Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 286: Treo giải thưởng bắt phò mã

Chương 286: Treo giải thưởng bắt phò mã




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Vào sáng sớm, Hạo Dã nghiêm túc thỉnh giáo Chúc Minh Lãng về những vấn đề cụ thể liên quan đến kiếm pháp.

Chúc Minh Lãng cũng một mặt thành khẩn nói với Hạo Dã: "Ngươi có thể đặt mình vào vị trí của một gia đinh làm vườn chăm sóc cây cỏ, lúc xuất kiếm phải làm sao để không làm tổn hại đến một nhành một cánh hoa nào trong phạm vi xung quanh, nhưng lại có thể loại trừ hết đám cỏ hoang trong vườn, đó cũng xem như là một loại tu hành."

Vì vậy ngay sáng sớm, Hạo Dã liền chăm chỉ luyện tập, rõ ràng có một thân kiếm hồng cường đại, đủ sức có thể san bằng cả tòa nhà bằng một kiếm, nhưng giờ phải luyện tập làm sao để một kiếm chém xuống chỉ chặt đứt một mảnh cỏ dại!

Chúc Minh Lãng đến bên ngoài gian phòng của Lê Vân Tư, nhìn thấy nàng vẫn còn đang nghỉ ngơi, liền không quấy rầy nữa, hắn đi ra bên ngoài nhìn một chút, hắn muốn xem thử Nhuận Vũ thành này rốt cuộc ngư long hỗn tạp đến tình trạng nào....

Còn phải trông cậy vào tòa thành này để giúp hắn gánh vác một phần chi phí nuôi dưỡng long sủng, cũng nên đối đãi với tòa thành này nghiêm túc một chút.

Một thân một mình ra ngoài, Chúc Minh Lãng nhìn đường phố có chút tan hoang, lại nhìn những cửa hàng bị tàn phá thậm tệ, gạch ngói bị đập rơi rác khắp nơi, cột nhà gãy đổ, không có căn nhà nào là hoàn chỉnh.

Nhưng ở trên con đường đổ nát thế này mà vẫn có không ít người bày bán, giống như một cái chợ nho nhỏ, chỉ là đồ vật được bày bán không phải là các loại thịt cá rau dưa, hoa quả hay xiêm y, mà hầu hết đều là vũ khí, áo giáp, da rồng, yêu cốt và các loại dược phẩm.

Phía trước khu chợ phế tích, còn có một tấm bảng gỗ to, từ xa nhìn qua là có thể nhìn thấy được.

Trên tấm bảng gỗ, dán đầy những bức ảnh tội phạm bị truy nã, cũng có rất nhiều thông báo treo thưởng, ủy nhiệm, cho thuê, có rất nhiều người đang vây quanh tấm bảng gỗ này.

"Cả tòa thành này dù vẫn rất hỗn loạn, nhưng nơi đây hình thành một xã hội nhỏ, thuê doanh, hộ vệ, quân đội, thợ săn, quân thương, nhóm ác đồ đều dựa vào Nhuận Vũ thành này để sinh tồn." Chúc Minh Lãng nhìn bầu không khí nơi đây, mơ hồ cảm thấy có mấy phần tương tự với Tội Ác chi thành.

Có lẽ chỉ cần nơi này lại xuất hiện thêm mấy lần đồ sát vô nhân đạo, Nhuận Vũ thành sẽ trở thành nơi tụ tập của những ác đồ, tội phạm và tà phái.

Chúc Minh Lãng bước đến chỗ đặt tấm biển gỗ, nhìn xem có những loại giấy tờ, thông báo gì được dán trên đó, việc này lại khiến Chúc Minh Lãng nhớ đến nơi nhận nhiệm vụ ủy thác trong Thuần Long học viện, tại đó có thể tìm thấy nhiệm vụ ủy nhiệm thích hợp với mình còn nhận được số tiền thù lao tương ứng.

"Thu thập móng vuốt của Tang Long, dùng để chế tạo quân giới?"

"Phát lệnh truy nã Mục long sư làm phản?"

"Treo giải thưởng một người, phò mã của Miễu quốc đào hôn - Chúc Minh Lãng."

Chúc Minh Lãng đang đứng trong đám người, vẻ mặt thành thật quét qua, bỗng nhiên nhìn thấy bức họa của mình đang nằm ngay vị trí chính giữa bảng.

Hơn nữa bức họa kia quả thực xứng danh với một bức truyền thần, có thể vẽ ra được dung mạo anh tuấn hoàn mỹ ngàn năm khó gặp, trên cơ bản chỉ cần nhìn thấy người thật là có thể nhận ra được!

Chúc Minh Lãng hoảng hốt trong lòng!!

Nhìn kỹ lại nơi treo giải thưởng, là Miễu quốc vương quyền!

Ôn Lệnh Phi…

Có phải là do luyện kiếm đến mức tâm lý xảy ra vấn đề luôn rồi không.

Với tư cách là người đứng đầu Miễu quốc, lại treo giải thưởng bắt phò mà đào hôn, bộ không cần mặt mũi nữa à!

Loại chuyện như vậy, không phải nên xấu hổ không dám công khai sao!

"Vị huynh đài này, trông thật quen mắt a." Lúc này, một nam tử trên người đang mang theo một con đại mãng xà quay đầu lại, tỉ mỉ nhìn Chúc Minh Lãng.

"Thì ra không phải ta nhìn lầm, ngươi xem người này có giống với vị phò mã được Miễu quốc vương quyền treo giải thưởng truy bắt không?"

"Còn không phải hắn sao!"

"Thực sự là hắn, hắn chính là Chúc Minh Lãng!!"

"Trời ạ, sao trên đời này lại có loại người phung phí của trời đến như thế, làm phò mã Miễu quốc lại trốn đi, hoàn toàn không thể tha thứ được, số tiền treo thưởng kia bản đại gia có thể không cần nhưng nhất định phải băm vằm tên này thành thịt nát!"

"Treo giải thưởng đến ba trăm vạn kim, hơn nữa còn phải bắt sống đem về."

"Ah, vậy các ngươi đều tránh ra cả đi, đừng làm thương tổn đến ba trăm vạn kim."

Mới vừa rồi mọi người đứng dưới bảng gỗ còn duy trì một bầu không khí hòa nhã, trong lúc bất chợt từng người đều biến thành những con sói hung ác, những cặp mắt tham lam ấy nhìn chằm chằm vào Chúc Minh Lãng tựa như đang nhìn vào một vật báu vô giá.

Chúc Minh Lãng cũng không ngờ sự tình sẽ phát triển đến mức thái quá như này...

Với vai trò của một người sở hữu khế thư của Nhuận Vũ thành, hắn cũng như là quan phụ mẫu ở địa phương, vào sáng sớm đã đi thị sát xung quanh, ai ngờ đi một hồi lại xảy ra vấn đề như vậy.

Ba trăm vạn kim!!

Ôn Lệnh Phi cũng chịu chi ghê.

Trước đây khi đấu giá nàng cũng chỉ bỏ ra có hai trăm bảy mươi lăm vạn kim thôi!

"Các vị xin bình tĩnh lại, trước tiên có thể nghe tại hạ nói một câu không?" Chúc Minh Lãng nhìn đám người khí huyết đang sôi trào trước mắt, sắc mặt tối dần.

"Ngươi chính là sự sỉ nhục của đám nam nhân chúng ta!" Lúc này, một vị tự xưng là Mục long sư tôn giả nói.

"Trên bảng treo thưởng này, các loại ủy thác thu được mấy ngàn kim, mấy vạn kim thậm chí cả trăm ngàn kim, nhiều vô số kể, các vị vẫn nên suy nghĩ cẩn thận một phen, nghĩ thử xem bản thân có thể xử lý thỏa đáng hay không, mà Chúc Minh Lãng ta vì sao lại có thể treo giải thưởng lên đến ba trăm vạn kim, trong lòng mọi người chắc là cũng đã rõ ràng, ta là một nhân vật nguy hiểm, ta khuyên mọi người trước đây làm việc gì thì bây giờ cũng làm việc đấy thôi, không nên nếm thử cảm giác hối hận cả đời vì một tờ giấy treo giải thưởng." Chúc Minh Lãng vô cùng lý tính, trung lập và khách quan nói.

Nhưng mà những lời nói này không nói ra còn đỡ, nói rồi lại chọc giận thêm không biết bao nhiêu người đang tìm mục tiêu giành giải thưởng.

Quá kiêu ngạo!

Hoàn toàn không để những người thuê quân, thợ săn dựa vào tiền thưởng kiếm ăn này vào mắt!

Đám người này, có tên nào là không phải thuộc đội ngũ cường đại được quân đội chính thống điên cuồng chiêu mộ chứ, đặt ở trong đại quân của bất kỳ quốc gia nào đều có thể tự mình chống đỡ một phương!

"Xem ra các vị vẫn còn quá kích động a." Chúc Minh Lãng khuyên bảo.

"Lên cho ta, các huynh đệ cùng nhau bắt hắn lại, cùng lắm thì ba trăm vạn kim đó chúng ta chia đều ra!" Vị Mục long sư vừa lên tiếng lúc nãy hô lớn.

Người này có vẻ thường xuyên lui đến Nhuận Vũ thành, đại đa số các đoàn đội, đội ngũ, bang phái đứng dưới tấm bảng gỗ này đều nhận ra hắn, dưới sự mê hoặc của số tiền thưởng lớn như vậy, không có mấy người chịu lùi bước!

Chúc Minh Lãng đã sớm dùng đến mị ảnh chi y, nhẹ nhàng bay đến đống phế tích bên cạnh, nhìn thấy đám người này vồ lên như sài lang hổ báo, hơn nữa còn rối rít muốn chứng tỏ sức mạnh thần thông của bản thân, vốn dĩ Chúc Minh Lãng đang muốn chạy trốn nhưng sau đó hắn nghĩ kĩ lại, về sau mình còn phải tạo lập chỗ đứng ở Nhuận Vũ thành, trước tiên đánh gục nhóm thợ săn, thuê quân và Mục long sư này để lập chút uy nghiêm cũng là một lựa chọn tốt.

"Úc!!!!!"

Lôi Thương Bạo Long vừa mới thăng lên chủ cấp, từ trong linh vực của Chúc Minh Lãng liều chết xông ra, nó hoàn toàn không để tâm đến tình cảnh bị một đoàn long thú hung hãn bao vây, dường như nó xem những đám rồng với móc vuốt sắc nhọn và răng nanh hung ác này chỉ là một đám rắn mối mà thôi.

Dung Hỏa Khải Giáp khiến cho toàn thân Lôi Thương Bạo Long như bùng lên một ngọn lửa mãnh liệt đỏ rực, ngọn lửa dữ tợn này còn đi kèm với từng lớp vảy rồng phát ra lôi điện, đừng nói là tử cấp, dù là long thú thuộc cấp tướng, hay ngay cả cổ long chủ cấp, thì cũng không đỡ được một kích toàn lực đánh ra của Lôi Thương Bạo Long.

"Thanh Trác, lên đi."

Chúc Minh Lãng chỉ việc lui về sau, mặc dù bị một đám người vây đánh, dù là một Mục long sư, nhưng hắn vẫn có thể vừa bóc quýt ăn vừa cùng đại chiến với người ta.

Bên trái là Thương Long, bên phải là Thánh Long, ở giữa còn có thêm một Kiếm Linh Long!

Nếu có Thần phàm giả cường đại đột kích, Kiếm Linh Long sẽ chậm rãi xuất thủ, bảo đảm trong phạm vi mười thước xung quanh Chúc Minh Lãng không có địch nhân, không làm ảnh hưởng đến việc ăn quýt của Chúc Minh Lãng.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch