Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 61: Những cô công chúa anh dũng của Đại Tần (1)

Chương 61: Những cô công chúa anh dũng của Đại Tần (1)





-Giấy không bọc được lửa, năm ngoái chuyện này bị công chúa Hà Dương phát hiện, liền đem theo mấy người bắt tiểu thiếp kia lại đánh chết luôn. Không ngờ phò mã là kẻ si tình, lại ôm chặt lấy xác tiểu thiếp khóc lóc, sau đó thì lên núi đi tu.

Tần Lôi vỗ bàn nói:

-Nếu thắt cổ tự sát thì đáng uống một bát lớn.

Tên mập mặt mày rạng rỡ, gật đầu:

-Anh hùng không dễ gặp, đáng uống một bát lớn.

Hai người lại cạn ly. Sau khi uống hết vài bát, Tần Lôi thấy khí sắc của tên mập quả nhiên tốt hơn rất nhiều, xem ra tên tiểu tử này không hề nói khoác.

Tên mập ăn một miếng thức ăn, uống một hớp rượu rồi lại tiếp tục kể:

-Như vậy là Hà Dương công chúa trở thành góa phụ, cũng chẳng còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại phủ Túc Quốc công nữa, bệ hạ cũng cảm thấy mắc nợ con gái, liền đem Tiềm Để của mình khi còn là thân vương ban cho nàng. Từ đó công chúa Hà Dương độc chiếm một vùng, cũng thật tiêu diêu tự tại.

Tần Lôi gật đầu cười:

-Thì ra là thế, thế sao lại có quan hệ với mấy ả kia?

Tên mập nói:

-Từ lúc sống một mình, Hà Dương công chúa đâm ra căm hận đàn ông, lại thêm từ nhỏ đã thích múa kiếm khua đao. Đừng có nhìn ta như thế, ta làm sao biết được phụ hoàng huynh dạy bảo thế nào? Vì thế trong cung đã hình thành đoàn hội tên là Mộc Lan, tự xưng là nữ nhân cũng chẳng kémn đám tu mi. Còn đặc biệt mời võ sư, truyền dạy võ nghệ.

Tần Lôi không ngờ rằng vị tỷ tỷ này của mình còn có bang phái chống lưng, rên rỉ nói:

-Người gia nhập có đông không?

Tên mập phiền muộn đáp:

-Lúc đầu mọi người chỉ tham gia cho vui. Các tiểu thư con nhà quan trong kinh tham gia không ít. Đến muội muội của ta nhất thời hồ đồ cũng đã gia nhập hội.

Tổ chức này luyện tập nghiêm ngặt. Hầu hết những thiên kim tiểu thư này chưa từng phải chịu khổ như vậy, nên không ít người từ bỏ. Tiểu muội nhà ta tính tình lại cứng cỏi, đến tận mùa xuân năm nay mới không thể tiếp tục kiên trì được nữa.

Tên mập vô cùng đắc chí.

Thấy vẻ mặt tức cười của Tần Lôi, tên mập cả giận nói:

-Ngươi có biết cả hội trăm người có dư nhưng bây giờ còn lại mấy người không?

Gã giơ ra năm cái ngón tay mập mạp kêu:

-Năm người!

-Ngoài tỷ tỷ của ta ra, còn có bốn ả ngày hôm nay.

Tần Lôi bừng tỉnh nói.

Tên mập cười ha ha nói:

-Đúng.

Rồi lại cả giận:

-Bốn ả còn lại tự cho mình là tinh anh, biệt danh là “kinh đô tứ hiệp nữ”. Cả ngày kiếm chuyện thị phi, còn tự cho là bênh vực kẻ yếu. Nhưng ỷ vào thân phận hiển quý, lại được nhị công chúa đỡ lưng, nên cả kinh thành này không ai dám dây vào, dần dần chẳng coi ai ra gì, tự cho rằng kinh đô không còn phù hợp với mấy con rồng cái này nữa, nên càng ngày càng được nước làm càn. Mấy ả này lại chuyển sang ngưỡng mộ Tú Ninh công chúa của tiền triều, muốn thành lập cái gì mà nương tử quân, tới đóng quân ở Đại Tán quan.

Tần Lôi cười hi ha nói:

-Nếu như đi thật thì cũng là chuyện tốt mà.

Tên mập bĩu môi:

-Nếu chỉ có bọn họ thích đi thì còn nói làm gì. Đằng này lại cứ phải kéo theo người khác. Sáng sớm nay đã kêu muội muội ta đến phủ Hà Dương công chúa, khăng khăng bắt muội ấy phải kí cái gì mà đơn tòng quân. Xá muội sớm đã thu tâm, làm sao chịu đồng ý chứ. Kết quả là bị mấy con mụ chanh chua kia đánh cho một trận, bây giờ vẫn đang nằm ở phủ, ai....

Tên mập đau khổ nói, có vẻ vô cùng thương tâm.

Tần Lôi biết đây chỉ là lời lẽ một phía của tên mập, không thể tin là thật được, nhưng cũng có thể biết được đại khái gốc rễ ngọn ngành mọi chuyện. Bỗng nhiên hắn nghĩ thông một điểm, nói xa xôi:

-Có phải trong số bốn ả đó có ả thân phận cao quí hơn cả Văn Nhược Đồng, nên ngươi mới lôi ta đến chống lưng cho ngươi?

Tần Lôi nghĩ ra rồi. Khi đó, nếu mình không nói đến Vạn Lý lầu thì tên mập cũng sẽ lôi mình đến đó. Tên mập này rõ ràng là phi thẳng tới Vạn Lý lầu.

Tên mập thất thanh nói:

-Sao huynh biết được?

Quả đúng như những gì Tần Lôi nghĩ. Tuy gã không sợ đắc tội với công chúa, nhưng cũng sẽ gây chút rắc rối cho gia đình, vì thế ngay từ lúc vừa nhận ra Tần Lôi đã có ý đem hắn ra làm lá chắn.

Tần Lôi nhắm mắt nói:

-Văn Tam đã để lộ mất thân phận của ta. Muội muội của hắn còn sợ run cầm cập, nhưng nữ nhân kia vẫn còn dám đánh lén sau lưng ta. Ngươi nói đi, ả là ai?

Tần Lôi trợn tròn mắt, phẫn nộ trừng trừng nhìn tên mập. Chỉ có giọng nói là bình thản như trước.

Tên mập chột dạ:

-Cũng chẳng là ai cả, chính là......

-Là ai?

Tần Lôi hỏi dồn.

-Công chúa....

Lúc này, Đại Tần có tất cả bốn vị công chúa. Đại công chúa viễn giá Nam sở. Nhị công chúa chính là Hà Dương công chúa. Tứ công chúa nghe nói bệnh nặng kéo dài không thểxuất cung. Chỉ còn lại cô công chúa chung mẹ với Hà Dương công chúa là Sơn Dương công chúa, em ruột của đại hoàng tử.

Tần Lôi nhớ lại cái vẻ khi điên tiết như muốn cắt tai ngườikhác của ả dùng trâm, còn cả ánh mắt hằn học kia nữa, không khỏi sướng thầm. Vốn còn nghĩ không được đánh một “kim chi ngọc diệp” nào mà thấy tiếc, bây giờ rốt cuộc cũng được như ý rồi, đúng là thần thanh khí sảng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch