Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 371: Luân hồi chập biến

Chương 371: Luân hồi chập biến




Dịch giả: Băng Băng

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Trong Linh Vực, Băng Thần Bạch Long đang ngủ say.

Trên người của nó nổi lên một chút tia sương màu bạc trắng, những tia sương nhỏ này óng ánh tinh tế tỉ mỉ, mà lại quấn quanh cùng một chỗ giống như hợp thành một loại mệnh cách cực kỳ cổ xưa chưa đầy khí tức sinh mệnh, đang từng chút một bao quanh Băng Thần Bạch Long vào trong.

Tia sương bay quanh, Tiểu Bạch Khởi yên lặng ngủ say, thời khắc này Băng Thần Bạch Long giống như một Băng Phượng Thần Hoàng an tĩnh nằm trong một thế giới đầy băng, đang chờ đợi năm tháng dài đằng đẵng trôi qua, đang đợi một cơ hội vạn năm, một lần nữa niết bàn!

Ngân ti càng ngày càng nhiều, màu ngà sữa, màu bạch ngân, Linh Vực của Chúc Minh Lãng vốn rộng lớn không gì sánh được, nhưng những băng ti lạnh lẽo này lại dần dần bao trùm toàn bộ Linh Vực, cũng như lúc trước, một màu tuyết trắng, cảnh tượng kỳ dị...

Một màn này quá quen thuộc a!

Lúc trước, không lâu sau khi mình ký kết linh ước với Tiểu Bạch Khởi, Tiểu Bạch Khởi đã tiến vào loại trạng thái này, từ Bạch Thương Long thoái hóa thành một con Tiểu Băng Tằm, ngay lúc đó băng sương hầu như bao trùm hơn phân nửa thành trì, thẳng đến ngày thứ hai, tất cả thuế biến băng sương mới hoàn toàn hòa tan!

Đó chính là ngày mình bắt đầu lang thang!

Hiện tại, Chúc Minh Lãng cũng không quên! !

Mà giờ Tiểu Bạch Khởi lại một lần nữa xuất hiện loại tình huống này!

Mặc dù Cẩm Lý tiên sinh đã nói với mình, nó sẽ còn xuất hiện thoái hóa, nhưng đến một ngày này chân chính phủ xuống, vẫn làm cho Chúc Minh Lãng trở tay không kịp! !

"Bạch Khởi? ? ?" Chúc Minh Lãng gọi nó một tiếng.

Tiểu Bạch Khởi mở hai mắt linh động kia ra, nhưng mí mắt lại rất nhanh chóng hạ xuống.

Nhìn qua nó rất buồn ngủ mệt mỏi, ngay cả tiếng kêu nhỏ nhẹ cũng không phát ra được, trên thực tế chính nó cũng không biết ở trên người nó đang xảy ra chuyện gì.

Nó chỉ nhìn thấy Sát Tinh Long xông phá thiên kiếp, hóa thân thành Long Vương, trong lòng có một chút hâm mộ và không cam lòng.

Nó chỉ nhìn thấy Kiếm Linh Long có thể mang đến lực lượng cường đại hơn cho Chúc Minh Lãng mà nó thì lại chính là nguyên nhân kéo Chúc Minh Lãng từ Thiên Đạo Thần Cảnh về đến phàm nhân, lại không thể trở thành Long thú cường đại nhất để Chúc Minh Lãng dựa vào, nên cảm thấy rất áy náy và khổ sở.

Độ kiếp phi thăng...

Lúc trước, khi Chúc Minh Lãng ký kết linh ước với nó, thật ra Chúc Minh Lãng cũng đã gần bước vào cảnh giới này rồi.

Bày ở trước mặt hắn, chính là một cánh cửa phi thăng, bởi vì hắn đã lấy tu vi cấp Quân chiến thắng một cường giả cấp Vương.

Nhưng cuối cùng hắn từ bỏ, từ bỏ để ký kết linh ước với Bạch Khởi, hắn từ bỏ ước mơ thoát thai hoán cốt mà toàn bộ phàm linh đều mơ ước, lựa chọn tự phế tu vi để cứu nó, để rồi bắt đầu lại từ một Mục Long Sư bình phàm nhất...

Bạch Khởi so với bất cứ ai càng khát vọng mạnh lên!

Vốn nó cho rằng chỉ là một lần ngủ say bình thường, làm cho lông vũ trên người mình một lần nữa mọc ra thôi.

Nhưng mang theo chấp niệm chìm này vào giấc ngủ lúc, Bạch Khởi lại phát hiện trên người mình mọc ra lại không phải là lông vũ màu ngân bạch, mà là một cây một cây mệnh cách tơ tằm, những tơ tằm này bao phủ từng chút một thân thể nó, mà thân thể của nó cũng theo đó trở nên rã rời, đang chậm rãi thoái hóa...

"Du ô ô ô ~~~~~~ “

Tiểu Bạch Khởi cố gắng giữ vững tinh thần, hướng phía Chúc Minh Lãng ô gáy một tiếng.

Luân hồi chập biến!

Băng Thần Bạch Long tiến vào luân hồi sinh mệnh kế tiếp! !

Sao Chúc Minh Lãng lại không cảm giác được cảm xúc trong đáy lòng của Tiểu Bạch Khởi lúc này chứ, nhưng xuất hiện hiện tượng luân hồi chập biến này cũng làm hắn rất bất ngờ.

Chúc Minh Lãng tưởng là chí ít còn phải qua mấy năm nữa, không ngờ lại đến đột nhiên như thế!

"Không sao đâu, không có chuyện gì, ngươi an tâm ngủ đi, lúc tỉnh lại ta nhất định sẽ chuẩn bị cho ngươi đầy đủ lá dâu, sẽ ăn đến no tròn, béo mập." Chúc Minh Lãng biết Tiểu Bạch Khởi rất áy náy, vội vàng an ủi nó.

Là Thiên Sát Long tiến cấp Long Vương kích thích Tiểu Bạch Khởi sao?

Dựa theo Cẩm Lý tiên sinh đoán, luân hồi chập biến hẳn là không nhanh như vậy mới đúng.

Tâm tình của Chúc Minh Lãng rất phức tạp, nhất là nhìn thấy Tiểu Bạch Khởi lần nữa bắt đầu thoái hóa.

Sẽ có một thời gian rất dài không nhìn thấy nó, bồi bạn nhiều năm như vậy, không nó ở bên cạnh thân mật nũng nịu, thật là có chút không quen.

Nhưng nói tóm lại, Tiểu Bạch Khởi là vì lo lắng cho mình.

Nó khát vọng lực lượng cường đại, nó hy vọng có thể trở thành trợ lực cường đại nhất của mình, tin tưởng lần tiếp theo nó tỉnh lại sẽ càng thêm huy hoàng.

"Ngủ đi, không cần lo lắng cho ta, không phải còn có Hắc Nha, Thanh Trác, Mạc Tà theo giúp ta sao, trong vòng một hai năm Thiên Sát Long sẽ không làm phản, đến lúc đó nó thật tạo phản, không chừng ta còn cần dựa vào ngươi trấn áp nó." Chúc Minh Lãng tiếp tục an ủi Băng Thần Bạch Long.

Tiểu Bạch Khởi chậm rãi nhắm mắt lại, cho dù vô cùng không nỡ nhưng nó vẫn không cách nào ngăn cản cơn buồn ngủ đánh tới, mà tơ băng hoa tuyết quanh người nó nở rộ đang tùy ý khuếch tán, cơ hồ chiếm cứ toàn bộ Linh Vực, làm cho Linh Vực trở thành một mảnh rung động hoa lệ tuyết trắng.

Chúc Minh Lãng nhìn chăm chú lên Tiểu Bạch Khởi, trong lòng cũng đang âm thầm sợ hãi thán phục, Tiểu Bạch Khởi đến tột cùng là sinh linh như thế nào, vì sao không giống với rồng bình thường, lần này nó thoái hóa hẳn là sẽ không dài dằng dặc như lần trước chứ, dù sao hiện tại Linh Vực của mình là cấp bậc Linh Tuyền, ngủ ở trong một ngày tương đương với một trăm ngày ở ngoài.

Nói không chừng, chưa tới nửa năm, Tiểu Bạch Khởi đã vượt qua thoái hóa kỳ, sau đó bắt đầu không ngừng thuế biến!

Còn may cảnh giới Mục Long sư của bản thân đã tăng lên, có thể tăng tốc tu hành, đợi đến nó một lần nữa chập biến trùng sinh, ấu niên kỳ, thành niên kỳ, trưởng thành kỳ, thành thục kỳ, bốn giai đoạn này sẽ tăng tốc độ gấp trăm lần!

Một hai năm sau, không chừng tu vi của Tiểu Bạch Khởi sẽ còn mạnh hơn Thiên Sát Long!

"Cẩm Lý tiên sinh, Tiểu Bạch Khởi tiến vào luân hồi chập biến rồi." Chúc Minh Lãng mở miệng nói với Cẩm Lý tiên sinh.

"Thật? ?" Con mắt của Cẩm Lý tiên sinh đều có quang mang.

"Ừm, ta có thể cảm nhận được khí tức sinh mệnh của nó đang dần suy yếu. " Chúc Minh Lãng chăm chú nhẹ gật đầu.

"Loại thoái hóa này thật ra rất nguy hiểm, rất dễ như một chút phù du, tuổi thọ chỉ có mấy ngày, nhưng bởi vì linh ước của ngươi mới khiến cho sinh mệnh của nó có một được một tia, không đến mức trực tiếp thoái hóa đến diệt vong. Phi thường tốt, phi thường tốt, nó là tu vi thượng vị Quân cấp, tiến vào luân hồi chập biến lần tiếp theo, như vậy lần tiếp theo nó tỉnh lại có thể sẽ là Long thú huyết mạch Vương cấp, giống như Sát Tinh Long, thậm chí sẽ còn mạnh hơn Sát Tinh Long! !" Cẩm Lý tiên sinh biểu hiện ngược lại phi thường kích động hưng phấn.

Chúc Minh Lãng vừa rồi còn đang lo lắng như thế nào tại trong vòng một hai năm thuần dưỡng ra một con Long Vương, để ngăn chặn Sát Tinh Long kiệt ngạo bất tuần, hiện tại không cần phải đau đầu vì chuyện này nữa, Bạch Khởi tiến vào luân hồi lần tiếp theo, sau đó sẽ mạnh hơn Thiên Sát Long! !

"Bây giờ Linh Tuyền Linh Vực của ta có thể giúp cho tu hành tăng nhanh gần gấp trăm lần, thoái hóa lần này sẽ không quá lâu chứ?" Chúc Minh Lãng nói.

"Yên tâm, không dùng đến thời gian quá dài, a, ta nhớ ra rồi, có biện pháp có thể rút ngắn thời gian thoái hóa, ngươi biết tổ yến chứ?" Cẩm Lý tiên sinh nói.

"Biết.”

"Tổ hoàng, đúng, có thể gọi như vậy, chính là nước miếng của Hoàng Chi Thánh Linh vạn năm trở lên kết hợp với các thứ khác tạo ra Ấu Hoàng Sào, nếu tìm được thứ này tuyệt đối có thể rút ngắn thật nhiều thời gian thoái hóa, mà không chừng lại có thể đẩy mạnh cấp bậc thuế biến. " Cẩm Lý tiên sinh nói.

Tổ Yến,.

Tổ Hoàng...

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch