Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nữ Phụ Trùng Sinh Chí Tôn Y Tiên

Chương 127: Tuyệt đối có âm mưu

Chương 127: Tuyệt đối có âm mưu




Sự tình của Công chúa Yaren, ngay từ đầu cũng cho là ngoài ý muốn mới chọc phải, đối với việc Dương Lam Nhi có thể để cho Mộc Phong tổn thất hai mươi phần trăm tiền thưởng để hủy bỏ nhiệm vụ, Tần Mục Diễm còn thật bội phục, nhưng lúc này nhớ lại, cũng có chút là lạ.

Quan hệ giữa Hoa Nguyệt San cùng Mộc Phong, chỉ sợ hai người đó cũng che giấu cực kỳ chặt chẽ đi, Dương Lam Nhi cũng có thể biết?

Ngoài ý muốn nhìn Tần Mục Diễm một cái, Dương Lam Nhi bình tĩnh nói: “Nguyên lai ngươi không biết rõ a, toàn bộ đại học Thục Đô đều biết, ta cùng Mộc Phong là thanh mai trúc mã lớn lên, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, sau khi tốt nghiệp đại học, hai chúng ta chắc liền đi lấy giấy kết hôn cùng nhau sinh sống, chỉ tiếc, vấn đề nhân sinh tổng có rất nhiều bộ dáng, lúc sau tự nhiên chia tay ...”

“Gã đi đường của gã, ta làm việc của ta, chúng ta đã không còn quan hệ.” Dương Lam Nhi gật đầu bày tỏ xác nhận loại sự thật này, cho nên các nữ sinh trong hậu viên đoàn của Mộc Phong, trước giờ đều không tới tìm nàng gây phiền toái.

Nghe vậy, Tần Mục Diễm khiếp sợ, lại còn có loại tin tức này?

Không giải thích được, Tần Mục Diễm cảm thấy, đối với Mộc Phong vốn là cảm giác gì cũng không có, chỉ là không phân làm người xa lạ, đột nhiên liền cực độ không vừa mắt, khiến người ta rất có loại xúc động muốn đánh cho gã một trận.

Nói đến đây, tin tức có quan hệ với Hoa Nguyệt San liền có chút biến hóa, xác thực nói, là ra mới.

Đang lúc phỏng vấn Hoa Nguyệt San, cũng không biết là nói cao hứng? Hay là hiện thời danh lợi được nâng cao lên Hoa Nguyệt San có chút đắc ý vênh váo, khi nhắc tới Diệp Ca Thần mới nhậm chức không lâu, thế nhưng ở trong khen tặng còn có chút khinh thường.

Nói cái gì Diệp Nhạc Luân chỉ là vận khí tốt, vừa vặn ở đúng thời điểm, gặp gỡ Người Vô Danh, được đến một bộ album vô cùng kinh điển mà thôi. Lấy bản lĩnh của nàng ta, sớm muộn đều có thể thăng cấp làm Ca Thần...

Đương nhiên, Hoa Nguyệt San nói chuyện tự nhiên không thể nào rõ ràng như thế, hơn nữa tương đối hàm súc, có thể bẻ nát lý giải, không phải là ý tứ này?

Quan trọng nhất là, Hoa Nguyệt San không cho rằng Người Vô Danh là một người, nói không chừng là một đoàn đội, mới có thể làm ra nhiều kinh điển ca khúc như vậy, nếu không, người này như thế nào lại không dám lộ diện ?

Dương Lam Nhi trực tiếp nằm cũng trúng đạn nhíu nhíu mày, kỳ thật ca khúc kịch bản mà Mộc Phong dùng tích lũy đổi trong hệ thống, nàng cũng không biết là có cái gì, dù sao cũng là thứ ở các thế giới khác nhau, đạo văn trên thực tế đối nhân dân quần chúng rộng lớn mà nói, cũng là một loại hưởng thụ cùng hạnh phúc, càng không có cái di chứng xâm quyền gì.

Thậm chí, Dương Lam Nhi cũng không cho rằng Mộc Phong đem Hoa Nguyệt San nâng đến địa vị chí cao vô thượng trong giới giải trí kia có cái gì không ổn, ai nhượng gã có tài nguyên, quan hệ của hai người họ cũng không giống thường đâu?

Người đối với người của mình đều là hào phóng, chút này đều có thể lý giải, Dương Lam Nhi nhiều nhất chỉ châm chọc hai câu, nói cho cùng cùng nàng quan hệ không lớn, nàng cũng sẽ không để ý tới.

Nhưng, Hoa Nguyệt San muốn đứng ở vị trí như vậy, ít nhất phải có một chút khí độ, hiện tại vừa có chút thành tích như vậy liền giẫm lên người khác là vì cái gì? Nhân phẩm tỏ ra rất thấp kém có được hay không?

Giới giải trí hiện tại, dù sao cũng có hoàn cảnh cạnh tranh tương đối công bằng, mỗi người có đường dây tài nguyên của chính mình, có thể được đến đồ tốt là bản lĩnh, cần gì đi chê bai người khác để nâng chính mình lên?

Tần Mục Diễm thở dài: “Xong rồi, muội muội ta khẳng định tức điên.”

Muội muội nhà mình vốn với Hoa Nguyệt San liền là các loại không ưa, hết lần này tới lần khác Hoa Nguyệt San còn công kích Diệp Nhạc Luân mà muội muội nhà mình thưởng thức nhất, Người Vô Danh mà nàng ta sùng bái nhất, thù này có thể kết lớn a!

Dương Lam Nhi cắn cắn chiếc đũa: “Hoa Nguyệt San là muốn tuyên truyền sao? Còn mượn Diệp Nhạc Luân cùng Người Vô Danh đến tuyên truyền?”

Hoa Nguyệt San gần nhất mặc dù vinh quang tột đỉnh, nhưng đến cùng là lai lịch ít, lấy chế độ đẳng cấp nghiêm khắc của giới giải trí hiện tại đến nói, muốn thăng lên còn phải đi được vài năm.

Nhưng là, nếu như độ chú ý của dân chúng đạt tới một cái độ cao, là có thể phá tan để lên cấp, Hoa Nguyệt San rõ ràng đánh là chủ ý này.

Hiện thời trong lúc hồng, tuyên truyền một cái, vận hành được rất nhiều, nhanh chóng lên cấp không phải là nói chơi.

“Có đường ngay không đi, tận lực nghĩ chút bàng môn tà đạo, loại người này cũng có thể thượng vị?” Tần Mục Diễm nhíu mày nói ra, hắn này là u buồn tính tình của muội muội nhà mình, chỉ sợ biết rõ này tin tức nên chịu không được nữa.

Dương Lam Nhi sờ sờ cái cằm như có điều suy nghĩ, khó trách hai ngày trước nhận được điện thoại của Diệp Nhạc Luân, tựa hồ ở nói bóng nói gió nàng có cái ca khúc khác hay không, xem ra, hai công ty giải trí đang cạnh tranh đi!

Hơn nữa, sự nghiệp chủ yếu của Diệp Nhạc Luân là ở giới ca hát, Hoa Nguyệt San là nở hoa trên toàn diện, cho nên nàng ta lan đến gần Ảnh Hậu Ảnh Đế cũng có, quả thực cực kỳ không sợ.

Mặc dù lời nói này không có nói rõ, đến cùng chỉ có thể coi là là cạnh tranh tốt, nhưng người nằm cũng trúng thương cũng rất vô tội có được hay không? Chờ fan của mấy người này một khi để ý, độ chú ý của Hoa Nguyệt San kia khẳng định chà xát dâng lên, dù sao cũng là một loại biểu hiện người mới cố gắng hướng lên, làm nửa ngày, còn sẽ bị đánh lên một cái nhãn hiệu nhân vật mới đi lên, tính kế được thật tốt...

Dương Lam Nhi cảm thấy, lấy đầu óc của Hoa Nguyệt San chắc chắn không thể nghĩ được vụ này, như vậy không phải là người đại diện liền là công ty bày mưu đặt kế đưa vào hoạt động, nhưng công ty đã là của Mộc Phong, gã lại không biết? Gã cũng đồng ý để Hoa Nguyệt San giẫm đạp lên người khác thượng vị sao? Mợ nó, còn có hạn cuối hay không a?

Mặc dù sự tình phát triển có chút vặn vẹo nghiêm trọng, nàng nằm cũng trúng thương, nhưng Dương Lam Nhi chẳng hề muốn quản quá nhiều, dù sao sự tình ở giới giải trí, nàng cũng không phải là quá hiểu.

Hơn nữa, bởi vì sự tình của Công chúa Yaren, học kỳ này Mộc Phong trôi qua an phận dị thường, không chỉ có là gã, mà ngay cả các nữ nhân của gã cũng là như thế, thay đổi tác phong trước kia, tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại.

Sự chú ý cña người trẻ tuổi đều rất dễ dàng bị dời đi, trường học cùng xã hội mỗi ngày đều có bát quái mới liên tục xuất hiện, dần dần, độ chú ý đối với đám người Mộc Phong liền giảm xuống .

Đương nhiên, tất cả cùng Dương Lam Nhi không quan hệ, nàng mỗi ngày không phải là ở Viện Y Học dự thính, hoặc là “Nghe lén”, chính là hòa đồng ở lớp mình, ngày ngày trôi qua cũng tiêu sái vô cùng.

Rất nhanh, qua ngày Quốc Khánh, qua lễ Độc Thân, mắt thấy liền ngày từng ngày chạy về lễ Giáng Sinh cùng Nguyên Đán .

Hôm nay, Dương Lam Nhi ở Viện Y Học dự thính, trong lúc vô tình lại nghe được một tin tức lớn ngoài ý muốn.

“Uy, có nghe nói không, Tiểu RB thế nhưng khởi xướng Hội nghiên cứu và thảo luận Trung y? Còn mời Hoa Hạ chúng ta đi tham gia?”

“Múa rìu qua mắt thợ, không biết cái gì.”

“Tìm việc làm đúng không? Bọn họ không biết rõ ai mới là tổ tông của Trung y?”

“Vậy thì thế nào? Trung y của Hoa Hạ chúng ta đã vào thế yếu, đã xuống dốc đến không còn hình dáng, ngược lại là thứ nước ngoài cực kỳ truy phủng, vẫn cho rằng Trung y vừa cường đại vừa thần bí.”

“Ta lại là cảm thấy, mục đích lần này của Tiểu RB cũng không đơn giản, nói không chừng chính là vì đánh mặt Hoa Hạ chúng ta mà đến.”

“Đúng vậy, giáo sư quyền uy nhất của chúng ta được thỉnh mời, nghe nói còn có trận đấu nữa, phần thưởng còn là ‘Thanh Nang Kinh’ đại danh đỉnh đỉnh ...”

“Gì, nói giỡn đi, ‘Thanh Nang Kinh’ của Hoa Đà không phải đã sớm xác nhận là thất truyền sao? Tiểu RB nếu đã có được, vì cái gì chịu lấy ra làm phần thưởng?”

“...”

Tục danh của ‘Thanh Nang Kinh’ vừa ra, chúng bạn học trong Viện Y Học ồ lên, ào ào nghị luận không ngừng, lại đối với Tiểu RB đem quốc bảo của Hoa Hạ chiếm thành của mình giận dữ không thôi.

Dương Lam Nhi hôm nay là nghe giảng bài là ở khoa Trung y trong Viện Y Học, cho nên đoàn đệ tử này là xúc động nhất.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch