Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nữ Phụ Trùng Sinh Chí Tôn Y Tiên

Chương 104: Bi kịch của lão già

Chương 104: Bi kịch của lão già




Mới vừa đi tới một nửa, Kim Ngân Song Xà đột nhiên tỉnh lại, không hề bị tiếng sáo khống chế, hành động liền ngừng lại.

Hơn nữa, bản năng của hai rắn biết rõ Dương Lam Nhi cho chúng nó chỗ tốt, loanh quanh tại chỗ tới lúc nhìn thấy nàng xong, liền bò tới bên người nàng, mỗi rắn cọ một bên ống quần, thái độ thân mật.

Đồng thời hướng phương hướng tiếng sáo tê tê, mang chút sát khí, tựa hồ rất bất mãn vừa rồi bị khống chế .

Ngoài ý muốn nhìn hai rắn một cái, Dương Lam Nhi cười, nguyên lai hai rắn này cũng không thích người khống chế chúng nó a, hẳn là dùng cái bí mật không truyền xuống gì đó.

Bản năng của động vật, biết rõ tránh hung tìm cát, Kim Ngân Song Xà tự nhiên biết rõ tiếng sáo này đối với chúng nó cũng không phải thứ tốt gì, cảm thấy có báo động trước, chỉ là lúc trước không thể phản kháng.

“Thật sự là tiểu tử thông minh, đi đi, đi xem một chút người gọi các ngươi.” Dương Lam Nhi đưa thay sờ sờ đầu của Kim Ngân Song Xà, khích lệ nói ra.

Vẫn để Kim Ngân Song Xà đi phía trước như cũ, Dương Lam Nhi một đường đi theo lại lần nữa đi đến căn cứ.

Lần này chỉ có một mình nàng, tốc độ tự nhiên là tiêu chuẩn nhất định, vốn là đi vài ngày đường, Dương Lam Nhi mất không tới một tiếng đồng hồ liền đến .

Có mệnh lệnh của Dương Lam Nhi, Kim Ngân Song Xà đi thẳng đến ngọn nguồn của tiếng sáo, cái sơn cốc nhỏ thần bí kia.

Thấy thế, Dương Lam Nhi có tám phần khẳng định, người gọi chúng chính là cái quỷ gì sư kia.

Khiến Dương Lam Nhi buồn cười nhất là, Kim Ngân Song Xà thế nhưng cũng giảo hoạt, ngụy trang thành bộ dáng bị khống chế, một đường vào cốc.

Lần này, từ xa xa Dương Lam Nhi cũng cảm giác được trong sơn cốc có người, không lâu sau đã nhìn thấy một người cổ đại đầu đội đấu bồng đen đứng ở trong cốc, cùng bóng đêm lẫn vào làm một, không cẩn thận còn rất khó phát hiện.

Người đội đấu bồng nhìn thấy Kim Ngân Song Xà, rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, két két cười đáng sợ đến nổi da gà, cũng không có phát giác Kim Ngân Song Xà không đúng, từ trong lồng ngực móc ra một cái bát hiện ra ánh xanh, một tay bắt lấy Kim Xà, tựa hồ muốn bắt nó ăn cái gì đó.

Đáng tiếc, Kim Xà rõ ràng không có nghe lời như vậy, thân thể vặn vẹo, liền tránh thoát khỏi cái tay giống như tiều tụy của người đội đấu bồng, còn thuận tiện cắn cho người này một cái.

“A!” Người đội đấu bồng kêu thảm một tiếng, cái bát ánh xanh rơi xuống mặt đất, cũng không có vỡ, bất quá gã cũng chẳng quan tâm, chỉ là nâng tay mình lên bi thương: “Thế nhưng cắn ta, ngươi thế nhưng dám cắn ta?”

Động tác của người đội đấu bồng hơi lớn, đấu bồng trên đầu bị gã ném đi, rớt đến thật xa.

Dương Lam Nhi ẩn nấp ở trong bóng tối vừa nhìn, quả nhiên cùng thanh âm không sai biệt lắm, là một ông già, làn da rất nhăn, gầy đến có chút vặn vẹo, so sánh rất đáng sợ.

Giờ phút này, lão già kia đang trừng mắt, vẻ mặt dữ tợn nhìn Kim Ngân Song Xà cách lão xa xa, khuôn mặt lại càng đáng sợ: “Ta đem bọn ngươi gọi dậy, dùng bí dược chỉ vẻn vẹn có ở môn phái ta nuôi nấng, các ngươi thế nhưng lấy oán trả ơn?”

Đi a đi a...

Xem lão già kia liên tục quở trách Kim Ngân Song Xà, Dương Lam Nhi say, những thứ lão nói kia đối với Kim Ngân Song Xà mà nói, căn bản không phải chuyện gì tốt được không?

Kim Ngân Song Xà chìm vào ngủ say, còn không phải là bởi vì linh khí ở xã hội hiện đại căn bản không đạt đến nhu cầu sao? Thời gian càng dài, máu rồng trong cơ thể chúng nó càng ngày càng không thể kích thích, càng ngày càng thoái hóa thành rắn bình thường, sau đó tuổi thọ ngắn ngủi.

Chỉ có cái kia bí dược nuôi nấng liền lừa gạt, Dương Lam Nhi cho rằng, nếu không phải tại cái bí dược này, Kim Ngân Song Xà còn sẽ không bị tiếng sáo của lão khống chế, này tính cái ân tình gì?

Tay của lão nhân kia, lấy tốc độ mắt thường thấy rõ sưng phồng lên, tự mình điểm điểm huyệt đạo, ức chế độc tính lan tràn, lão bắt đầu liên tục nhét thuốc vào miệng mình.

Nhìn thoáng qua Kim Ngân Song Xà kiên quyết không tới gần lão, lão vừa ăn dược vừa nghi hoặc: “Không có đạo lý a, còn không có qua bảy ngày, hiệu quả của bí dược như thế nào lại biến mất?”

Dương Lam Nhi nghẹn, đã nghĩ, chẳng lẽ là nàng cho ăn máu không chỉ gia tăng thực lực của Kim Ngân Song Xà, còn quấy nhiễu dược tính của cái gọi là bí dược kia?

Kia chỉ có thể nói, có tâm tính vô tâm, nàng cũng không phải cố ý .

Nhét một chút dược, lão già kia cuối cùng kinh hãi vô cùng phát hiện, lão được xưng là tay giải độc thiện nghệ, thế nhưng giải không được độc của Kim Xà này? Không chỉ như thế, phương pháp điểm huyệt của lão sắp khống chế không nổi độc tố bộc phát.

Đối mặt với lão già điên cuồng giậm chân, Dương Lam Nhi không còn gì để nói, vị này đối với Kim Ngân Song Xà căn bản không biết, độc tính là kịch liệt cỡ nào? Hơn nữa thế nhưng không biết rõ độc của Kim Xà phải cần Ngân Xà giải?

Nghĩ đến cũng đúng, Kim Ngân Song Xà ở trong điển tịch lịch sử được ghi lại rất ít, người bình thường cũng không biết, nàng nếu không phải nhìn tài liệu mà tổ tiên lưu lại, thì sao sẽ hiểu chút ít này?

Cuối cùng lão già kia mắt thấy không có biện pháp giải quyết, hai mắt nảy sinh ác độc, hiện ra hồng quang nhìn chằm chằm Kim Xà, tựa hồ nghĩ dựa theo phương pháp giải độc tầm thường, bắt Kim Xà moi lấy gan rắn.

Dương Lam Nhi liên tục ở trong bóng tối xem kịch vui, trúng các loại độc rắn khác, gan rắn của Kim Ngân Xà xác thực có thể giải, hết lần này tới lần khác bị trúng độc của Kim Ngân Xà, lại không thể, chỉ có thể giải lẫn nhau, này không biết có phải là bi kịch của lão già Quỷ Sư này hay không,...

Kim Ngân Song Xà đến cùng mới tỉnh lại không lâu, thực lực thấp đến đáng thương, thậm chí thân thể ở vào giai đoạn cực độ suy yếu, trừ độc có chút lực uy hiếp ra, thế nhưng thiếu chút nữa bị Quỷ Sư bắt được.

Dương Lam Nhi kinh ngạc, lúc này mới suy nghĩ cẩn thận, là nàng đã đánh giá cao thực lực của Kim Ngân Song Xà, toàn bộ nhận thức của nàng đến từ ghi chép của tổ tiên, cái kia lại ở thời đại tu chân thịnh thế, thực lực tự nhiên không tầm thường.

Nhưng hiện đại hoàn cảnh kém, cho dù nồng độ linh khí trong rừng rậm Dược Hoàng dày đặc không ít cũng không thỏa mãn được điều kiện sinh tồn của Song Xà, nếu không, chúng nó cũng sẽ không ngủ say, hơn nữa mới vừa tỉnh dậy lại suy yếu, cũng yếu đến mức có chút không địch lại Quỷ Sư nửa bước Bẩm Sinh này.

Khó trách khi đó dễ dàng tóm được bảy tấc của Ngân Xà như vậy, Dương Lam Nhi còn buồn bực qua đâu, vận khí chính mình tốt là một chuyện, nhưng có những nguyên nhân khác thêm vào, mới tạo thành cái kết quả như vậy.

Mắt thấy Quỷ Sư vì muốn bắt lấy Kim Xà, thậm chí không để ý Ngân Xà đến cắn lão, Dương Lam Nhi lập tức ra tay, mấy cây ngân châm ở trong màn đêm thoảng qua, lóe lên trong nháy mắt, một giây sau, Quỷ Sư liền không động, trên mặt còn bảo trì vẻ mặt kinh hãi, con mắt thiếu chút nữa lọt khỏi tròng.

Mắt thấy Ngân Xà còn muốn đi cắn Quỷ Sư, Dương Lam Nhi lập tức đem nó giữ ở trong tay, ôm vào vuốt ve một phen: “Đừng cắn đừng cắn!” Cắn chẳng phải là giải độc cho Quỷ Sư sao? Vậy thì ngốc rồi.

Mặc dù chỉ nghe được thanh âm, không thấy bóng dáng, Quỷ Sư lại cảm thấy lại kinh hãi vạn phần, chỗ này lại có người khác? Lại có người mà lão không thể phát hiện ra? Nghe cái giọng nói kia, tựa hồ tuổi còn không lớn?

Nên biết, lão hiện tại đã vượt qua cấp chín đỉnh phong, ở vào cảnh giới nửa bước Bẩm Sinh, con bé này thực lực so với lão còn cao hơn sao?

Quan trọng nhất là, Kim Ngân Song Xà cắn lão, thế nhưng lại vô cùng nghe lời nàng, chẳng lẽ là nàng giải bí dược cho Song Xà, sau đó thu phục chúng sao?

Nghĩ đến đây, Quỷ Sư liền vô cùng hộc máu, lão thật vất vả đem Kim Ngân Song Xà tỉnh lại cũng khống chế sử dụng chúng cho chính mình, cư nhiên lại tiện nghi cho người khác như thế.

Quỷ Sư tự nhiên không biết rõ, Dương Lam Nhi xác thực giải bí dược cho Song Xà, nhưng cũng không có nhận chủ, nàng sợ Song Xà vốn đã có chủ nhân, tùy tiện cướp đoạt như thế cũng không tốt lắm.

Đáng tiếc, một phen hảo tâm của Dương Lam Nhi, nhưng người khác không chắc sẽ lý giải được.

Quỷ Sư rất muốn nghiêng đầu nhìn đến đây là ai, nhưng là toàn thân không động đậy được, vô luận lão vận công như thế nào, cũng đều vô pháp phá được điểm huyệt này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch