Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 116: Nhập Học

Chương 116: Nhập Học




- Sư tỷ, như vậy xem như là tôi thắng rồi chứ?

Hàn Sâm đi tới cười tủm tỉm nhìn Kỷ Yên Nhiên, mới vừa đi tới trường quân đội đã có một cô bạn gái sư tỷ xinh đẹp như vậy, cũng coi như là chuyện vô cùng có mặt mũi.

- Cậu sử dụng bản gian lận, không tính.

Kỷ Yên Nhiên oán giận nói.

- Bản gian lận?

Hàn Sâm hơi ngẩn người một chút.

- Cậu còn giả vờ à, trăm phần trăm chặn tôi ăn điểm, giả như thế ai mà không thấy được? Không phải bản gian lận thì làm sao có thể làm được như thế.

Kỷ Yên Nhiên chu miệng nói, dáng vẻ kia giống như là đang nói "Tôi đã sớm nhìn thấu tên đê tiện nhà cậu."

- Tôi hoàn toàn không biết bản gian lận là gì cả.

Hàn Sâm giang hai tay ra nói.

- Giả vờ, tiếp tục giả vờ đi.

Kỷ Yên Nhiên vẫn khẳng định Hàn Sâm sử dụng bản gian lận.

- Nếu như cô không tin, chúng ta lại so đấu một lần nữa.

Hàn Sâm nói.

- Cậu có bản gian lận, lại chơi bao nhiêu lần cũng giống nhau.

Kỷ Yên Nhiên bĩu môi khinh thường.

Hàn Sâm dở khóc dở cười nói:

- Máy truyền tin của tôi ở ngay đây, tự cô có thể tới kiểm tra, nhìn xem tôi có sử dụng bản gian lận hay không.

- Tôi vốn không rành những thứ này, ai biết bản gian lận được giấu ở chỗ nào.

Kỷ Yên Nhiên đã nhận định là Hàn Sâm sử dụng bản gian lận, loại ý nghĩ này của cô cũng không phải là không có đạo lý, loại năng lực này của Hàn Sâm quả thật giống như là đang dùng bản gian lận.

Năng lực dự phán cùng phản ứng của hắn quá nhanh, về điểm này thì ngay cả Y Đông Mộc cũng không sánh nổi hắn, huống chi là Kỷ Yên Nhiên.

Hàn Sâm cảm thấy mình quả thực chính là tháng sáu tuyết bay oan lớn ngập trời, nhưng mà mặc kệ nói như thế nào thì Kỷ Yên Nhiên cũng không chịu tin tưởng hắn.

- Vậy cô nói xem phải làm như thế nào mới bằng lòng tin tôi không dùng bản gian lận đây?

Hàn Sâm bất đắc dĩ giang tay ra.

- Chuyện này cũng đơn giản, đợi lúc tới trường học, chúng ta ở trên máy móc chuyên nghiệp trong trường học so đấu lại một lần, nếu như cậu vẫn có thể thắng tôi, tôi xem như cậu không dùng bản gian lận, hứa hẹn lúc trước vẫn còn hữu hiệu như cũ.

Kỷ Yên Nhiên chắc chắc nói, cô khẳng định Hàn Sâm dùng bản gian lận, ở trên máy móc chuyên nghiệp trong trường học sẽ không dùng được bản gian lận, sẽ lập tức lộ tẩy.

- Được rồi, vậy thì quyết định như thế đi.

Hàn Sâm cười nhẹ:

- Nhưng mà, dù gì cô cũng phải nói cho tôi biết tên cô là gì chứ?

- Tôi tên là Kỷ Yên Nhiên, cậu chỉ cần vào trong trường học hỏi qua liền biết tôi ở đâu.

Kỷ Yên Nhiên bởi vì nhận định là Hàn Sâm ăn gian, bằng tài nghệ chân chính sẽ không phải đối thủ của cô, vì thế rất sảng khoái nói tên thật của mình cho Hàn Sâm.

- Tên không tệ.

Hàn Sâm cười nói.

- Hừ, nhưng mà nếu như cậu muốn vào trong trường học so đấu với tôi, vậy cần phải thi đậu vào Hắc Ưng trước mới được, trường học của chúng tôi không để cho người ngoài đi vào.

Kỷ Yên Nhiên thầm nghĩ trong lòng.

Hàn Sâm không quấy rầy Kỷ Yên Nhiên nữa, trở lại vị trí của mình tiếp tục chơi Thượng Đế Chi Thủ bản đối chiến.

Hắn vốn cảm thấy thú vị mới chơi một chút với Kỷ Yên Nhiên, cũng không thật sự cho rằng cứ như vậy liền có thể thắng được một cô bạn gái xinh đẹp, cho nên không để trong lòng.

Tuy rằng Kỷ Yên Nhiên xinh đẹp, nhưng mà Hàn Sâm thấy Tần Huyên và Dương Mạn Lệ đều không hề kém hơn cô, nên cũng không có cảm giác quá mức kinh diễm, chẳng qua là cảm thấy khuôn mặt của Kỷ Yên Nhiên đáng yêu vui tươi, tính tình cũng rất thú vị.

Kỷ Yên Nhiên cũng không còn tâm tình chơi tiếp, lườm Hàn Sâm một cái liền đi tới phòng nghỉ ngơi, chuẩn bị ngủ một giấc.

Hàn Sâm vẫn đang chơi Thượng Đế Chi Thủ bản đối chiến, hành trình du hành trong không gian cũng không còn nhàm chán nữa, nhưng giữa đường hắn đều không nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên đâu, mãi cho đến lúc rời phi thuyền đi xuống Phi Ưng Tinh, mới lại nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên kéo hành lý đi ra leo lên một chiếc phi thuyền tư nhân xa hoa, trước khi đi còn mạnh mẽ lườm hắn một cái.

Hàn Sâm cũng không thèm để ý, đi tới khách sạn mà Tần Huyên đã đặt trước cho hắn để ở lại, đợi cuộc thi chiêu sinh vào trường quân đội Hắc Ưng bắt đầu.

Trường quân đội hiện nay đã hoàn toàn khác với trường học mấy trăm năm trước, không phải là sau khi một người thi xong lại đi thi nguyện vọng, dù cho anh ta muốn thi vào một trường quân đội nào, cũng có thể đi ghi danh vào lúc bọn họ chiêu sinh, chỉ cần có thể đạt được yêu cầu, là có thể trở thành sinh viên của trường.

Lấy thực lực bây giờ của Hàn Sâm, coi như là tự mình đi thi cũng sẽ đậu vòng sơ khảo, nhưng mà hắn được Tần Huyên đề cử, có thể trực tiếp đi thi chiêu sinh, những yêu cầu về phương diện khác đều thấp hơn thí sinh bình thường rất nhiều, nhưng mà thuật cung tên thì lại có yêu cầu cực cao.

Chuyện này đối với Hàn Sâm mà nói tự nhiên cũng không phải là việc gì khó, hắn có thể khống chế sức mạnh của mình rất tốt, vừa đạt đến tiêu chuẩn chiêu sinh, sau đó ở trên bài thi bắn cung cũng không biểu hiện quá xuất sắc, chỉ là đủ hoàn thành tiêu chuẩn.

Dù rằng như thế, nhưng biểu hiện của Hàn Sâm ở trên thuật cung tên cũng có thể tiến vào mười vị trí đầu, ở thời đại này, người tập luyện bắn cung quá ít, tuy rằng ở bên trong thế giới Tí Hộ Sở, xạ thủ tuyệt đối là binh chủng cao cấp, nhưng mà ở trong Liên Minh, tùy tiện một người bắn tỉa sử dụng vũ khí hiện đại khủng bố là được, độ khó hai bên căn bản không tương xứng.

Trừ phi là quân nhân bồi dưỡng đặc biệt ra, bằng không người chuyên môn luyện bắn cung quá ít, có thể luyện tốt thì lại càng ít.

Trường quân đội Hắc Ưng sở dĩ chiêu sinh người bắn cung, cũng là bởi vì thuật cung tên của trường quân đội Hắc Ưng bình thường đứng cuối cùng trong các trường quân đội ở trong Liên Minh, chuyện này đối với Hắc Ưng danh giá mà nói tuyệt đối là sỉ nhục, cho nên mới phải chiêu thu một ít học sinh có năng khiếu bắn cung, muốn chấn hưng khoa bắn cung.

Thuận lợi thi đậu vào trường quân đội Hắc Ưng, sau khi Hàn Sâm hoàn thành thủ tục nhập học, đã là một sinh viên quân đội chính thức.

Hàn Sâm báo cáo kết quả cho mẹ, La Tố Lan ở một đầu máy truyền tin khác không nói gì một lúc, Hàn Sâm mơ hồ nghe được âm thanh nức nở.

- Con trai của mẹ thi đậu trường nổi tiếng.

Một hồi lâu, La Tố Lan mới nở nụ cười rưng rưng nói một câu, trong đó không biết chứa đựng bao nhiêu chua xót khổ cay.

Hàn Sâm nghe xong âm thanh kia thì viền mắt không nhịn được cũng hơi ướt, những năm này mẹ đã phải chịu quá nhiều oan ức.

Sau khi báo tin cho mẹ xong, Hàn Sâm lại gọi tới số của Tần Huyên, Tần Huyên nghe xong kết quả cũng chỉ nhàn nhạt cười nói:

- Chúc mừng cậu, tôi cũng đã giúp cậu làm xong thủ tục nhập đội, bắt đầu từ bây giờ, cậu chính là người của tôi.

- Tần trạm trưởng, tiểu phân đội này của chúng ta đến cùng làm gì?

Hàn Sâm tò mò hỏi.

- Bảo mẫu.

Giọng Tần Huyên có chút kỳ quái nói.

- Bảo mẫu?

Hàn Sâm sững sờ một hồi lâu, hoàn toàn không biết công việc của tiểu phân đội có liên quan gì tới bảo mẫu.

- Nhiệm vụ của chúng ta chính là chăm sóc một vài người đặc thù, tỷ như Nguyên thiếu Khánh Thiếu mà cậu đã biết, bọn họ chính là một trong các mục tiêu mà chúng ta phục vụ. Hơn nữa thông qua Tí Hộ Sở chăm sóc những người này, chúng ta có thể thu được thù lao kếch xù, ví dụ như trên thị trường căn bản không mua được thẻ Thánh Đường cấp S, chỉ cần cậu thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ là có thể dùng khen thưởng nhiệm vụ mình hoàn thành đổi lấy thẻ Thánh Đường cấp S.

Tần Huyên giải thích hai câu, sau đó lại nói tiếp:

- Còn có một chút thủ tục, cần cậu tự tay kí tên, có một vài thứ cậu cũng cần nhớ kỹ, sau này trở lại Tí Hộ Sở gặp mặt rồi nói.

- Người nhà của tôi bên kia...

Hàn Sâm hỏi tới vấn đề quan trọng nhất này.

- Đã trình báo lên, trong một tuần, mẹ và em gái của cậu sẽ được quân đội bảo vệ, trừ phi cậu cùng Thần Thiên Tử có mối thù giết cha đoạt vợ, khiến cho y liều lĩnh làm ra một chút việc ngốc, bằng không người nhà của cậu ở trong Liên Minh sẽ tuyệt đối an toàn, chuyện này cậu có thể yên tâm.

Tần Huyên trịnh trọng hứa hẹn.

- Nếu như Thần Thiên Tử thật sự phát điên thì sao?

Hàn Sâm lại hỏi một câu.

- Y không dám.

Tần Huyên chỉ lạnh nhạt nói một câu, trong giọng nói tràn ngập tự tin tuyệt đối.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch