Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 22: Đêm trước đại chiến (2)

Chương 22: Đêm trước đại chiến (2)


~~~~~~~~~~~~

Đi có chậm tới mấy thì cũng có ngày đi hết đoạn đường. Vào đầu tháng sáu, Tần Lôi cùng đội quân của hắn rốt cục cũng đến huyện Ninh Cổ. Lúc này đội vệ binh tướng mạo nghiêm chỉnh, sĩ khí cao ngất, giống như một thanh kiếm đã tuốt khỏi vỏ, tài năng được lộ rõ.

Ở huyện Ninh Cổ năm ngày, đoàn người đã chậm rãi lên đường, đám quân Tề hộ vệ cũng đã quen với sự chậm chạp của đoàn người nên không còn thúc giục nữa.

Một con tuấn mã từ phương Tây xuất hiện, làm quấy nhiễu nhịp độ của Tần Lôi.

- Thật không ngờ nội bộ nước Tề lại tới mức thế này.

Trầm Lạc lắc đầu cười khổ nói. Vệ sĩ được phái tới Ưng Châu quay lại báo, nơi đó đang hết sức rối ren, chỉ hơi châm ngòi một chút liền xảy ra bạo loạn. Bây giờ tình hình càng ngày càng nghiêm trọng, có xu thế lan ra toàn châu, quân của nước Tề phải liên tục đàn áp.

Đây chính là hiện tượng kỳ quái của Nước Tề, ba điều khiến Nước Tề suy sụp, là vì chống lại áp bức của Tần Sở, Nước Tề không thể không đầu tư nhiều tiền của vào quân bị. Ba mươi năm trước Triệu Vô Cữu tạo ra chế độ quân hộ, lôi người nhà của quân nhân ra mà truy thu thuế má, mặc dù trong thời gian dài xem ra làm như vậy sẽ để hậu hoạn vô cùng, nhưng chí ít vào đời này, tốt nhất cũng bảo vệ được tính tích cực của quân đội. Quân đội được trang bị tốt, quân binh có thu nhập vào cũng không thấp. Chi phí với con số trên trời cộng thêm phong cách sống xa xỉ của thượng tầng xã hội đều đổ lên thân của bách tính nghèo khó. Bách tính khổ không chịu nổi thì sẽ tạo phản, tạo phản lại bị quân đội mạnh đàn áp. Sau khi trấn áp lại bóc lột, lại sẽ tạo phản, rồi lại bị trấn áp.

“Uống rượu độc giải khát.” đây chính là định nghĩa của Tần Lôi đối với quốc sách của Nước Tề.

Tần Lôi, Trầm Lạc, Trương Gián Chi nhanh chóng điều chỉnh kế hoạch, lệnh cho toàn bộ quân tăng tốc tiến lên trước, ngày đi trăm dặm. Bọn họ dự định tranh thủ trước khi bạo loạn được trấn áp sẽ tới được thành Ứng Châu.

Sự thay đổi này khiến cho đám hộ vệ Nước Tề khổ không chịu nổi, theo sát ba ngày liền bị tụt lại phía sau. Đồng thời hành động đó cũng khiến cho nhiều thế lực choáng váng, đủ các loại cạm bẫy trong lúc trù tính, còn chưa kịp bố trí thì đã thấy hơn ba trăm kỵ binh lướt qua như cơn lốc.

Sau bảy ngày, lộ trình còn cách Ứng Châu loạn lạc một ngày đường, Tần Lôi để đội ngũ dừng lại nghỉ ngơi một đêm. Hắn cũng phải đợi tin tức từ vài nơi khác, và muốn tiễn đưa vài người.

Tại ven doanh trại, Thiết Ưng nghiêm túc nhìn vị điện hạ trẻ tuổi, đối với sự thay đổi của Tần Lôi y là người có cảm xúc nhất. Dáng người của Tần Lôi dưới ánh trời chiều gầy gò, so với vài tháng trước rõ ràng là có cao hơn, cũng khỏe mạnh hơn nhiều, đã có thể đánh ngang ngửa với Thiết Ưng. Nhưng sự thay đổi lớn nhất chính là ánh mắt của hắn. Cặp mắt sáng sủa, ánh mắt kiên định, làm dáng dấp của yso với thực tế tuổi tác thì lớn hơn nhiều.

Đặc biệt là sau khi tiến vào Càn Châu, Tần Lôi chỉ huy quân, điều động thành thạo. Còn đem huấn luyện đám gia binh chặt chẽ, kỷ luật nghiêm minh. Nó khiến cho chính Thiết Ưng luôn tự phụ trong quân cũng học được rất nhiều thứ.

Vốn là một người hèn nhát, sợ phiền phức, đần độn rồi đột nhiên biến thành Tần Lôi vô cùng gan dạ, bản lĩnh cao cường như hiện tại, đối với chuyện này, tự đáy lòng Thiết Ưng rất cao hứng. Năm năm trước, vì đắc tội với quyền quý, vốn đang có đường làm quan rộng mở, y bị thay thế điều lên thượng kinh, không có tương lai.

Mấy tháng nay thấy sự biến đổi ở điện hạ, ý chí chiến đấu đã ngủ đông lâu nay của Thiết Ưng chậm rãi sống lại. Bây giờ y phải một mình đi về hướng tây hai vạn dặm để diện kiến bệ hạ, đưa bức thư tự tay điện hạ viết. Đây là điểm mấu chốt trong toàn bộ kế hoạch của Tần Lôi, nếu xảy ra sai lầm, tất cả đều trở nên vô nghĩa.

Tần Lôi đối mặt với Thiết Ưng, trầm mặc, đường nét trên mặt dưới ánh chiều tà càng thêm sâu xa. Hắn không biết Thiết Ưng có thể bình yên đi tới được Đại Tán Quan hay không. Nhưng lúc này hắn chỉ có thể lựa chọn người luôn đi cùng mà bản thân lâu nay vẫn tín nhiệm.

Một hồi lâu, hai người dùng sức ôm một cái, Thiết Ưng xoay người lên ngựa, phi nhanh, không nói thêm câu nào, cũng không quay đầu nhìn lại.

Cách đây nửa canh giờ, Trầm Lạc cùng Trương Gián Chi cũng rời khỏi Tần Lôi, bọn họ được ba tiểu đội hộ tống đi thẳng về Bắc, vượt qua Hoàng Hà, men theo Bắc Ngạn Tây Hành, từ thảo nguyên tiến vào biên giới Tần quốc. Con đường này tuy rằng chịu nguy hiểm rất lớn, nhưng có Tần Lôi thu hút hỏa lực, nên có thể xem là an toàn.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch