Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 757: Nói láo đến lẽ thẳng khí hùng

Chương 757: Nói láo đến lẽ thẳng khí hùng




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

“Trừ sự tình liên quan đến Ngọc Huyết Kiếm, nàng còn muốn làm cái gì?” Chúc Minh Lãng biết sự tình hẳn không có đơn giản như vậy, bằng không thì cũng không đến mức làm cho Chúc Thiên Quan phải động thủ với nanh vuốt của hoàng tộc ngay trong đêm tối.

“Người đều đã đi, có một số việc cũng không cần thiết phải nói tỉ mỉ, chúng ta cùng hoàng tộc đi đến trình độ này, nàng có dính vào hay không thì hướng đi cuối cùng cũng không có sự khác biệt quá lớn, ta tha thứ cho nàng, chỉ là chính nàng không có cách nào tha thứ cho bản thân mình.” Chúc Thiên Quan lắc đầu, không có ý định nhắc lại sự tình liên quan tới Chúc Ngọc Chi.

“Được rồi, vậy còn Tuyết Ngấn cô cô có biết không?” Chúc Minh Lãng hỏi.

“Đối với hết thảy mọi chuyện nàng đều không để ý.”

“Thế nhưng đó là tỷ tỷ của nàng.” Chúc Minh Lãng kinh ngạc nói.

Chúc Thiên Quan nghe được câu này lại cười, hắn vỗ vỗ bả vai Chúc Minh Lãng nói: “Ngươi cùng nàng sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, theo lý mà nói tình cảm của ngươi và nàng mới là sâu sắc nhất, nhưng ngươi có từng cảm giác được chuyện nàng luôn có chút thiên vị với ngươi không?”

Câu nói này ngược lại lại khiến Chúc Minh Lãng lâm vào trầm tư.

Hình như thật không có.

Lúc trước làm trật tự giả Ly Xuyên, trật tự của Ly Xuyên cũng lắm cũng chỉ là chuyện một câu nói của nàng, nhưng trong mắt nàng lại không có nửa điểm tình cảm dư thừa, cho dù là khi nhìn thấy mình vẫn còn sống, cũng chỉ là một câu đơn giản “Nếu còn sống, sớm trở về nhà báo bình an.”

Mới đầu Chúc Minh Lãng còn tưởng là nàng cảm thấy thất vọng đối với chuyện mình từ bỏ kiếm tu mà trở thành một Mục Long Sư, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, cho dù có thất vọng cực độ cũng không thể thiết diện vô tư đến loại trình độ đó...

“Một người tình cảm cố chấp, một người trời sinh tính tình lương bạc, thật giống như thời điểm các nàng ra đời, đều đã đem một ít thứ gì đó chỉ phân đến trên người một người. Tùy các nàng đi thôi.” Chúc Thiên Quan ngược lại nhìn nhận vấn đề rất thoáng, không quá để ý đôi tỷ muội Ngọc Chi cùng Tuyết Ngấn này.

“Được rồi, trước hết không nói đến các nàng. Chúng ta đi đến Chú Kiếm điện cầm lấy Ngọc Huyết Kiếm đi, trước đó người để lão Chu điều động Kiếm Vệ đến phụ cận Võ Lâm đại nhai, sáng mai sẽ có một món lễ vật lớn nghênh đón ở nơi đó.” Chúc Minh Lãng nói với Chúc Thiên Quan.

“????” Chúc Thiên Quan bị lời nói này làm ngây ngẩn cả người.

Đầu tiên, làm sao Chúc Minh Lãng biết Ngọc Huyết Kiếm tại Chú Kiếm điện, người biết chuyện này chỉ có một mình mình.

Thứ hai, Chúc Thiên Quan còn chưa nói cho Chúc Minh Lãng đáy nhà mình đến cùng hùng hậu đến mức nào a, hắn làm sao biết lão Chu là một đại kiếm thủ, lại thế nào biết Kiếm Vệ ở trong phố xá?

“Có phải ngươi từ chỗ Ngọc Chi nghe được cái gì hay không, không đúng, có một số việc nàng cũng không biết.” Chúc Thiên Quan bắt đầu chất vấn Chúc Minh Lãng.

“Có một số việc khó có thể nói rõ ràng với người, nhanh đi lấy kiếm, trời lập tức sáng rồi.”

“Ngươi không nói rõ ràng làm sao biết ta không thể hiểu rõ ràng??” Chúc Thiên Quan không buông tha nói.

“...”

Người bị Cẩm Lý tiên sinh nhập vào sao sao!

Trọng yếu nhất chính là, Chúc Thiên Quan không có mắc chứng lão niên si ngốc, không thể giống như Lê Tinh Họa dỗ dành lừa gạt như lão đầu Cẩm Lý tiên sinh được.

“Chúc Thiên Quan, người thật coi ta là ngớ ngẩn sao, mặc dù thời gian ta ở Chúc Môn không dài, nhưng có nhiều thứ ta sẽ không nhìn ra được sao! Ngoài cửa nhà chúng ta có mấy tên bán gạo, một thân nội luyện cơ bắp dám nói đều là giả hết sao; cuối phố có người bán bày hàng, thủ pháp cầm kéo kia, còn sợ người khác không biết hắn đã luyện qua, còn có vậy ai ai ai...” Chúc Minh Lãng lẽ thẳng khí hùng nói ra.

Chúc Thiên Quan bị bộ khí thế này của Chúc Minh Lãng trấn trụ, qua thật lâu sau, cũng gãi đầu gãi tai một cái, lúng túng nói: “Xem ra là bình thường ta dặn dò không đủ, khiến cho những người kia lộ ra chút chân ngựa, thế mà bị ngươi nhìn ra!”

Nhìn thấy Chúc Thiên Quan không tiếp tục truy vấn, Chúc Minh Lãng đem chột dạ vẫn treo lơ lửng thật lâu buông xuống.

Cũng may khi còn bé mình đã nắm giữ một bí quyết.

Khi nói láo với cha mẹ, nhất định phải lẽ thẳng khí hùng, nếu có thể ở trong quá trình này mắt lại hàm chứa mấy phần lệ quang bị oan uổng ủy khuất, thì thật không thể nào tốt hơn!

Tiến về Chú Kiếm điện, Chúc Thiên Quan cùng lần trước không khác gì, phi thường tự hào hướng về phía Chúc Minh Lãng nhất nhất giới thiệu mỗi một tầng chú phẩm, chỉ chờ đợi con trai mình quăng tới ánh mắt vô hạn ước mơ.

Kỳ thật Chúc Minh Lãng đều đã nhìn qua một lần, thậm chí đều biết tên gọi của bọn chúng là gì, nhưng vì để không lộ, vẫn cố biểu hiện ra bộ dáng kinh diễm không thôi.

Có lẽ là diễn kỹ của Chúc Minh Lãng quá mạnh mẽ, Chúc Thiên Quan đưa Chúc Minh Lãng đến tầng cuối cùng, lúc đưa hắn đến kiếm sào trong địa cung, có vẻ vẫn còn thèm thuồng chưa muốn rời đi.

Nét mặt của hắn cực kỳ giống một kẻ góp nhặt hết trân phẩm trâu bò nhất trên đời này dự định để cho người ta mở rộng tầm mắt, kết quả người đến tham quan lại không hăng hái lắm, còn miễn cưỡng vui cười, cái này có đả kích trình độ cực lớn đến lòng ham hư vinh cùng tâm lý khoe khoang của Chúc Thiên Quan, nhất là người này lại còn là con trai mình.

Có lẽ sau khi đi ra khỏi Chú Kiếm điện trên đường đi trở về tới thư phòng, Chúc Thiên Quan cũng sẽ bắt đầu hoài nghi nhân sinh của mình.

...

Tảng sáng bình minh, từng sợi ánh sáng triều dương màu đỏ như máu hiện lên ở đường chân trời, chiếu đỏ lên một bộ phận của hoàng đô.

Hướng về phía Thần Liễu các đi đến, Chúc Minh Lãng nhìn thấy Chúc Thiên Quan đã ở phía trên, ánh mắt của hắn đang nhìn chăm chú lên trên cây thần diệu cờ xí đặc thù kia xuất hiện trên Võ Lâm đại nhai, nhìn chăm chú lên xung quanh cờ xí kia từ không có dấu hiệu nào bỗng xuất hiện Long Bào Sứ cùng Thanh Đồng cấm quân...

Mà bọn hắn tựa như là tự chui đầu vào lưới, cực kỳ chính xác rơi vào bao vây của Kiếm Vệ được Chúc Thiên Quan bố trí trước tờ mờ sáng, cái này khiến Chúc Thiên Quan bắt đầu hoài nghi có phải mình đánh giá quá cao trí thông minh hoàng tộc đang cùng Chúc Môn âm thầm so tài hay không.

Trận chém giết này trở nên dị thường nhẹ nhõm, quân hoàng tộc nhanh chóng tan tác.

Cũng bởi vậy, thời điểm Vân Chi Long Quốc còn chưa bay tới trên không Chúc Môn nội đình, Chúc Thiên Quan thậm chí đã có thời gian ngâm cho mình một bầu trà xanh buổi sớm, sau đó để đầu bếp chuẩn bị cho bốn người Chúc Minh Lãng, Lê Tinh Họa, Mật Dung, Minh Quý một phần bữa sáng phong phú.

“Thấy thế nào, những thứ này vi phụ giấu giếm bố trí nhiều năm, hoàng tộc quân tới cũng là cửu tử nhất sinh.” Chúc Thiên Quan nói.

“Không tầm thường!”

Chúc Thiên Quan vừa mới mở đầu bằng một nụ cười kiêu ngạo mà yên tâm, lại nghe Chúc Minh Lãng ăn một ngụm nhỏ bánh ngọt, nói tiếp. “Bánh ngọt táo lại có thể làm được mềm xốp ngon miệng như thế, đầu bếp nhà chúng ta không tồi a!”

Tràng diện lớn như vậy, tranh đấu rộng rãi như thế, thế mà ngươi chỉ quan tâm đến hương vị của bánh ngọt táo!!

Chúc Thiên Quan chỉ cảm thấy ngực im lìm đến khó chịu, từ tối hôm qua đến bây giờ đều cảm thấy như vậy.

Chờ đấy, ranh con!

Chờ vi phụ gọi ra năm kiện chú phẩm Bán Thần khí kia, ngươi nhất định sẽ kinh vi Thiên Nhân!!

...

Vân Chi Long Quốc rốt cuộc bao phủ toàn bộ trên không trung Tích Thủy hoàng thành, vô số Thương Long dưới mệnh lệnh của Lam Ngân Vân Uyên Long bay ra từ bên trong Vân quốc, mà Triệu Viên đang khống chế Tử Kim Thánh Chúc Long cũng đã hiện thân, hai mắt hắn cao ngạo, khuôn mặt lạnh nhạt, sừng sững đứng ở trên không trung, chung quanh lại có vạn long chen chúc, về mặt khí thế có thể nói là Thiên Tử chân chính!

Luận về thực lực, Triệu Viên xác thực là không người có thể địch, vô luận Chúc Môn xuất động bao nhiêu đại cung phụng, tăng mạnh bao nhiêu nhân mã, đều không thể đánh bại Triệu Viên, chỉ thấy Triệu Viên một đường thẳng hướng Chúc Môn nội đình, giết tới trước Thần Liễu các, mang theo địch ý cực sâu nhìn chăm chú vào Chúc Thiên Quan!

“Ta muốn giết ngươi, xem Cực Đình này ai có thể cản ta?” Triệu Viên dùng tay chỉ thẳng Chúc Thiên Quan, hắn cảm thấy khinh thường đối với những Ám Vệ bên người Chúc Thiên Quan.

Bên cạnh Chúc Thiên Quan từ đầu đến cuối có ba tên ám thủ, thực lực của bọn hắn đều phi thường cường đại, chỉ cần có bọn họ ở bên cạnh, trên cơ bản Triệu Viên không có khả năng làm Chúc Thiên Quan bị thương.

“Nếu không, hay là ngài tự mình động thủ đi, sở dĩ hắn còn điên cuồng như vậy, hơn phân nửa cũng là bởi vì từ đầu đến cuối cho là ngài là một tên chú sư không có chút thu hút nào, là thời điểm để hắn nhận rõ thực tế, cũng chỉ có ngài tự mình đánh bại hắn, hắn cùng hoàng tộc của hắn mới có thể hiểu rõ trên Cực Đình này ai mới là Thiên Tử chân chính!” Chúc Minh Lãng nói với Chúc Thiên Quan.

Người đều đã khiêu khích đến trước mặt, lại nhường nhịn tiếp cũng không có chút ý nghĩa nào!

“Được... Được chưa, giữa ta cùng hắn cũng nên có một kết thúc.” Chúc Thiên Quan nói ra, nhưng trong lòng vẫn có một loại cảm giác là lạ như cũ.

Chúc Minh Lãng ngươi hình như lại biết chút gì đó??

Ngân San Giác Khôi, Hắc Ngọc Hung Khải, Bạch Long Cương Dực, Ám Lân Long Ngoa, Sí Hỏa Quyền Tí!

Năm kiện chú phẩm Bán Thần gia thân, toàn thân Chúc Thiên Quan trở nên huy hoàng loá mắt, lực lượng minh văn toả ra càng giống là một vòng thiên hỏa hướng về phía toàn bộ hoàng đô phóng thích ra hơi thở nóng rực!

Hắn đứng ở giữa không trung, đón lấy Hoàng Vương Triệu Viên cưỡi trên người Tử Kim Thánh Chúc Long.

Hắn huy động quyền tí tản mát ra sí hỏa nhanh chóng bay khắp không trung, phía trên Thủy Tích hoàng thành hình như có một mảnh hải dương liệt hỏa đang lay động, mà với những Kiếm Vệ nắm lấy thanh kiếm màu đen kia, khi biển liệt hỏa lướt qua chỗ bọn họ, khi mũi kiếm nhẹ nhàng chạm đến sí hỏa này, cả thanh kiếm liền bị thiêu đốt, nguyên bản da rồng chém không rách tuỳ tiện đã bị cắt ra!!

Thực lực của toàn bộ Kiếm Vệ bạo tăng, thế cục càng hiện rõ nghiêng về một bên, nhưng Triệu Viên căn bản không thèm để ý đến chết sống của hoàng tộc quân, hắn khống chế mười ba đầu rồng nhào về phía Chúc Thiên Quan, mười ba đầu rồng trên không trung cuộn thành một đại sát trận, bao vây Chúc Thiên Quan ở bên trong tỏa long trận.

Chúc Thiên Quan ung dung ứng đối, hắn đánh lui bốn con rồng của Triệu Viên, càng dùng phương thức đơn giản thô bạo nhất đánh rơi chín con rồng khác xuống trên mặt đất.

Tử Kim Thánh Chúc Long, Bạo Xi Long, Tổ Hạt Long, Vân Thiên Long có lẽ còn có thể triền đấu một hồi cùng với Chúc Thiên Quan, nhưng khi thời gian dần trôi qua cả bốn con rồng này đều bị lực lượng Chúc Thiên Quan áp chế, bốn con rồng dần dần không còn chút sức lực nào, bắt đầu e ngại...

“Ta tìm tòi toàn bộ Cực Đình, lại chưa từng tìm thấy nguyên liệu xử lý thần vật, nguyên lai đều bị ngươi giấu ở Chúc Môn.” Trên không trung, thanh âm hùng hậu của một người truyền ra.

Vân loan chậm rãi di động, thân hình như dãy núi của Thiên Ai Chi Long như ẩn như hiện bên trong mây mù.

Trên lưng của Thiên Ai Chi Long, có một người đang đứng lặng lẽ, con ngươi màu nâu của hắn chiếu lên trên hoàng thành vô cùng to lớn này, vô luận là tồn tại Vương cấp cảnh, hay là dân chúng phổ thông, trong mắt hắn đều là hạt cát nhỏ bé!

Tước Lang Thần Thượng Bách!

Lần này Chúc Minh Lãng cố ý theo dõi ngón tay hắn, quả nhiên trên tay của hắn mang theo long giới đại biểu cho hoàng tộc.

Đó là long giới điều khiển Thiên Ai Chi Long, cuối cùng Triệu Sướng vương gia vẫn giao nó cho Tước Lang Thần!

Chỉ là, tựa hồ thiếu khuyết Thần Cổ Đăng Ngọc an dưỡng, có thể cảm nhận được khí tức Tước Lang Thần phát ra lần này cũng không có bá đạo như trước đó, cho dù hắn vẫn là một vị Bán Thần như cũ, lại càng giống phàm nhân hơn một chút!

“Nhiều cống phẩm ngon miệng như vậy, thật sự là vượt qua dự liệu của ta, ta sẽ thu hết!” Tước Lang Thần cười, hắn đem long giới đeo trên ngón tay kia thả ở trên người Thiên Ai Chi Long.

Trong long đồng đục ngầu của Thiên Ai Chi Long lập tức loé lên hàn mang, thân thể nó chậm rãi di chuyển, trên thân phóng xuất ra đại lượng Băng Không Chi Sương, mà những vân loan nguyên bản vốn lơ lửng từng khối từng khối bắt đầu rơi xuống đại địa, vân băng vỡ vụn hóa thành sương mù Tử Vong khuếch tán về phía toàn bộ hoàng đô!

Cùng vận mệnh lúc trước không có gì khác biệt, hoàng đô lại một lần nữa biến thành Địa Ngục Băng Sương!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch