Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 285: Run rẩy theo bản năng

Chương 285: Run rẩy theo bản năng

3 giờ chiều, bến tàu đông Byron, hiệp hội công nhân bến tàu.

Klein mặc áo lông dày, áo jacket nâu nhạt, đầu đội mũ mềm đơn giản, để cho hình tượng bản thân càng gần sát với phóng viên điều tra thông thường, mà không phải loại thường xuyên tham gia yến hội cùng phỏng vấn đối tượng có thân phận có địa vị—— trang phục như vậy làm tiêu phí của hắn 1 bảng 10 saule.

Lúc này, hắn mang mắt kính viền vàng, tóc chải chỉnh tề vuốt dầu sáng bóng, trên mặt đã không còn râu ria xồm xoàm, chỉ để một vòng quanh miệng, thân cao hơn so với trước ít nhất 5cm, có khác rõ ràng với hình tượng công nhân tối hôm qua, làm cho không phải là người đặc biệt quen thuộc thì căn bản không thể sinh ra liên tưởng.

Mà quần áo cùng trong túi của hắn, đã không có "Mắt toàn màu đen", đã không có các loại phù chú cùng tinh dầu thảo dược, chỉ có một bộ bài Tarot, một xấp ghi chép, một cây bút máy, một cái bóp da, một xâu tiền lẻ, một xây chìa khóa, cùng với một giấy chứng nhận phóng viên giả.

—— hắn không biết trạng thái trước mắt của Ranus, cũng không rõ ràng người phi phàm cường lực xung quanh đối phương là đến từ nơi nào, cho nên, cẩn thận là trên hết, không mang theo vật phẩm nào dễ gây nên hoài nghi.

Nhìn tòa lầu nhỏ hai tầng phía trước, Klein xuyên qua đường, không ỷ lại trực giác "Thằng hề" làm bộ không phát hiện có vài ánh mắt đang nhìn chăm chú vào mình.

Hắn đẩy cửa lớn, phát hiện công hội bến tàu bố cục tương đương đơn sơ, không có nữ phụ trách tiếp đãi, cũng không có đại sảnh rộng rãi, thang lầu đi thông tầng hai ở giữa, hai bên là hành lang dầy đặc văn phòng, trên đất không trải ván gỗ, càng miễn bàn đến thảm, thuần túy chỉ là lát xi măng một lần.

Klein nghiêng đầu nhìn người nam canh ở cạnh cửa, đi qua nói:

"Tôi là phóng viên “Nhật báo Backlund”, tôi muốn phỏng vấn nhân viên công tác hiệp hội các anh, hiểu biết nhu cầu cùng khát vọng của các anh."

Người nam này mặc áo khoác sợi bông không hề thiếu mụn vá, ở mép áo thậm chí còn có vết bẩn, bên trong chỉ có một cái áo trong Flax.

Sau khi nghe được từ phóng viên này, hắn nhất thời trở nên cảnh giác, ngập ngừng trả lời:

"Không có! Chúng tôi gần đây không có tổ chức bãi công, không có!"

"Tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi, tôi là người đồng tình với các anh, tôi tính làm một phần đưa tin chuyên đề, miêu tả những chuyện xảy ra khi công hội trợ giúp công nhân cùng khó khăn gặp trong thực tế, tin tưởng tôi." Klein mượn dùng năng lực phi phàm "Thằng hề", để cho ánh mắt của mình có vẻ cực kỳ thành khẩn.

"Như vậy đi. . . anh đi tìm ngài Rand, ông ấy là uỷ viên phụ trách tuyên truyền của chúng tôi, rẽ phải, văn phòng thứ hai bên tay phải." Người nam nọ do dự vài giây rồi nói.

"Cảm ơn." Klein làm bộ thở phào cúi chào, cảm giác được ánh mắt ở trong góc đang nhìn chăm chú vào mình đã biến mất.

Lưng hắn hơi có chút mồ hôi lạnh rẽ sang bên phải, gõ vào cánh cửa đối ứng.

Kẹt, cửa phòng mở ra, một người nam trung niên tóc tai thưa thớt nghi hoặc nhìn hắn nói:

"Xin hỏi anh là?"

"Là ngài Rand à? Tôi là phóng viên Statham “Nhật báo Backlund”, đây là chứng nhận phóng viên của tôi, tôi muốn lấy công hội làm chủ đề đưa tin kỳ này, giúp các anh thu được nhiều sự chú ý hơn." Klein hầu như đã tin tưởng mình chính là một phóng viên.

"Tôi chính là Rand." Người nam trung niên nọ nhìn chứng nhận phóng viên, rõ ràng không quá vui vẻ do dự nói, "Tôi khó mà tin phóng viên các người là tới giúp chúng tôi."

"Tôi sinh ra ở khu đông, tôi biết cuộc sống công nhân bi thảm đến cỡ nào, nếu anh không tin ý đồ của tôi, anh có thể đi theo tôi, giám sát mỗi một vấn đề của tôi." Klein bỗng nhiên cười cười bổ sung, "Tôi có tư liệu phỏng vấn thực tế để đưa tin, vẫn tốt hơn so với không có cái gì cả, toàn bằng tưởng tượng mà viết tin tức, ít nhất các anh có thể trình bày quan điểm của các anh, mang sự việc dẫn theo hướng muốn phát triển."

Rand xoa xoa cái đầu, chần chờ hồi đáp:

"Được rồi."

"Ta sẽ đi theo anh."

"Cảm ơn!" Klein suýt nữa không thể khống chế cảm xúc bản thân.

Sau đó, hắn ở dưới Rand dẫn dắt, tiến vào các văn phòng lầu một, dựa theo vấn đề đưa ra trước đó, phỏng vấn nhân viên hiệp hội công nhân.

Phía bên phải hành lang, không có thu hoạch, bên trái hành lang, không có thu hoạch. . . Klein vẻ mặt như thường bước trên cầu thang gỗ, đi lên lầu hai.

Lần này, Rand dẫn hắn tiến vào văn phòng đối diện cầu thang, giới thiệu với người ở trong:

"Đây là phóng viên “Nhật báo Backlund”, ngài Statham."

"Anh ta muốn làm một ít phỏng vấn đối với các cậu, bất quá tôi phải nhắc nhở với các cậu trước, có một số vấn đề, các cậu có quyền không đáp."

Klein cười cười, tiến lên hai bước, làm ra tư thái bắt tay với nhân viên văn phòng này.

Ngay ở lúc này, hắn thấy một bóng người hơi có cảm giác quen thuộc.

Tuy da của đối phương đã biến thành màu đồng, gương mặt tròn trịa bình thường trở nên góc cạnh rõ ràng, mắt kính cũng từ tròn đổi thành dài viền vàng, nhưng Klein vẫn bằng vào linh tính trực giác "Nhà bói toán", phát hiện một tia quen thuộc không hiểu.

Ngay sau đó, thân thể hắn hơi run run, nụ cười trên mặt thiếu chút nữa mất khống chế.

"Thật, thật thật xấu hổ, tôi bỗng nhiên, bỗng nhiên đau bụng, xin hỏi, xin hỏi nhà vệ sinh ở nơi nào?" Klein dùng tay không cầm bút máy cùng sổ ghi chép ôm bụng, xấu hổ cười hỏi.

Rand cùng nhân viên trong văn phòng đều không có hoài nghi, đều chỉ ra ngoài cửa nói:

"Đi ra ngoài, quẹo trái, đi đến cuối, là có thể thấy dấu hiệu."

Klein cười lui về phía sau, ra khỏi cửa phòng, bước chân nhanh thẳng đến nahf vệ sinh.

Sau khi đi vào, hắn chọn nhà xí gần cửa sổ nhất, ngồi lên trên bồn cầu, khóa trái cửa gỗ.

Hắn cong thắt lưng, khóe miệng nhếch lên, cười không tiếng động, cười đến tựa như thẳng không nổi lưng, cười đến có từng giọt chất lỏng trong suốt rơi xuống đất.

Klein đã xác nhận, đó chính là Ranus!

Cái này cũng không phải căn cứ vào cảm giác quen thuộc ít ỏi kia, mà là hắn ở trên người đối phương đã nhận ra một loại khí tức rất khác, khí tức làm cho hắn ấn tượng khắc sâu tới cực điểm!

Mà cái này cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn vừa rồi thiếu chút nữa mất khống chế tại chỗ.

Thân thể hắn run rẩy phát ra từ bản năng cùng sợ hãi!

Cảm xúc của hắn sụp đổ phát ra từ kinh sợ cùng bi thương sâu ở trong ký ức!

Đó là,

Đó là. . .

Đó là khí tức "Tạo vật chủ chân thật"!

. . .

Klein rửa mặt, như chưa từng phát sinh chuyện gì tiếp tục phỏng vấn, chẳng sợ đối mặt với Ranus không biết vì cái gì mà thay đổi lớn như vậy, hắn cũng từng bước đưa ra vấn đề, ghi lại đáp án.

Làm xong tất cả cái này, hắn cáo từ rời khỏi hiệp hội công nhân bến tàu, đi ra khỏi tòa nhà lấy ánh sáng không tốt hơi có vẻ tăm tối.

Bên ngoài u ám trùng điệp, sương mù tràn ngập, tựa như đã tiến vào chạng vạng.

Khí tức "Tạo vật chủ chân thật" chỉ có thể phát ra từ chính bản thân nó, từ con nối dòng, cùng với từ những thứ kéo dài ra từ trên cơ sở của nó, ví dụ như, vật phẩm nó ban cho, ví dụ như, thần tính của nó. . . Cái này rất phù hợp lời nói của Ranus với Hood Eugen, cùng với một tia cảm giác quen thuộc không hiểu kia, mình không cần đi phía trên sương mù xám bói toán, cũng có thể xác nhận là hắn. . . Nếu không phải mình đã cùng "Tạo vật chủ chân thật" qua lại vài lần, cũng thường xuyên tiếp xúc tinh thần ô nhiễm của nó, căn bản không cách nào phân biệt ra khí tức không ẩn chứa lực lượng cùng tính cách thuộc về hắn. . . Klein tâm tình cực kỳ ngưng trọng, nhưng bề ngoài lại thực nhẹ nhàng.

Hắn đứng ở trên đường, cố ý sửa sang lại ghi chép phỏng vấn.

Trong quá trình này, hắn nhìn thấy trong đám người vô gia cư đối diện có bóng người cảm thấy hơi quen thuộc.

Hugh à? Klein kết hợp toàn bộ sự việc, nháy mắt đưa ra suy đoán.

Hắn không có dừng lại, cất sổ ghi chép, đi về phía trạm xe ngựa công cộng.

Đúng lúc này, một chiếc xe ngựa đột nhiên dừng ở trước mặt hắn.

"Chúng ta lại gặp mặt." Ngồi ở trong xe ngựa là một người trung niên gầy yếu nhưng nho nhã, hai mái hoa râm thật sự có khí chất, đúng là đại thám tử Isengard Stanton có thể hiệp trợ cảnh sát tra án.

Mà bộ dáng Klein lúc này, khác nhiều cho lắm so với bình thường, chỉ cao hơn một chút, thay đổi quần áo mà thôi.

"Thực trùng hợp, tôi đang suy nghĩ chuyện ngài nói lần trước." Klein cố ý trả lời như vậy.

Isengard lĩnh ngộ một chút, cười chuyển hướng đề tài:

"Tôi là đến đây tra án, án Hibel tử vong bị loại bỏ, chủ yếu từ tôi phụ trách, mà địa điểm tử vong của cô ta rất gần với bến tàu đông Byron."

"Quả nhiên là mô phỏng phạm tội sao?" Klein làm bộ mình mới biết được.

Sau khi hàn huyên vài câu, hắn ngồi lên xe ngựa công cộng, không trực tiếp về nhà, đổi xe đi tới câu lạc bộ Craig khu Hilston.

Trong phòng nghỉ câu lạc bộ, hắn rất nhanh đi phía trên sương mù xám, xác nhận không ai theo dõi mình.

Đến một bước này, Klein mới hoàn toàn trầm tĩnh lại, cảm giác thấy nghĩ mà sợ.

Khí tức "Tạo vật chủ chân thật" tựa như ác mộng vậy, quanh quẩn ở trong đầu hắn, làm cho quần áo trên người hắn ướt rồi lại khô, khô rồi lại ướt.

Klein vì bảo đảm vạn nhất, để trước mặt hiện ra một tấm da dê màu nâu vàng cùng một cây bút máy màu đỏ thẩm, sau đó quen thuộc viết xuống câu bói toán đã sớm suy nghĩ từ trước:

"Nơi phát ra cảm giác quen thuộc không hiểu trước đó."

Buông bút máy, tựa vào ghế dựa, hắn vừa đọc thầm vừa tiến vào cảnh trong mơ.

Ở trong thiên địa xám xịt hư ảo kia, hắn thấy một bóng người.

Bóng người này ngũ quan bình thường, mang mắt kính tròn, thủy chung là ý cười nhìn xuống cùng trào phúng, đúng là Ranus!

Cuối cùng đã tìm được ngươi! Klein không hề dùng năng lực "Thằng hề" khống chế vẻ mặt, nghiến răng nghiến lợi tự nói một câu.

Chợt hắn ngồi thẳng thân thể, chuẩn bị đáp lại tiểu thư "Chính Nghĩa" cầu nguyện.

Klein đã khống chế lại tâm tình, trầm thấp mà lạnh nhạt mở miệng nói:

"Không cần xác nhận."

"Đó chính là Ranus."

"Có thể thông báo cho giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, nói cho bọn họ, trên người Ranus có thần tính "Đọa lạc tạo vật chủ"."

. . .

Audrey đang cùng Susie nhìn phụ thân luyện tập chó săn sau khi nghe được ngài "Kẻ Khờ" đáp lại, ngẩn ra tại chỗ.

"Đọa lạc tạo vật chủ" . . . Cái này không phải "Tạo vật chủ chân thật" sao? Trên người tội phạm lừa đảo kia thế mà có thần tính "Tạo vật chủ chân thật"? Cái này, cái này, một nhiệm vụ đơn giản thế mà liên lụy đến thần tính "Tạo vật chủ chân thật"! Quả nhiên, mình đã nói ngài "Kẻ Khờ" có dấu mục đích càng sâu hơn khác. . . Hắn là nhằm vào "Tạo vật chủ chân thật" . . . Không hổ là ngài "Kẻ Khờ"! Audrey nháy mắt xuất hiện các ý tưởng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch