Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nguyên Tôn

Chương 145: Nguyên thú tứ phẩm.

Chương 145: Nguyên thú tứ phẩm.




-Vạn Hóa...

Ngón tay Chu Nguyên khẽ vuốt ve lên đạo nguyên văn cổ xưa kia, từ sâu bên trong hai con ngươi cũng tỏa ra hào quang. Trong nháy mắt này hắn đã hiểu rõ tác dụng của đạo nguyên văn thứ ba.

Theo thời gian dần trôi qua, bàn tay Chu Nguyên dần nắm chặt trên thân bút. Sau một khắc thân bút đột nhiên chấn động mạnh.

Ông!

Dường như có một cỗ nguyên khí vô cùng cường hãn bạo phát từ bên trong Thiên Nguyên Bút ra bên ngoài. Chỉ thấy phần lông tơ màu tuyết trắng ở phía ngoài bút đột nhiên bánh trướng, kéo dài ra.

Bạch!

Chu Nguyên hơi lắc thân bút một cái, lông tơ ở ngòi bút dường như biến thành một cây roi màu tuyết trắng, đột nhiên quét ngang ra hai bên.

Xoẹt!

Những nơi nào mà trường tiên màu tuyết trắng quét qua thì không khí ở nơi đó đều bị đánh nổ. Trường tiên quét qua một vòng thì những cây cổ thụ xung quanh đều bị chặt ngang đứt đoạn, chỗ đứt gãy bóng loáng như gương.

*trường tiên: vũ khí có hình cây roi dài.

Lông tơ của trường tiên lại run run một lần nữa, chỉ thấy sau một cái chớp mắt, tất cả lông tơ đều phân hóa ra biến thành vô số sợi bạch tuyến mảnh như lông trâu, bao phủ khắp xung quanh không gian ở phía trước.

*bạch tuyến: sợi dây mảnh màu trắng.

Xuy xuy!

Ngay sau đó, ở trên vách đá phía đối diện liền vang lên vài tiếng phốc phốc phốc, lập tức tương ứng trên đó liền xuất hiện vô số lỗ thủng nhỏ như lỗ kiến, sâu không thấy đáy.

Cánh tay Chu Nguyên lại chấn động một cái, vô số lông tơ màu tuyết trắng liền bắn ngược mà quay về, tất cả đều chui vào ngòi bút.

-Thì ra...đây chính là Vạn Hóa! -Ánh mắt Chu Nguyên trở nên nóng bỏng, hai mắt đều tỏa ra ánh sáng.

Dường như đạo nguyên văn thứ ba này đã giao phó linh tính chân chính cho Thiên Nguyên Bút. Từ đó làm cho phần lông tơ ở ngòi bút có được năng lực thiên biến vạn hóa. Kể từ đó, chiêu thức tấn công của Thiên Nguyên Bút sẽ càng trở nên quỷ dị khó lường, khó mà phòng ngự.

Sau này khi chiến đấu cùng người khác, thì sự biến ảo về hình thái của Thiên Nguyên Bút này sẽ khiến cho đối thủ phải hết sức chật vật, hứng chịu nhiều đau khổ.

-Bất quá thật đáng tiếc là sau khi mở ra nguyên văn thứ ba ,cấp độ Thiên Nguyên Bút chỉ khôi phục lại thành trung phẩm Huyền Nguyên binh.

Chu Nguyên cảm thấy có chút tiếc nuối, bởi lẽ ban đầu hắn còn tưởng rằng sau khi đạo nguyên văn thứ ba thức tính thì Thiên Nguyên Bút sẽ tăng lên tới thượng phẩm Huyền Nguyên binh cơ.

Thế nhưng dù sao thì trung phẩm Huyền Nguyên binh cũng đã đầy đủ. Sau khi có thêm đạo nguyên văn thứ ba thì uy lực của Thiên Nguyên Bút đã không hề yếu hơn so với những thượng phẩm Huyền Nguyên binh kia. Thậm chí, sau khi có ăn thêm năng lực Vạn Hóa thì nếu như nói về sự quỷ dị khó lường, thì có thể nói Thiên Nguyên Bút thậm chí đã siêu việt rất nhiều Thượng phẩm Huyền Nguyên binh.

Chu Nguyên tiếp tục thưởng thức Thiên Nguyên Bút một chút, sau đó mới vô cùng thỏa mãn mà đem nó hóa thành hình dạng nhỏ, đeo ở bên hông.

-Tiếp theo mình hẳn là nên tận dụng thời gian săn bắn nguyên thú, thu thập những sợi nguyên khí vô cùng tinh thuần kia. Nhờ vào đó làm lớn mạnh năng lực của bản thân, giúp cho tu vi nguyên khí của mình nhanh chóng đột phá tới Thiên Quan cảnh. -Chu Nguyên lẩm bẩm nói.

Dù sao thì ở giữa Dưỡng Khí cảnh và Thiên Quan cảnh có sự chênh lệch cực lớn. Có thể không khách khí mà nói rằng, Dưỡng Khí cảnh chỉ là giai đoạn trúc cơ, mà chỉ sau khi bước chân vào cảnh giới Thiên Quan mới có thể có được lực phá hoại chân chính.

Bởi vì chỉ khi đạt tới Thiên Quan cảnh, thì nguyên khí bên trong cơ thể mới có khả năng thoát ly một cách tự do ra bên ngoài, từ đó triển lộ ra uy năng của nó.

Cho dù bây giờ Chu Nguyên có thể dựa vào sự huyền diệu của Huyền Nguyên thuật Thông Thiên Huyền Mãng khí, từ đó có thể làm cho nguyên khí xuất ra bên ngoài cơ thể trong khoảng thời gian ngắn. Thế nhưng nếu như đem việc này so với lúc nguyên khí xuất ra một cách chân chính bên ngoài cơ thể ở cảnh giới Thiên Quan thì có sự chênh lệch vô cùng rõ ràng.

Biểu hiện trực quan nhất của sự chênh lệch này chính là, hiện tại Chu Nguyên đi đường cũng chỉ có thể tính là nhảy vọt, bắn vọt, không cách nào có thể làm được giống như cao thủ cảnh giới Thiên Quan, lấy nguyên khí nâng lên bản thân từ đó có thể bay trên không trung.

Cho nên chuyện trọng yếu nhất bây giờ của Chu Nguyên chính là có thể nhanh chóng đột phá lên cảnh giới Thiên Quan.

...

Tại trong khoảng thời gian mấy ngày tiếp theo, Chu Nguyên một đường đi một đường giết tới.Những nơi mà hắn đi qua thì đều bị quấy đến long trời lở đất, cho dù nguyên thú có hung hãn đến thế nào cũng đều trở thành vong hồn dưới ngòi bút của Chu Nguyên.

Trên quãng đường này, Chu Nguyên cũng có thể cảm nhận được nguyên khí bên trong Khí Phủ đang ngày càng trở nên lớn mạnh, không ngừng sôi trào mãnh liệt.

Bất quá điều mà khiến cho Chu Nguyên vô cùng nghi ngờ chính là, mặc dù hắn đã có dấu hiệu sắp sửa đột phá thế nhưng cho tới lúc này, Chu Nguyên vẫn không thể nào tìm được loại cảm giác đột phá kia.

Trong một tòa thâm cốc hoang nguyên.

*thâm cốc hoang nguyên: sơn cốc thâm sâu, bình nguyên hoang vắng.

Đầy rẫy xác sói nằm la liệt trên mặt đất, lúc này Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng ở trong thâm cốc. Bộ dáng bây giờ của hắn có chút chật vật, quần áo bị xé rách nát, trên thân thể cũng có nhiều đạo vết máu sâu nông khác nhau. Hiển nhiên Chu Nguyên đã phải trải qua một trận chiến vô cùng khốc liệt.

Chính xác là vào thời gian nửa ngày trước, Chu Nguyên đột nhiên phát hiện tòa Lang Cốc này, ở bên trong có hơn trăm con Thiết Cốt Lang sinh sống, trong đó có khoảng chừng hơn hai mươi con đều có thể so với cao thủ Thiên Quan cảnh, tất cả những con còn lại đều có thực lực ở cấp độ Dưỡng Khí cảnh.

Tuy nói nếu như bàn về thực lực cá thể thì mỗi con trong bầy sói này không thể so sánh với con Kim Viên mà Chu Nguyên đã từng gặp phải lúc trước, thế nhưng bầy sói này lại có số lượng vô cùng khổng lồ. Bởi vậy cũng đồng dạng là vô cùng hung hãn.

Đối với Chu Nguyên mà nói thì hiển nhiên đây lại là một trận chiến ác liệt.

Chu Nguyên ngồi xếp bằng ở trên tảng đá, từ trong sơn cốc có từng sợi sương trắng bắt nguồn từ trong đám xác sói này bay tới, cuối cùng không ngừng tràn vào bên trong cơ thể của Chu Nguyên.

Mà Chu Nguyên chính đang nhắm mắt hấp thu, việc này diễn ra trong thời gian khoảng chừng nửa canh giờ. Sau đó Chu Nguyên chậm rãi mở ra hai mắt, lông mày không nhịn được mà nhíu lại.

Bởi vì hắn vẫn không thể nào cảm nhận được dấu hiệu đột phá.

-Tại sao có thể như vậy...? -Chu Nguyên lẩm bẩm nói,trong ánh mắt tràn đầy sự nghi hoặc.

Không phải là Chu Nguyên chưa từng được nhìn thấy người có cảnh giới Dưỡng Khí cảnh hậu kỳ đỉnh phong, có thể nói nguyên khí được tích lũy bên trong Khí Phủ của hắn đã siêu việt hơn nhiều so với trình độ của cao thủ Dưỡng Khí cảnh hậu kỳ đỉnh phong bình thường khác.

-Bình thường mà nói, sau khi nguyên khí đã tích tụ đến một mức độ nào đó thì Khí Phủ sẽ đột phá cảnh giới, chuyển thành Thiên Quan mới đúng. Nhưng vì sao cảnh giới của mình lại mãi mà không có dấu hiệu đột phá nào? -Chu Nguyên nói với giọng vô cùng buồn bực.

Hắn gãi đầu một cái, cảm thấy không có Yêu Yêu ở bên người quả là phiền phức. Những vướng mắc trên con đường tu luyện đều cần chính bản thân mình tới tìm hiểu.

-Tại sao lại không thể xông ra Khí Phủ?

ChuNguyên trầm ngâm một lát. Sau một hồi, dường như trong đầu hắn lóe lên một suy nghĩ, có chút chần chờ mà lẩm bẩm:

-Chẳng lẽ... là bởi vì Khí Phủ màu huyết sắc của mình?

Trong trường hợp bình thường thì Khí Phủ có mức dung lượng nhất định. Sau khi nguyên khí đã tích tụ tới mức giới hạn này liền sẽ xông ra Khí Phủ, trùng kích vào Thiên Quan ,từ đó giúp cho Khí Phủ nhận được sự khuếch trương.

Thế nhưng đây chính là Khí Phủ của người bình thường khác, về phần Chu Nguyên, Khí Phủ của hắn lại là Huyết Sắc Khí Phủ. Đây là trường hợp chưa bao giờ xảy ra, thế nên tất nhiên mức độ chứa đựng cực hạn của nó sẽ có sự khác biệt rất nhiều so với những Khí Phủ bình thường khác.

-Vất vả bao ngày, cuối cùng bản thân mình lại bị cái Huyết Sắc Khí Phủ độc nhất vô nhị này hố cho một vố.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Chu Nguyên cũng không nhịn được mà cười khổ một tiếng. Xem ra, nếu như muốn đột phá tới cảnh giới Thiên Quan thì trước tiên hắn liền cần phải lấp đầy cái Huyết Hồng Khí Phủ này của hắn.

Thế nhưng Chu Nguyên lại cũng có chút ít chờ mong. Bởi lẽ phương thức đột phá này của hắn không giống với bình thường, thế nên rất có thể sau khi đột phá chắc hẳn thực lực của hắn cũng sẽ không hề tầm thường.

Thế là tiếp xuống lại là mấy ngày liên tục săn giết.

Trải qua đoạn thời gian này, Chu Nguyên cũng đã có một chút hiểu biết đối với khu vực Thánh Tích Chi Địa này. Đồng thời cũng bắt đầu bắt gặp không ít kiêu tử tiến vào Thánh Tích Chi Địa. Bất quá hắn cũng không có ý định lập đội cùng với người khác, mà là lựa chọn tu hành một mình.

Mà trải qua khoảng thời gian không ngừng tích lũy này, Chu Nguyên cũng bắt đầu đã có có cảm giác mơ hồ rằng Huyết Hồng Khí Phủ của bản thân đã sắp sửa có dấu hiệu đạt tới cực hạn.

-Quả thực là không hề dễ dàng một chút nào!

Tại trên một đỉnh núi, Chu Nguyên lắc đầu đầy cảm thán. Đổi lại là người khác thì chỉ e lúc này đã sớm đột phá tới cảnh giới Thiên Quan, thế nhưng hắn lại phải đau khổ tích lũy mãi ở cấp độ chỗ này.

Cảm giác này cũng giống như khi người khác mang thai mười tháng là có thể sinh nở, hết lần này đến lần khác hẳn lại phải mang thai tới tận ba năm.

Chu Nguyên đứng dậy, định thâm nhập vào núi sâu một lần nữa. Thế nhưng ngay vào lúc này, bỗng nhiên hắn nhìn thấy rất nhiều kiêu tử vốn đang săn giết nguyên thú ở bên trong khu vực vùng núi này lại nhao nhao chạy về hướng chân núi.

-Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi hay sao? -Chu Nguyên hơi nghi hoặc một chút, khẽ động thân hình chặn ngang lại một người, hỏi.

Trên mặt người bị chặn lại lộ ra vẻ không kiên nhẫn, lại nhìn thấy thực lực của Chu Nguyên chỉ ở mức Dưỡng Khí cảnh liền muốn quát mắng đuổi Chu Nguyên đi.

Oanh!

Bất quá người kia còn chưa kịp nói gì thì Chu Nguyên đã một mặt vô cùng bình tĩnh, một mặt đưa quyền đánh về phía một bên. Nguyên khí vô cùng cuồng bạo theo quyền của Chu Nguyên trùng kích ra bên ngoài, đánh về phía rừng rậm bên phải,vậy mà trực tiếp bạt ra một mảnh đất trống.

Lời quát mắng của người kia còn chưa kịp thốt ra đã vội vàng nuốt lại, hắn lộ vẻ tức giận mà nói:

-Vừa rồi có tin tức truyền tới, trong tin tức có nói có một con nguyên thú bị phát hiện ở cách bên ngoài núi ba trăm dặm...

-Nghe nói con nguyên thú này có tu hành Tiểu Thiên Nguyên Thuật, bởi vậy hiện tại người ở khu vực này đều đang chạy tới phía bên kia.

Nghe thấy câu nói đằng sau, trong mắt Chu Nguyên lập tức bộc phát ra hào quang sáng chói. Thực ra trong khoảng thời gian này hắn cũng đang không ngừng tìm kiếm loại nguyên thú mà có tu hành Tiểu Thiên Nguyên thuật, thế nhưng đều không thể tìm tới.

Vậy mà không nghĩ tới rằng rốt cuộc thì hắn có thể gặp được vào ngay hôm nay.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch