Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nữ Phụ Trùng Sinh Chí Tôn Y Tiên

Chương 111: Thật đáng sợ a

Chương 111: Thật đáng sợ a




Trước khi ngất, trong lòng Dương Lam Nhi có cảm giác, còn có rảnh âm thầm bi thương, nàng không nghĩ bị bá vương như thế có được hay không? Dù sao cũng phải hỏi ý tứ của nàng một chút a!

Dương Lam Nhi ngất đi nên cũng không có phát hiện, mảnh vỡ kia chỉ hấp thu một giây, liền dừng lại, còn rất bất mãn phun ra một ngụm trọc khí, tựa hồ rất là ghét bỏ, xoay hai vòng quanh Dương Lam Nhi đang té xỉu, rất bất đắc dĩ mà hóa thành một đạo ánh sáng bắn vào tử phủ đan điền tử phủ của Dương Lam Nhi.

Mảnh vỡ kia sau khi tiến vào đan điền củaDương Lam Nhi, cho dù Dương Lam Nhi đang mê man, cũng tiếp thu được một đoạn tin tức.

Nguyên lai, mảnh vụn này thật sự là một bộ phận của một cái đỉnh, hơn nữa, còn là Dược Hoàng Thần Đỉnh đại danh đỉnh đỉnh, là dược đỉnh tùy thân năm đó của Viêm Đế, ở thời điểm Viêm Đế Thành Thánh, còn hấp thu một phần kim quang công đức.

Có thể nói, Dược Hoàng Thần Đỉnh cũng là một kiện pháp bảo công đức, cái gì tiên khí thần khí cũng phải đứng sang bên, người ta chính là đồ của thời đại hồng hoang .

Chỉ tiếc, không biết là vì nguyên nhân gì, Dược Hoàng Thần Đỉnh bị chia làm rất nhiều bộ phận.

Pháp bảo có tốt hơn, thì bị vỡ cũng là đồ vô dụng a, không chỉ rất nhiều chức năng bị buộc phải phong ấn, lại là không thể ép buộc.

Mảnh vụn Thần Đỉnh này cũng là cảm ứng được trong cơ thể của Dương Lam Nhi có một tia Y khí (*khí của thầy thuốc, y đạo) ít ỏi, mới muốn hút thu một chút đồ này để bồi bổ, kết quả, chút thực lực kia của Dương Lam Nhi, quả thực không đủ để nó nhét kẽ răng.

Nhưng là, qua nhiều năm như vậy, cơ hồ không có người nào đến được địa phương này, huống chi có là người có Y khí, Thần Đỉnh cảm giác không có lựa chọn nào khác, cũng liền chuẩn bị trước đi theo Dương Lam Nhi, xem có thể tìm về các mảnh vụn khác, để khôi phục chân thân hay không.

Mà đóa Nguyệt Quang Tinh này, là hạt giống mà Viêm Đế lưu lại năm đó, bị mảnh vụn của Dược Hoàng Thần Đỉnh nuôi dưỡng nhiều năm, nhưng gần nhất cũng vô lực tiếp tục.

Không biết rõ như thế nào, tinh thần lực nó có thể hấp thu càng ngày càng ít, linh khí cũng càng ngày càng mỏng manh, mắt thấy Nguyệt Quang Tinh từng ngày khô héo, nó cũng không có biện pháp.

Cho nên nói, Nguyệt Quang Tinh này không phải không có thú giữ nhà, tất cả đều là một tay mảnh vụn của Dược Hoàng Thần Đỉnh này bồi dưỡng ra.

Có mảnh vụn Thần Đỉnh trấn giữ, cái thú khác cũng không dám đến a!

Tiêu hóa phần lớn tin tức, Dương Lam Nhi đầu đau muốn nứt mà tỉnh lại, yên lặng đem Nguyệt Quang Tinh đào ra, thu vào trong không gian trồng tốt, mới vẻ mặt ngưng trọng mà ngồi xếp bằng xuống.

Vẻ mặt không tốt lắm, trong mắt Dương Lam Nhi lóe tia sáng lạnh, nhắm mắt chìm vào đan điền, nhìn mảnh vụn của Dược Hoàng Thần Đỉnh càng thêm nhỏ bé kia.

Xem dạng như vậy, nghĩ muốn ở trong cơ thể nàng an gia sao? Toàn thân Dương Lam Nhi tuôn ra một tia lệ khí, lập tức không quan tâm ngó ngàng mượn lực lượng của khuyên tai không gian, đem mảnh vỡ trong đan điền kia chấn ra ngoài.

Muốn an gia? Hỏi qua nàng chưa?

Mảnh vỡ kia bị chấn bay ra bên ngoài cơ thể, còn ngẩn người, nó hoàn toàn không nghĩ tới, tên thầy thuốc trước mặt cùng người bình thường không có gì khác biệt này, vẫn còn có năng lực đem nó chấn ra ngoài.

Dương Lam Nhi lạnh lùng nhìn mảnh vụn Thần Đỉnh trôi lơ lửng trước mặt, không một chút cảm thấy thứ này là bảo bối, cần có cái ngạc nhiên mừng rỡ gì, liền phản ứng này cho thấy, nó rõ ràng là có khí linh, chỉ là bởi vì là mảnh vụn, cho nên bị tàn phá không hoàn toàn, chỉ theo bản năng biết phải làm sao mới là tốt nhất .

“Nhận chủ, nếu không, ngươi đừng nghĩ tiến vào thân thể ta.” Dương Lam Nhi chán ghét nhất cái loại bá vương này, hơn nữa hoàn toàn không chịu bản thân mình khống chế.

Mảnh vụn Thần Đỉnh kia do dự một chút, biến thành một tia sáng phóng tới người Dương Lam Nhi, cũng không để ý tới lời nói của nàng.

Chỉ là, lúc đến gần Dương Lam Nhi, lại bị một đạo kết giới vô hình đánh văng ra .

Lai lịch của Dược Hoàng Thần Đỉnh là rất ngưu, nhưng khuyên tai không gian mà tổ tiên truyền thừa xuống cũng không kém, đó cũng là thứ ở bên trong thượng cổ bí cảnh trên Tiên giới có được, không rõ lai lịch.

Huống chi, hiện tại Dược Hoàng Thần Đỉnh chỉ là mảnh vụn, mà khuyên tai không gian lại là tu bổ đầy đủ, tự nhiên không thể chống đỡ.

Chỉ tiếc, Dương Lam Nhi hiện tại vận dụng lực lượng nguồn gốc của không gian để đối phó với mảnh vụn Thần Đỉnh, tự nhiên phải trả giá rất lớn, cho nên, Thần Đỉnh đụng một lần, nàng liền ói ra một ngụm máu, mắt thấy hơi thở càng ngày càng suy yếu.

Trong cơ thể đã loạn đến rối tinh rối mù, Dương Lam Nhi hung hăng nhìn chằm chằm mảnh vỡ kia, vẫn như cũ ngạo nghễ nói ra: “Cho là ta sợ ngươi a, nếu không được thì ngọc đá cùng vỡ, Địa Cầu hiện tại đã thủng trăm ngàn lỗ, linh khí xói mòn nghiêm trọng, đừng nói tách khỏi ta ngươi căn bản không thể ra ngoài, liền coi như ngươi ra ngoài, cũng chỉ có biến thành rác rưởi...”

Dương Lam Nhi trước đến giờ đều là tính cách này, thà làm ngọc vỡ, cũng không làm ngói lành, mảnh vụn Thần Đỉnh này lại dám cường thượng, lại không nghĩ muốn trả giá cái gì, chỉ muốn được chỗ tốt, làm sao có thể?

Dương Lam Nhi cũng không muốn trong thân thể mình nhiều thêm một thứ mà bản thân không thể khống chế, ai biết về sau sẽ như thế nào?

Nàng biết rõ ý tứ của mảnh vụn Thần Đỉnh, muốn cho nàng hỗ trợ tìm kiếm các bộ phận thân thể của nó, nhưng thỉnh cầu cùng để cho người khác hỗ trợ thì nên có thái độ thành khẩn, cưỡng bách thì tính là cái gì? Đừng tưởng thực lực nàng yếu, liền có thể tùy tiện bắt nạt.

Mảnh vụn Thần Đỉnh kia đụng không vỡ kết giới của Dương Lam Nhi, lại thấy Dương Lam Nhi thật không sợ chết, càng là bất đắc dĩ, ở không trung cấp tốc xoay hai vòng xong, xông vào trong chỗ máu mà Dương Lam Nhi phun ra, đem máu hấp thu không còn một mảnh, mới ủy khuất lơ lửng ở trước mắt Dương Lam Nhi.

Dù sao, cái chuyện này nếu không phải là Dương Lam Nhi nghẹn khuất, thì chính là mảnh vụn Thần Đỉnh ủy khuất, ai bảo Dương Lam Nhi nắm chủ động, còn quá không sợ chết đâu?

Cuối cùng, dĩ nhiên chỉ có là mảnh vụn Thần Đỉnh thỏa hiệp.

Hài lòng cảm giác được có một tia liên lạc cùng mảnh vụn này, lúc nhìn mảnh vụn Thần Đỉnh nổi trước mặt, còn chưa kịp phản ứng, Dương Lam Nhi quỷ dị cười một tiếng, trong tay nặn ra vài cái pháp quyết.

Trong nháy mắt cảm giác được Dương Lam Nhi tách ra một tia linh hồn, cưỡng chế lạc ấn vào trong thân thể của mình, mảnh vụn Thần Đỉnh muốn tránh, nhưng nó vừa vặn mới hấp thu máu huyết của Dương Lam Nhi, nên căn bản vô lực né tránh, chỉ đành trơ mắt nhìn Dương Lam Nhi đem mình làm linh hồn nhận chủ .

Mảnh vụn Thần Đỉnh ngây ngốc ‘Nhìn’ nụ cười mỉm của cái nữ nhân đã ngất đi kia, phản ứng không kịp, cuối cùng đã nếm đến chuyện bị cường thượng là nghẹn khuất cỡ nào.

Mảnh vụn Thần Đỉnh cũng khóc không ra nước mắt, thật vất vả gặp phải một người có Y khí, tính cách lại là loại bướng bỉnh, vì cái gì không có thầy thuốc có cái loại “Nhân ái” đâu?

Quan trọng nhất là, nữ nhân này có không gian pháp bảo khắc chế được nó liền thôi đi, lại còn hiểu được phương thức linh hồn nhận chủ của thời thượng cổ, nó đến cùng là đổ mấy đời nấm mốc a!

Linh hồn nhận chủ, lấy máu huyết làm dẫn, cùng thực lực quan hệ cũng không lớn, chỉ cần bản thân có thể chịu được nỗi đau thấu triệt nội tâm khi tách linh hồn kia.

Hiển nhiên, Dương Lam Nhi đối với chính mình cũng rất ác, nàng vốn là cường ngạnh vận dụng tổ tiên lưu lại, ép buộc lực lượng nguồn gốc của không gian liền bị thương thảm trọng, lại thi triển linh hồn nhận chủ lại là thương càng thêm thương.

Thân thể thương còn dễ nói, thần hồn thương, liền cực kỳ thảm thiết.

Mảnh vụn Thần Đỉnh rối rắm không còn gì để nói cũng hoàn toàn không có những biện pháp khác, đều bị linh hồn nhận chủ, nó cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhận mệnh, ai khiến nó đi trêu chọc cái nữ nhân đáng sợ này trước đâu?

Vốn, mảnh vụn Thần Đỉnh hút máu huyết, chỉ là muốn nhận thức đi theo, đợi khi tìm được những bộ phận khác của thân thể, nó có rất nhiều biện pháp để giải trừ nhận chủ.

Ai biết, Dương Lam Nhi căn bản không để cho nó có bất luận cái cơ hội may mắn gì, thà rằng chịu đựng đau nhức do linh hồn tách ra.

Nghĩ tới đây, mảnh vụn Thần Đỉnh run một cái, càng thêm cảm thấy nữ nhân này thực đáng sợ, lập tức tiến vào đan điền của Dương Lam Nhi ngây ngốc, vô cùng thuận theo.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch