Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 83: Đe dọa, cô lập, giết! (1)

Chương 83: Đe dọa, cô lập, giết! (1)





Sức chiến đấu của nước Tần được công nhận là số một thiên hạ hơn nửa là nhờ vào kỵ binh. Tuy gần hai mươi năm qua bị Đông Tề quật khởi đoạt mất danh tiếng bách chiến bách thắng, nhưng cho dù là Bách Thắng Công Triệu Vô Cữu cao ngạo cũng phải công nhận, xét về số lượng hay chất lượng thì kỵ binh Đại Tần vẫn giữ được ưu thế tuyệt đối.

Mặc dù Quân Bách Thắng vô địch thiên hạ, được coi là thập vạn hùng sư, nhưng chỉ có hai vạn tinh kỵ. Không phải do Tề Đế nghi kỵ, cũng không phải do Thượng Quan Thừa tướng gây khó dễ, thật sự là huấn luyện được một Bách Thắng kỵ quân đủ tiêu chuẩn quá khó khăn. Lão kỵ binh các nhánh quân khác đều không thể chen chân vào Dự bị doanh của kỵ quân Bách Thắng. Quân Bách Thắng chinh chiến không ngớt, dốc hết cả nước để có thể duy trì được hai vạn người đã là khó, nếu muốn tiến thêm một bước thì quả thực không có khả năng.

Mà nước Tần có tới năm mươi vạn kỵ binh tinh nhuệ. Nếu không tính thủy quân, sẽ chiếm một phần ba sức mạnh.

Nước Tề chỉ có hai mươi vạn kỵ quân, mà nước Sở vì ở phía nam, kênh rạch chằng chịt ngang dọc, hơn nữa không có ngựa tốt, nên tổng cộng cả nước chỉ có mười vạn kỵ quân. Sức chiến đấu lại càng là một dấu chấm hỏi to tướng.

Năm mươi vạn đối đầu với ba mươi vạn. Đây là sự chênh lệch về sức mạnh của nước Tần và hai nước Tề Sở.

Duy trì đội kỵ binh khổng lồ như thế, đương nhiên khiến cho ngân khố quốc gia phải chịu gánh nặng. Nhìn nước Tần trải rộng bao gồm cả đồng cỏ lớn của người Tây Quách Lặc và Tây Lương Thảo cũng có thể thấy được phần nào. Mục dân người Tây Quách Lặc được đưa vào các mục tràng, nếu không phục sẽ bị Đại Tần tiêu diệt, hoặc sẽ phải rời khỏi khỏi Tây Quách Lặc Nhĩ.

Mỗi năm chín đồng cỏ lớn này có thể cung cấp cho hai mươi vạn thớt con ngựa chiến ưu tú cho nước Tần, thậm chí có thể vận chuyển vào quốc nội nuôi ba mươi vạn thớt ngựa vận chuyển, trồng trọt.

Đây vẫn chưa phải toàn bộ. Không chỉ có chín đồng cỏ này, còn một đồng cỏ không thua gì chín đại mục tràng này, chính là mục tràng Hoàng gia Bắc Sơn ở địa khu Hà Sáo.

Hiện giờ Tần Lôi đã phóng ngựa tới cái đồng cỏ đó, người Hán nói chung vẫn không quen ở trướng, nên xây một tòa thành đất cao hai trượng, coi như làm nơi cư trú.

Tần Lôi vừa vào thành, đập vào mắt hắn là năm ngàn quân sĩ chỉnh tề xếp thành hai hàng, kín cả mặt đường, chỉ để lại một lối đi rộng cỡ một trượng.

Thấy Tần Lôi vào thành, năm ngàn người ầm ầm quỳ xuống, hô lớn:

- Cung nghênh Điện hạ!

Tiếng hô chấn động trời cao, vang vọng khắp thảo nguyên.

Tần Lôi đã quen nhìn cảnh này, hơi gật đầurồi khẽ kẹp chân vào giáp bụng của con ngựa. Chiến mã chậm chậm đi dọc theo con đường lớn.

Tới khi nhìn thấy Chung Ly Khảm và mấy quan viên không nhận ra quỳ gối giữa đường, hắn mới thản nhiên nói:

- Đứng lên cả đi.

Sau nửa canh giờ, nghỉ ngơi, thay trang phục thường dùng, Tần Lôi ngồi giữa, tiếp kiến quan viên cao thấp trong mục tràng.

Hắn nhìn Chung Ly Khảm hơi tiều tụy, liền nói:

- Chung Ly, còn khôngmấy người này với bổn Điện hạ?

Chung Ly Khảm ôm quyền nói:

- Tuân mệnh.

Lão chỉ một vị Tướng quân trung niên:

- Vị này là Tướng quân thống lĩnh vệ quân của Thái tử, Hoàng Phủ Chiến Văn.

Hoàng Phủ Chiến Văn chào Tần Lôi theo nghi thức quân đội. Hắn cười hỏi:

- Khi bổn Điện hạ quay về Kinh, có vị Ngự Lâm Giáo úy hộ tống ngàn dặm tên là Hoàng Phủ Thắng Văn. Người đó có quan hệ gì với Hoàng Phủ Tướng quân không?

Hoàng Phủ Chiến Văn gật đầu nói:

- Chính là xá đệ. Đã mang phiền phức đến cho Điện hạ rồi.

Tần Lôi mỉm cười nói:

- Cô gia và Hoàng Phủ Giáo úy tương giao rất tốt, hiện giờ vẫn còn nhớ y.

Hoàng Phủ Chiến Văn cười nói:

- Đó là vinh hạnh của xá đệ.

Nghĩ một chút y lại nói:

- Mạt tướng cũng được hưởng vinh quang lây.

Tần Lôi gật đầu, ý bảo y ngồi xuống.

Chung Ly Khảm chỉ vào một hán tử khôi ngô mặt đen mặc trang phục quan viên, nói:

- Vị này chính là Tràng giám mục tràng Bắc Sơn, Tần Kỳ.

Tần Kỳ dập đầu thi lễ với Tần Lôi.

Tần Lôi nghe vậy hỏi thăm vài câu, cũng để y ngồi xuống.

Còn hai quan viên nữa, Tần Lôi đều đã từng thấy qua.

Sau lễ tiếp kiến hoàn tất, những quan viên phẩm cấp thấp liền lui ra, trong phòng chỉ còn năm người Tần Lôi, Hoàng Phủ Chiến Văn, Tần Kỳ, Chung Ly Khảm và Trầm Thanh. Trầm Thanh định lui ra, nhưng lại bị Tần Lôi giữ lại.

Tần Lôi thấy trong phòng đã yên tĩnh, bèn nói thẳng vào vấn đề với hai người Hoàng Phủ Chiến Văn và Tần Kỳ mới gặp lần đầu:

- Ta được Thái tử Điện hạ nhờ vả, lên phía bắc tới mục tràng Hoàng gia để xây dựng một cánh quân. Chư vị đại nhân đều biết, một quân đội muốn từ chưa có gì, từ yếu nhược trở nên mạnh mẽ, mà không bỏ ra chút công phu thì không thể.

Hoàng Phủ và Chung Ly gật đầu. Họ Hoàng Phủ sáng lập mười hai vệ quân của Thái tử, mất tới năm năm mới có sức chiến đấu. Chung Ly là người đầu tiên gây dựng đội Huyết ảnh của Thái tử, cũng mất năm năm, nhưng Thái tử vẫn chưa thỏa mãn.

Tần Lôi trầm giọng nói:

- Nhưng ta chỉ có tối đa nửa năm thời gian.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch