Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phòng Thuật

Chương 4: Trung Thông môn điếm (*) (2)

Chương 4: Trung Thông môn điếm (*) (2)


Trương Vĩ mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng trong mắt liên tiếp xuất hiện hàng chữ màu vàng, tuyệt đối không cách nào dùng từ ảo giác để giải thích nữa. Hơn nữa hàng chữ màu vàng cũng đúng lúc thế hiện suy nghĩ chân thật trong lòng của người đó, khiến cho Trương Vĩ loáng thoáng khẳng định tuyệt đối bản thân mình có thế đã gặp vận may lớn có được "Độc Tâm Thuật " trong truyền thuyết rồi. Để chứng minh phỏng đoán của bản thân, Trương Vĩ quyết định có cơ hội sẽ thử một lần nữa.

- Cậu sao giờ đã tới đây rồi, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ về nhà nghỉ ngơi chứ?

Vương Kiến Phát thấy bản thân mình chân trước vừa rời khỏi phòng khám, Trương Vĩ đã theo sau lưng trở lại đây rồi, hỏi có chút ân cần.

- Không sao, tôi đã khỏe rồi.

Trương Vĩ lên tiếng, nỗ lực nháy mắt nháy mồm ra hiệu đối với Vương Kiến Phát, khẽ nói:

- Phòng Hữu Hệ Thống của tôi, anh giúp đăng nhập vào rồi hay chưa?

- Ừ, đã sớm đăng rồi.

Vương Kiến Phát gật đầu to vẻ đó là chuyện đương nhiên. Giúp đồng nghiệp đến muộn đăng nhập vào Phòng Hữu xem như là một loại lệ thường vậy.

Phòng Hữu Hệ Thống là hệ thống phần mềm mà các công ty môi giới thường dùng, có thế thực hiện nối mạng toàn bộ công ty, mỗi sáng sớm đi tới môn điếm chuyện đầu tiên cần làm chính là đăng nhập vào Phòng Hữu, hệ thống sẽ tự động ghi chép giờ làm việc của mình, xem như một chứng cớ để tổng công ty tính toán tra xét việc chấm công của nhân viên môi giới. Nếu như không đăng nhập vào Phòng Hữu trước 9 giờ sáng, như vậy sẽ bị cho rằng là đến muộn hoặc là nghỉ làm. Nhưng mà Phòng Hữu Hệ Thống không chỉ có chức năng ghi chép chấm công, còn có thế ghi chép, tra hỏi, theo vào phòng nguyên (nguồn cung nhà hoặc phòng cho thuê) cùng với tư liệu của khách hàng, tiến tới đạt đến mục đích toàn bộ công ty cùng cộng hưởng tài nguyên.

Sáng sớm, Trương Vĩ không tới văn phòng, mà trực tiếp liền tìm đến Công ty Thiên Thiên phân tích đúng sai với người ta, sau đó lại bị Vương Chấn đánh choáng luôn, cho nên căn bản cũng không tới kịp để đăng nhập vào Phòng Hữu.

Sau khi Trương Vĩ mở máy vi tính của bản thân mình ra, đi tới chỗ ngồi cuối cùng, đó là chỗ trợ lý bình thường ngồi làm việc, bởi vì hôm nay là thứ bảy cho nên không tới làm, mà bên cạnh trợ lý có đặt trứ một máy chấm công bằng vân tay, hình dáng có chút tương tự với điện thoại kiểu để bàn. Trương Vĩ ấn vân tay ngón giữa của mình lên mảnh thủy tinh của bộ phận thu nhận tín hiệu, màu xanh biếc biểu hiện mã số nhân viên trên màn ảnh, kèm theo một giọng nhắc:

- Đa tạ.

"Cám ơn nhiều" đại biểu cho vân tay chính xác đồng thời đã đăng ký, nếu như vân tay không chính xác hoặc là không có ghi chép, sẽ kèm theo một câu nói

"Thỉnh ấn ngón tay lần nữa!"

Nói như vậy là phải lại đè ấn ngón tay lần nữa, cho đến khi máy chấm công bằng vân tay nói "Cám ơn nhiều" xong, thì mới coi là chính xác, ghi chép tin tức chấm công cho nhân viên đó.

Trương Vĩ ấn dấu vân tay xong, mới vừa ngồi xuống vị trí của mình, chợt nghe bên cạnh có giọng một cô gái hỏi:

- Trương Vĩ, sao rồi? Tổn thương đã dưỡng khỏe rồi chưa?

- Đa tạ Lý tỷ quan tâm, không có gì đáng ngại nữa rồi.

Trương Vĩ phất phất tay cánh tay, cười đáp.

Người được Trương Vĩ gọi là Lý tỷ tên là Lý Lâm, tuổi khoảng 25~26 tuổi, tóc cắt ngắn ngang mang tai, mang một cái kính đen, vóc người thon nhỏ, nhan sắc trung bình khá, mặc bộ đồ công sở nữ, có vẻ vô cùng giỏi giang.

- Vậy được, lúc anh vào phòng khám, làm chúng ta sợ muốn chết.

Lý Lâm tỏ lộ gương mặt vẫn còn lo sợ.

Thấy bộ dạng ân cần của Lý Lâm như vậy, khiến cho trong lòng Trương Vĩ có chút cảm động.

Trương Vĩ mặc dù đến Công ty Trung Thông làm trong một khoản thời gian không dài, nhưng điếm trưởng Từ Minh, Lý Lâm cùng Vương Kiến Phát đều đối với hắn rất tốt. Trương Vĩ đối công ty cũng rất có tình cảm, sở dĩ quyết định trong tháng này nhất định phải ký được một hợp đồng, tuyệt đối không thế bị công ty cho nghỉ việc.

----------oOo----------

Chú thích:

(*) Môn điếm: tiệm, cửa hàng, cửa hiệu. Ở đây mang ý nghĩa là “văn phòng chi nhánh của một công

ty môi giới bất động sản” ở một khu vực nào đó. Ở Việt Nam có thế gọi là “sàn giao dịch bất

động sản”, “văn phòng môi giới nhà đất”, “công ty môi giới”... Để tiện, ở đây người dịch sử

dụng “Trung Thông môn điếm” để chỉ văn phòng môi giới và giao dịch bất động sản của công ty

Trung Thông tại khu vực mà Trung Vĩ đang làm. Công ty Trung Thông là công ty lớn, có nhiều chi

nhánh văn phòng ở khắp nơi. Muốn biết cụ thế hệ thống tổ chức của công ty này, xin theo dõi câu

chuyện phát triển ở các chương sau sẽ rõ.













trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch