Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 29: Thủ đoạn nhất lưu, hỏng thấu (2)

Chương 29: Thủ đoạn nhất lưu, hỏng thấu (2)
Nếu không có người thừa kế, tất cả cơ nghiệp cũng chỉ có thể tiện nghi cho ngoại nhân.

Tỉnh Ách liên tiếp nạp vài tiểu thiếp, sinh ba nhi tử, toàn bộ đều chết yểu mất.

Sau đó có một tên phương sĩ tới bái phỏng Tỉnh Ách, nói y giết chóc quá nặng, bị thương thiên hòa, cho nên mới bị báo ứng như vậy.

Thế là Tỉnh Ách đình chỉ khuếch trương, kết quả thê tử Liệt Phong phu nhân thật sinh một đứa con trai, mà lại phi thường khỏe mạnh.

Tỉnh Ách ba mươi mấy tuổi mới có một đứa con trai, lập tức cuồng hỉ, đại yến nửa tháng, đồng thời đổ vô số vàng bạc cho tất cả con dân, để mấy chục vạn người chia sẻ phần khoái hoạt này.

Đứa con trai này chính là Tỉnh Vô Biên.

Trong con mắt của mọi người, đây là một quý nhân ngậm lấy kim thìa từ lúc ra đời. Nhất định sẽ kế thừa Liệt Phong thành, kế thừa cơ nghiệp 13,000 cây số vuông này.

Nhưng Tỉnh Ách không vui vẻ được bao lâu, bởi vì đứa con trai này là một . . . Cặn bã, hỗn đản, bại gia tử, phế vật, đơn giản không còn gì để nói.

Tỉnh Ách dốc hết tâm huyết bồi dưỡng đứa con trai này, nhưng gã học được chỉ có ăn uống cá cược chơi gái, làm xằng làm bậy.

Cái gì trắng trợn cướp đoạt dân nữ, đạp cửa quả phụ, đào tuyệt hộ môn, ăn nguyệt tử nãi các loại, chỉ cần là chuyện xấu, không có gì gã không làm.

Dần dà, gã chẳng những trở thành tại hoạ Liệt Phong thành, còn trở thành tai hoạ toàn bộ Vô Chủ chi địa, chỉ cần gã xuất hiện trên đường phố, cam đoan từng nhà đóng cửa.

Tỉnh Ách đã dùng các biện pháp, giam lại, đánh gãy hai chân, đều vô dụng, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.

Thượng thiên bắt ngươi đóng cửa lại, lại cho ngươi mở ra một cánh cửa sổ mới.

Đứa con trai này không nên thân, nhưng nữ nhi Tỉnh Trung Nguyệt lại xuất sắc không gì sánh được, võ công trí tuệ, mọi thứ đều tuyệt đỉnh.

Thế là Tỉnh Ách thành chủ lại một lần nữa coi trời bằng vung, lập nữ nhi Tỉnh Trung Nguyệt thành người thừa kế thành chủ.

Mùa xuân năm ngoái, Tỉnh Ách thành chủ phát bệnh trúng gió, nằm ở trên giường bất tỉnh nhân sự. Tỉnh Trung Nguyệt liền trở thành Liệt Phong thành chủ mới.

Tất cả mọi người cảm thấy Liệt Phong thành sẽ phải xuống dốc, bởi vì cho tới bây giờ chưa có một nữ tử nào làm thành chủ.

Sau khi Tỉnh Trung Nguyệt kế thừa thành chủ, Liệt Phong thành xác thực loạn một trận, nhưng chỉ vẻn vẹn chưa tới nửa năm liền lắng lại, hết thảy đều trở nên ngay ngắn rõ ràng. Không chỉ như vậy, dưới Tỉnh Trung Nguyệt dẫn dắt, Liệt Phong thành vậy mà lại bắt đầu khuếch trương, mỗi chiến mỗi thắng.

Mặc dù là nữ tử, nhưng Tỉnh Trung Nguyệt lại càng thêm xuất sắc so với các thành chủ khác. So sánh với nàng, Tỉnh Vô Biên càng lộ ra phế vật cặn bã.

Từ khi phụ thân Tỉnh Ách trúng gió, Tỉnh Vô Biên càng như ngựa hoang thoát dây cương, càng làm việc ác bất tận.

Tỉnh Trung Nguyệt có thể tâm ngoan thủ lạt với bất kỳ người nào, duy chỉ có đối với vị đệ đệ này không thể làm gì.

Mà Tỉnh Vô Biên muốn thể hiện sự tồn tại của mình, mặc kệ đi nơi nào đều tự xưng mình muốn đoạt lại vị trí Liệt Phong thành chủ của mình, muốn đuổi tỷ tỷ Tỉnh Trung Nguyệt xuống đài.

Bất quá, không có ai coi lời của gã là thật, cũng chỉ coi như chó hoang sủa mặt trời mà thôi.

Một phượng hoàng quang mang vạn trượng, một chó hoang bị bệnh chó điên, trong mắt mọi người, dù tất cả mọi người chết hết, cũng không tới phiên loại cặn bã như Tỉnh Vô Biên thượng vị.

Nhưng xem ở một mức nào đó, địch nhân duy nhất của Tỉnh Trung Nguyệt chính là vị đệ đệ cặn bã Tỉnh Vô Biên này.

Nhưng mà nàng không thể làm gì địch nhân.

Vân Trung Hạc nói: "Cho nên kế hoạch của ta rất đơn giản, ta muốn đi đầu nhập vào tên rác rưởi Tỉnh Vô Biên kia, như vậy cũng có thể tiến vào phủ thành chủ. Trong phủ thành chủ ta mượn thân phận Tỉnh Vô Biên, cáo mượn oai hùm không ngừng đối nghịch với Tỉnh Trung Nguyệt, chơi đùa nàng thừa sống thiếu chết, để nàng tổn thương khắc cốt ghi tâm, sau đó do hận sinh yêu, chinh phục thể xác tinh thần nàng, nhất cử cầm xuống."

Hứa An Đình kinh ngạc, còn có loại thao tác này sao?

"Kế hoạch này là ngươi vừa định, hay là đã sớm nghĩ kỹ?" Hứa An Đình hỏi.

Vân Trung Hạc nói: "Đã sớm nghĩ kỹ."

Hứa An Đình nói: "Vậy trước đó tại sao ngươi không nói ra."

Vân Trung Hạc nói: "Bởi vì ta cảm thấy kế hoạch của ngươi cũng rất tốt đó, nhất là con đường thứ nhất câu dẫn Xạ Hương phu nhân, ta cảm thấy rất hay. Ví dụ như một đồ vật đen sì, ngươi không nếm một chút làm sao biết là chocolate, hay là cứt chó?"

Hứa An Đình hoàn toàn không biết chocolate là cái gì. Nhưng dựa vào việc hiểu Vân Trung Hạc không nhiều lắm, gã cảm thấy những vật này chính mình vẫn không nên biết thì tốt hơn.

"Vân Trung Hạc tiên sinh, ta nhất định phải nói cho ngươi biết. Tỉnh Vô Biên người này hỉ nộ vô thường, có chất thần kinh, ngươi đi đầu quân cho hắn, bất cứ lúc nào cũng sẽ nguy hiểm tính mạng. Hắn tuy là hoàn khố, nhưng không chút nào gần gũi bình dị, so với trời còn cao hơn. Cho dù là Thành Vệ quân Thiên Hộ quan, hắn cũng đối đãi như heo chó."

Vân Trung Hạc cười nói: "Hắn có chất thần kinh? Vậy không thể tốt hơn, ta chuyên môn thuần dưỡng bệnh nhân tâm thần."

"Như vậy ngươi nói cho ta biết, bước đầu tiên kế hoạch là gì?" Hứa An Đình nói.

Vân Trung Hạc nói: "Ta sẽ không chủ động đi nịnh bợ cái này cái kia đâu, còn phải cầu ta hỗ trợ thì ta mới tiến nhập phủ thành chủ. Ta muốn trong ba ngày, để Tỉnh Vô Biên dùng bát sĩ đại kiệu mang ta tới phủ thành chủ, nịnh bợ ta, kính trọng ta như người trời. Cho nên bước đầu tiên kế hoạch chính là, Khương thái công câu cá, người nguyện mắc câu!"

( Vân Trung Hạc dùng thân phận gì tiến vào phủ thành chủ? Mọi người đoán xem?)







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch