Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phượng Vũ Giang Sơn

Chương 30:

Chương 30




Mỹ mạo như vậy, sợ rằng chỉ có tên sắc lang ngày đó trong ao nước nóng ở lãnh cung bị nàng một đao làm thịt có thể sánh ngang đi.

Nếu hắn không chết thì thật có thể mỹ nam thấy mỹ nam, diễn trò hay song song lăn trên giường.

Trong lòng nàng thoáng qua ý tưởng bỉ ổi như thế, vậy mà trên mặt lại không chút biểu tình, đơn giản có thể nói là nghệt mặt ra.

Ở trong mắt của Tần Phong, vẻ mặt này đơn giản chính là ngây ngô!

“Thái tử điện hạ.” Tần Phong chợt mở miệng.

Vi Ngưng liền chuyển mắt sang nam nhân tuấn lãng thân hình cao lớn, cao thủ tâm phúc của Nhiếp Chính Vương, nàng nhận ra được, gọi Tần Phong.

Ánh mắt nàng dời đi chỗ khác, Mộ Tử Hàn hơi híp mắt một cái, trong lòng có cảm giác khác thường.

Thái tử này hôm nay rất không giống trước.

“Liên quan tới chuyện Đoan Mộc Lỗi, nghe nói là Thái tử điện hạ hạ lệnh để An vương thẩm tra hắn?” Tần Phong thẳng tắp đứng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm nàng.

Nhìn chòng chọc nửa ngày mới phát hiện, Thái tử phế vật này tựa hồ không cúi đầu giống thường ngày.

“không sai.” Vi Ngưng lớn mật thừa nhận, liếc mắt thấy Công chúa Thanh Đồng đứng ở một bên, sắc mặt trắng bệch.

Tần Phong cũng không ngờ nàng có lá gan lớn như vậy, dám một câu thừa nhận nên sửng sốt một chút.

Vi Ngưng lạnh lùng nói: “lúc ấy chứng cớ xác thật, không giao hắn cho An vương há có thể xong việc? huống chi hắn ở trong tay chúng ta, nếu có chuyện gì không hay xảy ra, nước Huyền Vũ há có thể bỏ qua?”

“Chuyện phát sinh ở nước Thanh Long ta, tự nhiên phải từ nước Thanh Long thẩm tra!” Tần Phong trầm giọng nói.

“Đáng tiếc a,” Vi Ngưng thở dài một tiếng, dường như rất bất đắc dĩ, “lúc ấy nếu Tần đại nhân ở đây cũng sẽ không để An vương mang Đoan Mộc tiểu Hầu gia, bổn Thái tử vô năng. An vương kia dọa người, không đáp ứng yêu cầu của hắn, hắn trút giận lên Thái tử thì làm sao bây giờ?”

Tần Phong trợn tròn cặp mắt, vừa còn cảm thấy Thái tử phế vật này có chút không giống trước, bây giờ vừa nghe lời này quả nhiên còn là cái oắt con vô dụng a!

“Bây giờ người đã ở trong tay An vương, nếu Nhiếp Chính Vương như muốn tự mình thẩm tra thì làm phiền đi dịch quán một chuyến đi.” Vi Ngưng nhìn về phía Mộ Tử Hàn, nhàn nhạt nói.

Mộ Tử Hàn từ đầu chí cuối không nói quá một câu, chẳng qua là ánh mắt âm trầm thâm thúy nhìn chằm chằm nàng.

Trong đầu bất giác vang lên lời của Thiền Quyên mang tới, đó là xuất từ cái miệng Thái tử từ nhỏ nhìn thấy hắn liền bị dọa sợ đến mức không noi ra được sao?

……

Bổn Thái tử sinh làm rồng, cho dù một buổi sáng móng nhọn bẻ gảy, vảy lật nghịch, rơi vào nước cạn, nhưng rồng vẫn là rồng!”

Ccó thể tưởng tượng nói ra lời như vậy cần khí thế thế nào mới có thể chấn trụ cả Thiền Quyên?

Mộ Tử Hàn phát hiện mình lần đầu tiên nghiêm túc quan sát vị Thái tử này, vóc người gầy yếu trong ấn tượng, gày gò không có thịt, dáng vẻ trổ mã không tốt, trường bào màu đen càng lộ ra hắn còn gầy hơn cả bạn cùng lứa tuổi.

Tóc dùng ngọc đái buộc lên, lộ ra cái trán sáng rộng, mi thanh tú, ánh mắt trong trẻo, sống mũi cùng đôi môi điểm chuế ở trên mặt.

Liên quan tới tất cả tin đồn của Thái tử, chỉ có một dạng tuyệt đối không giả đó chính là vẻ đẹp của hắn!

Hơi mang vẻ đẹp âm nhu, mang theo trong sáng của thiếu niên, giống như một đóa hoa anh đào chưa hoàn toàn nở rộ.

Mộ Tử Hàn này trước cho tới bây giờ không chú ý tới Thái tử phế vật này, mỗi lần ở trước mặt hắn, Thái tử đều là một bộ dáng vẻ sợ hãi rụt rè cúi đầu, muốn nhìn rõ hắn căn bản không thể.

Hắn hiểu rõ Thái tử phần lớn là từ miệng thuộc hạ.

Nhiều lời đồn đãi như vậy, hắn tin tưởng cũng không phải đều là thật, ít nhất, hắn hôm nay thấy Mộ Thanh Ninh cũng không hèn yếu như vậy.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch