Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Người Đưa Thư Khủng Bố

Chương 73: Bắt được ngươi

Chương 73: Bắt được ngươi

Lý Lão Hán khẽ cắn môi giục Phi Mã tiếp tục chạy về phía trước, nhưng đúng lúc này, mí mắt trái của Lý Lão Hán đột nhiên giật giật, vô thức cúi đầu tránh một cái, chỉ thấy một tia ánh sáng lạnh bay sượt qua trán hắn ta.

“Ầm!”

Sau khi tia sáng lạnh nhanh chóng khúc xạ một lần vào cành cây, lại dùng góc độ khác bắn về phía người lùn.

“Đông Tử!”

Trong lòng người lùn như đã sớm đề phòng, đưa một tay ra ngăn cản tia sáng lạnh, lúc quay đầu nhìn lại thấy khuôn mặt Đông Tử đang núp trong lùm cây, lạnh băng nhìn hắn ta chằm chằm.

Cũng chỉ trong thoáng chốc lướt qua, lúc người lùn nhìn kỹ lại, đã không thấy bóng dáng Đông Tử đâu, sợ là đã trốn đi.

“Người lùn, đây là minh hữu tốt mà các ngươi tìm được sao!”

Phi Mã quay đầu lạnh lẽo liếc nhìn người lùn, ngoài cười nhưng trong không cười mỉa mai.

Bị Phi Mã mỉa mai một trận, nam nhân trung niên sau lưng người lùn lạnh nhạt nói: “Trước tiên cứ sống sót rồi lại nói, chỉ cần lần này sống sót, ta đảm bảo trả cho các ngươi sự công bằng.”

Ở nơi xa, Triệu Khách trốn ở trong bụi cỏ nhìn mấy con chuột âm phủ bò qua trước mặt mình, hàng lông mày cau chặt.

“Nhất định phải khiến bọn họ chết mất một người!”

Trong bốn người trước mắt, dù là ai cũng khiến Triệu Khách cảm thấy khó giải quyết, thực lực của bọn họ quá mạnh, hắn muốn sống sót nhất định phải không ngừng mài mòn bọn họ.

Có lẽ ngươi sẽ cảm thấy Triệu Khách làm vậy khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng Triệu Khách hiểu rõ hơn bất kỳ ai, dù là Phi Mã hay Lý Lão Hán và hai người bên người lùn, hắn phải đối mặt với bất kỳ ai, thực lực của hắn cũng yếu như một con kiến.

Hơn nữa là một con kiến rất chướng mắt, hắn có thể sống sót đến bây giờ hoàn toàn là vì hắn còn có tác dụng mà bọn họ đang cần.

Thật ra từ lúc bắt đầu, Triệu Khách đã nghĩ đến hắn muốn sống sót trong nhiệm vụ lần này, độ khó khăn không chỉ có nhiệm vụ chính tuyến, phần nhiều là phải làm thế nào để sống sót trong khe hẹp.

Về phần suy nghĩ này có sai hay không, hoặc bọn họ sẽ buông tha mình, những điều này không nằm trong phạm vi suy tính của hắn, hắn chỉ biết gửi gắm mạng của mình vào tâm trạng của người khác là một hành động rất ngu xuẩn.

Chi chi chi chi…

Xung quanh càng ngày càng có nhiều chuột âm phủ bắt đầu đến gần, liếc nhìn trên mặt đất gần như toàn là bóng dáng đen xì.

Năng lực Hơi thở tự nhiên chỉ để khí tức của hắn hoàn toàn dung hợp với rừng cây để có hiệu quả ẩn nấp, nhưng cũng không có nghĩa hắn hoàn toàn biến mất.

“Nhanh! Nhanh! Nhanh lên nữa!”

Trong lòng Triệu Khách hơi lo lắng nhưng trong đôi mắt vẫn không có chút thay đổi nào, mặc dù chuột âm phủ đã bò lên sau lưng hắn, nhưng hắn biết hắn còn có một cơ hội, hơn nữa đó là cơ hội duy nhất của hắn, nếu không nắm bắt được, vậy… Tiếp theo, Triệu Khách cũng chỉ có thể cân nhắc bỏ trốn.

“Hỏa thử phi lưu!”

Lý Lão Hán ngậm một ngụm dầu hỏa, ngón tay cầm ngọn lửa, đứng trên cao phun một ngụm xuống đám chuột âm phủ bên dưới.

“Oanh…”

Một đống lớn chuột âm phủ trước mặt lập tức biến thành một đống than cháy, đồng thời rất nhiều chuột lửa chui ra từ trong hỏa diễm, xông vào trong đội ngũ của đám chuột âm phủ kia, tiếp tục tạo thành thương vong nhiều hơn.

Không thể không nói Lý Lão Hán thật sự có thực lực rất mạnh mẽ, đổi lại là người bình thường dùng chiêu Hỏa thử phi lưu này, chỉ có thể thổi ra một quả cầu lửa, từ đó gọi ra ba bốn con chuột lửa.

Nhưng trên tay Lý Lão Hán, uy lực và lực sát thương của một chiêu này lập tức tăng lên gấp mười lần, có thể nói năng lực của con tem này cũng dựa vào Lý Lão Hán, mới có thể phát huy đến cực hạn.

“Giết tốt!”

Phi Mã thấy thế không nhịn được tỏ ra vui mừng, thật ra hắn ta cũng uất ức, hắn ta am hiểu chém giết cận chiến nhưng đối phó với mấy con chuột âm phủ này, lại không có thủ đoạn gì đặc biệt tốt.

“Không đúng, chúng ta đã lùi đến chỗ cao, những con chuột âm phủ này lại không lao về phía trước, cảm giác như đang bao vây chúng ta?”

Người lùn nhìn xung quanh không nhịn được vẻ mặt kỳ quái, chỉ thấy số lượng chuột âm phủ xung quanh càng ngày càng nhiều, dường như không ngừng tập trung chuẩn bị tấn công.

“Những súc sinh này đang đợi! Chắc chắn đằng sau có thứ gì đó.”

Nam nhân trung niên không thích nói chuyện lắm đứng sau lưng người lùn cũng nhìn xung quanh, sắc mặt lập tức trở nên rất xấu, nói với người lùn: “Hộ pháp giúp ta!”

Nói xong, chỉ thấy hắn ta dùng tay che khuất hai mắt của mình, đồng thời một con tem rất kỳ quái bị kích hoạt hiện ra sau lưng, chỉ có một con mặc bay ra từ giữa trán, nhanh chóng lao vào bên trong đàn chuột.

Điều kỳ quái là, hình như một con mắt này miễn dịch với tất cả tổn thương, trực tiếp xuyên qua đàn chuột, quan sát động tĩnh ở phía sau.

“Phía sau có một chuột âm phủ lưng màu bạc!”

Dựa vào mắt hư không, một con chuột âm phủ hình thể lớn hơn xuất hiện trong tầm mắt của nam nhân trung niên, hình thể của con chuột âm phủ này to như một con chó, đặc biệt trên lưng còn có một mảng lông màu bạc.

“Không sai, là nó đang chỉ huy!”


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch