã đạt đến thượng vị Chủ cấp.

Hắn cũng là một gã lực sư, hắn không am hiểu về đấu vật chi pháp, nhưng lại có lực cánh tay khá tốt!

Cánh tay của hắn, nện xuống mặt đất, liền xuất hiện một cái hố to, mặc dù đại điện rộng lớn này là đấu trường dành cho các Thương Long chiến đấu với nhau, nhưng nhìn thấy những viên gạch bị vỡ nát, mỹ phụ La Diệu Ngữ vẫn có chút đau lòng.

Những long nữ ngồi từng hàng kia, cả đám đều nhìn đến nhập thần.

Bản thân chiêu thân chính là xem các cao thủ tỷ thí, là nữ Mục Long sư của Thương Long điện, hiển nhiên các nàng đều rất yêu thích rồng, cũng thích xem rồng thi triển ra nhiều loại năng lực.

Thực lực của Trương Bát không tệ, đáng tiếc vẫn không phải là đối thủ của Thần Mộc Thanh Thánh Long, kiên trì chưa được bao lâu, lực sư Trương Bát liền bị trói thành bánh chưng, sau đó bị ném ra khỏi đại điện.

"Chúc công tử, có thể dành chút thời gian để cùng đàm luận đêm khuya với tỷ tỷ về Mục Long thuật không?" Vị nữ tử gợi cảm vừa trêu chọc Chúc Minh Lãng lúc nãy lên tiếng nói.

Vị Lương vương tử kia thấy mình bị người áp chế uy phong, trên mặt có chút không vui, liền lạnh lùng nói: "Trương Thất, ngươi lên đi!"

Trương Thất là một gã Mục Long sư, hắn gọi ra Long thú của mình.

Con rồng kia, khoác lên thiết giáp rất dày, trên thiết giáp mọc đầy gai nhọn, giống như một lão quy ngàn năm có tính công kích cực mạnh.

Thiết Chùy Quy Long không e ngại những sợi dây leo và những rễ già kia, hơn nữa Thần Mộc Thanh Thánh Long lại ở trong một đại điện rộng lớn như vậy, có rất nhiều thuật dùng roi khó thi triển ra ngoài được.

Thần Mộc Thanh Thánh Long chiến đấu một hồi, thuật dùng roi của Thần Mộc Thanh Thánh Long không làm gì được con lão Quy Long này, mà lão Quy Long cũng vô pháp khiến Thần Mộc Thanh Thánh Long bị thương được.

Chúc Minh Lãng lại lần nữa triệu hoán ra Lôi Thương Bạo Long, để Lôi Thương Bạo Long mặc vào Dung Hỏa Trọng Khải.

Lúc này Dung Hỏa Trọng Khải phát huy ra lực phòng ngự cao nhất, cùng va chạm vào mai rùa ngàn năm của lão Quy Long này, Dung Hỏa khải không có chút hư hao nào, ngược lại lão Quy Long lại dần dần không chống đỡ được nữa.

"Trương Lục, lên cho ta! ! " Lương vương tử có chút nổi giận nói.

Lương vương tử cũng mặc kệ những quy củ đối chiến, dù sao chỉ cần xử lý đối phương là được, về phần người đông thế mạnh, mặc kệ, dù sao cũng là ưu thế mà vương tử như hắn nên có.

"Trương Ngũ, Trương Tứ, cũng đừng đứng nhìn nữa, bản vương tử không có đủ kiên nhẫn đâu!" Lương vương tử nói với hai gã thị vệ cuối cùng ở sau lưng mình.

Vân Trung Hà thấy thế, cũng đứng dậy, chặn lại Trương Ngũ và Trương Tứ.

Cũng không thể để một mình Chúc Minh Lãng trổ tài được, bất kể thế nào hắn cũng phải đoạt được trái tim của vị long nữ thanh thuần kia.

Huống chi, Chúc Minh Lãng chỉ đơn thuần là đang huấn luyện hai đầu Long sủng này mà thôi, hắn còn có hai con long Quân cấp, hắn cũng chưa có ý định triệu hoán ra ngoài.

...

"Đáng giận, hôm nay bản vương tử không dẫn theo Trương Tam, Trương Nhị và Trương Nhất, nếu không sao đám tiểu tử phế vật các ngươi có thể đọ sức cùng với bản vương tử được!" Lương vương tử tức giận đến mặt đỏ bừng.

"Nếu Lương vương tử còn có ba tên thủ hạ cao cường hơn, sao lại không dẫn đến Long Nữ điện chứ, chẳng lẽ Lương vương tử ăn trong chén còn nhìn trong nồi, xem ra nơi ngài muốn đi, thật ra chính là phủ công chúa của Lạc Thủy công chúa đúng không?" Mỹ phụ La Diệu Ngữ cười hỏi.

"Phải thì thế nào! " Lương vương tử không hề che giấu tâm tư của mình.

"Còn có thể như thế nào, chỉ là hôm nay e rằng Lương vương tử phải nhận chút ủy khuất rồi." La Diệu Ngữ nói.

Chúc Minh Lãng đúng là đang huấn luyện Thanh Trác và Hắc Nha, mỗi ngày đều gặp phải đám vương tử bao cỏ thực lực chẳng ra gì, lại còn thiếu kiên nhẫn như vậy, thật ra để hai con rồng nhà mình mài duỗi móng vuốt một chút cũng xem như là thoải mái.

Dù sao Chúc Minh Lãng cũng chỉ cần đứng ở một bên, vừa ăn hoa quả vừa xem trò vui, thỉnh thoảng chỉ điểm vài câu.

"Đại Hắc Nha, ném gã vương tử này ra ngoài điện đi, ném xa một chút, ta không thích mấy tên vương tôn quý tộc vừa ngang ngược lại có mùi thối như hắn." Chúc Minh Lãng nói.

Thủ hạ của Lương vương tử đều bị đánh bại.

Chúc Minh Lãng cũng không cần phải khách khí với vị Lương vương tử này.

Đại Hắc Nha miệng cười toe toét, y như Ác Long nắm gã vương tử này lên cao.

"Buông bản vương tử ra, buông bản vương tử ra, ngươi dám động vào bản vương tử, ta sẽ để hai trăm ngàn Thiết Giáp quân của nước ta san bằng cả cửu tộc của các ngươi, ngay cả mộ tổ cũng không buông tha!!" Lương vương tử bị nhấc lên tựa như gà con, sau đó hai chân không ngừng đạp đá lung tung.

Vị vương tử này, hiển nhiên không phải là Mục Long sư, cũng không phải là Thần Phàm giả, sau khi thủ hạ bị xử lý hết, bản thân hắn cũng không có bất kỳ năng lực nào phản kháng lại.

Nhìn thấy vị vương tử hoàn khố này buồn cười như vậy, những long nữ ngồi từng hàng kia đều che miệng cười, mấy vị long nữ trước đó có chút hứng thú với vị vương tử này liền trợn tròn mắt...

Ngoại trừ thân phận hiển hách ra, không còn gì nữa.

Mà thủ hạ cũng không thể đánh được nữa!

Dạng vương tử ngu ngốc này, ngay cả cá nước thân mật cũng thấy nhàm chán.

"Vị Chúc công tử này, bản tiểu thư muốn, các tỷ tỷ và muội muội cứ nhìn thêm một lúc nữa, chờ đợi đám nam nhi khác đi." Lúc này, vị long nữ có tướng mạo thanh thuần kia đứng lên, vươn tay chỉ về phía Chúc Minh Lãng.

Cái cằm của Vân Trung Hà suýt nữa đã rớt xuống, có chút không dám tin nhìn Chúc Minh Lãng một cái.

Tại sao lại là Chúc Minh Lãng?

Hắn chỉ gọi ra hai con rồng thôi mà!

Thật không công bằng!

Hai con rồng này, thực lực còn không bằng hắn đâu!

Chẳng lẽ là vì tướng mạo??

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch