Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 611: Lão nô âm linh sư

Chương 611: Lão nô âm linh sư




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Một tầng kiếm hỏa như sông dài đỏ rực.

Một tầng kiếm hỏa như Hoang long gầm thét.

Tầng kiếm hỏa cuối cùng tựa như viên hỏa va chạm dung nham, bốc lên hỏa dịch và lực tan biến mãnh liệt!

Ngay cả Địa Tiên quỷ không ai bì nổi cũng không ý thức được thổ linh thần thông của mình đã bị tước đoạt rồi, nó còn muốn hô hoán những nham thạch cổ xưa ở xung quanh để ngăn cản một đạo kiếm ưu việt mãnh mẽ của Kiếm Linh Long, nhưng sau khi nó phát hiện không có cách nào điều khiển những tảng đá này nữa thì nó nhanh chóng cuốn hết tất cả thi thể ở xung quanh đắp lên người mình.

Ở nơi đây có đến hàng ngàn hàng vạn thi hài thế nên dưới sự chuyển động của tròng mắt tà dị, thi thể cuốn lại chất đầy thành một ngọn núi nhỏ, từng lớp từng lớp thi thể này tựa như từng khối bùn dính chặt vào nhau, dưới tác động của ngọn lửa mạnh mẽ, chúng nó nhanh chóng biến thành tro tàn.

Núi thi thể này bị Kiếm Linh Long đốt cháy rực tựa như biển lửa, đến cả xương cốt cũng không còn.

Hỏa táng thi thể của những tên nỏ quân của Đại chu tộc như vậy, cũng coi như là một việc thiện tích đức rồi, ít nhất không để thi thể bọn họ bị ma vật tùy ý giẫm đạp lên.

"Thì ra lại có khách nhân tới, nếu ta đoán không sai thì Nam Hùng chính là chết trong tay ngươi phải không?" Một thanh âm rét lạnh truyền đến.

Trên những cột trụ cổ xưa kia, một lão giả lưng gù chẳng biết đã đứng đó từ bao giờ, hắn mặc một bộ xiêm y xưa cũ, vóc người gầy nhom, ánh mắt sắc bén như hùng ưng, trên mặt treo một nụ cười khiến người khác cảm thấy giả dối vô cùng.

Tao lão đầu tử, vô cùng tà ác.

Chúc Minh Lãng nhìn lão nhân này lại quay qua nhìn Địa Tiên Quỷ, phát hiện trên người bọn họ đều có luồng lệ khí nồng đậm.

Xem ra bọn họ đã giết không ít người ở đây, hơn nữa không phải chỉ trong hiện tại mà cả quá khứ cũng có.

"Xưng hô thế nào đây?" Chúc Minh Lãng lãnh đạm hỏi.

"Lão nô chẳng qua chỉ là một tên làm vườn nhỏ bé, đã từng phụng dưỡng qua một vài vị tôn giả lục địa, tên tuổi là điều không quan trọng, ta cũng không phải loại người cho người khác được chết một cách minh bạch, dẫu sao những tên thiếu niên ngông cuồng chưa trải sự đời như ngươi, đời này của ta đã giết hơn nghìn tên rồi." Lão nô có đôi mắt chim ưng cao ngao miệt thị nói.

"Ta hỏi tên ngươi là vì nếu sau đó có gặp được người tiếp theo thì câu đầu tiên hắn hỏi chắc hẳn sẽ là: Tên lão nô làm vườn ấy đã chết trong tay ngươi sao?" Chúc Minh Lãng cũng vô cùng ngạo nghễ trả lời.

Ba hoa, ai mà không biết?

Với tính tình của lão đầu này, cho dù dưới tình huống mọi người không thể sử dụng năng lực thì Chúc Minh Lãng cũng có cách khiến hắn tức đến hộc máu mà chết.

Đương nhiên, những lời nói này của Chúc Minh Lãng cũng có lực sát thương nhất định, ánh mắt của lão nô kia đã trở nên thâm độc hơn vài phần.

"Biết thần phàm lực của lão nhân gia ta là gì không?" Lão nô có đôi mắt chim ưng hỏi.

"Ta cũng không để ý thần phàm lực của người khác là gì, mạnh hơn hay không không quan trọng vì cũng chẳng có ai mạnh hơn ta." Lúc Chúc Minh Lãng nói ra những lời này thì tay hắn khẽ vẫy, Kiếm Linh Long với ngọn lửa kích động mạnh mẽ quét một đường cung kinh diễm quay về bên Chúc Minh Lãng.

Ánh mắt lão nô trông càng thêm tàn nhẫn, lúc đầu lão tựa như một con diều hâu to lớn đang lượn lờ đùa giỡn với những con chuột chạy tán loạn trên mặt đất, thế mà bây giờ lại như một con kền kền đói đến phát cuồng!

Vậy hẳn là do năng lực ngôn ngữ của Chúc Minh Lãng quá mạnh mẽ, chỉ nói xàm nói xiên dăm ba câu đã khiến người ta tức đến nổ đom đóm mắt rồi.

"Nhìn thật kỹ những thi thể vừa rồi đi." Đôi mắt của lão nô mắt hùng ưng bỗng chốc trở thành màu đỏ tà ác, ánh sáng tà ác ấy lướt nhanh qua vùng đất trống xung quanh.

Vùng đất trống, nơi mà có vô số thi thể là nỏ sư của Đại chu tộc, dưới tác động của ánh quang lướt qua, những tên nỏ sư vốn đã chết này lại từ từ bò dậy, trong đôi mắt là một khoảng vô hồn, trống rỗng nhưng lại phát ra tia đỏ tà ác, bọn chúng chậm rãi nhặt cung nỏ của mình lên, sau đó khom người cúi đầu trước mặt lão nô mắt ưng.

"Âm linh sư??" Chúc Minh Lãng có chút bất ngờ.

Lại là một gã âm linh sư!

Không biết lão già này có quan hệ gì với những âm linh sư ở Lê Hoa câu không.

Tu vi của tên âm linh sư này hiển nhiên là cao cường hơn nhiều, thậm chí hắn còn có thể thao túng cả hơn một vạn tên nỏ sư, dường như chỉ cần là người chết trong khu vực này thì hắn đều có thể tùy ý sai sử vậy!

"Tiểu tử, cũng biết chút sự đời a, nếu đã biết ta là âm linh sư thì ngươi nên biết rằng, chết trong tay ta chỉ mới là khởi đầu nỗi thống khổ của ngươi thôi!" Lão nô mắt ưng nở nụ cười quái dị.

Chứng kiến tình cảnh mấy tên nỏ sư đã chết bò dậy này, Chúc Minh Lãng mới ý thức được tầm quan trọng của việc hỏa thiêu, cũng may lúc nãy Kiếm Linh Long đã thiêu hết một nhóm rồi, nếu không bây giờ số lượng nỏ quân chắc là đã tới hai vạn tên...

Người của Đại chu tộc thực là não tàn đến cực hạn, nghìn dặm tiến âm binh.

"Những thi quân này để ta đối phó cho, ngươi đi giết tên súc sinh ấy đi." Nam Vũ Sa nói với Chúc Minh Lãng.

Cả một đoàn quân như vậy, nếu để Kiếm Linh Long chém giết thì quả là lao lực, nhưng một con rồng mạnh như Hỏa Kỳ long thì sẽ chiếm được lợi thế hơn.

Chúc Minh Lãng gật đầu.

Đương nhiên, ngăn cản trước mặt bọn họ không chỉ có đám quân nỏ sư kia mà còn có một con Địa Tiên Quỷ, tuy rằng nó đã bị Nữ Oa long áp chế thổ linh thần thông, thế nhưng nó vẫn còn tà dị pháp thuật khác.

Hỏa Kỳ long thần tuấn dũng mãnh, nó vừa bước ra một cái đã khiến lửa cháy càng thêm mạnh mẽ, hơn nữa có sự hỗ trợ từ nguồn lửa mà ban nãy Kiếm Linh long tạo ra, thế nên chỉ trong nháy mắt cả vùng di cổ đầy âm linh thi quỷ bỗng cháy rực lên như biển lửa!

Khí tức rồng phóng ra chợt hóa thành từng đám hỏa vân to lớn, đám hỏa vân này bao trùm lấy đám nỏ sư, khiến bọn chúng còn chưa kịp bắn tên đã bị đốt thành một đống tro tàn!

Hàng trăm hàng ngàn tên nỏ sư bị Hỏa Kỳ Lân long tiêu diệt trong nháy mắt, Chúc Minh Lãng dựa vào con đường mà Hỏa Kỳ Lân Long vừa mới giết ra phóng thẳng đến vị trí hiện tại của gã lão nô mắt ưng đó.

Trực tiếp tung ra một chiêu Bạch Phàm kiếm!

Sau khi Chúc Minh Lãng chém một kiếm này ra, kiếm lực tựa như cánh buồm trắng to lớn nhanh chóng đánh ra, mọi vật trên đường đi của nó đều bị tách ra như khi thuyền lớn lướt sóng biển!

Cột trụ mà lão nô đó đứng lập tức bị phân thành hai mảnh, trên người lão nô mắt ưng dâng lên một tầng khí quỷ mị, tầng khí quỷ mị này khiến hắn trở nên giống như một u linh phiêu động, âm u tịch mịch.

Trước khi kiếm lực đánh tới, hắn đã kịp nhảy ra khỏi cây cột, đứng bên cạnh Địa Tiên Quỷ.

Con Địa Tiên Quỷ này bắt đầu áp sát mặt đất mà chạy, tốc độ nhanh vô cùng bay thẳng về phía Chúc Minh Lãng, Chúc Minh lãng ngay lập tức đạp kiếm bay lên, tránh được thế tiến công của Địa Tiên Quỷ.

"Thải kiếm đinh hồn!"

Tựa như tâm linh tương thông, Kiếm Linh Long cũng phân hóa thành rất nhiều thanh kiếm, Chúc Minh Lãng nhẹ nhàng đạp trên đuôi của một thanh kiếm ảnh, ngay lập tức tất cả kiếm ảnh đều hung hăng phóng xuống dưới đất.

Cách bày trí của kiếm đinh trên mặt đất tựa như đang viết nên một dòng chữ cổ xưa, lại tựa như một dạng kiếm trận xếp thành hình ấn phù vĩ đại, cố định Địa Tiên Quỷ nằm bất động xuống dưới chân Chúc Minh Lãng.

"Thiên Sát Long, minh đèn!"

Một cái đuôi quỷ dị hiện lên từ hư không.

Từ cái đuôi đó một luồng năng lượng tựa như tia sét bắt đầu khuếch tán, chạy dọc đến phần cuối đuôi, trông như cái đuôi này chính là đường dẫn ánh sáng đến đèn lồng, minh quang màu trắng xanh rực rỡ bao trùm cả thể xác Địa Tiên Quỷ, bao trùm luôn cả thi vật xung quanh!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch