Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 35: Đại di mụ ta đến rồi (2)

Chương 35: Đại di mụ ta đến rồi (2)


Có thể làm cho Lý Điền bách hộ bất chấp nguy hiểm nửa đêm tìm đến Vân Trung Hạc, hiển nhiên gặp phải phiền phức không nhỏ. Gã phi thường lo lắng hãi hùng.

Lý bách hộ nói: "Tiên sinh, nghe nói ngài mở Thiên Nhãn, thần toán không gì sánh được, nếu như lần này ngài giúp ta tính chuẩn, giúp ta giải quyết một cái phiền phức ngập trời, ta cho ngài một trăm lượng bạc."

Vân Trung Hạc nói: "Ta không muốn tiền, ta nếu tính chuẩn, giúp ngươi vượt qua nan quan, ngươi chỉ cần giúp ta một việc."

Lý bách hộ nói: "Chuyện gì?"

Vân Trung Hạc móc từ trong ngực ra một phong thư nhỏ, nói: "Đây là một cẩm nang, ngươi tuyệt đối không được mở ra xem, nếu không sẽ gặp họa sát thân. Ngươi giao nó cho phủ thành chủ Tỉnh Vô Biên công tử, nhớ lấy nhớ lấy, nhất định phải tự mình đi phủ thành chủ giao cho Tỉnh Vô Biên công tử, cẩm nang này trọng yếu với hắn không gì sánh được, thậm chí liên quan đến tính mạng của hắn."

Lý bách hộ nghe xong, lập tức giật mình kêu lên, chuyện này rất khó giải quyết à.

Vì sao Vân Trung Hạc không tiếp tục ở chỗ này giả thần giả quỷ ngồi đợi Tỉnh Vô Biên chủ động tới tam cố thảo tịch?

Bởi vì hắn suy nghĩ minh bạch à. Tam cố thảo lư đó là ai? Lưu Bị và Gia Cát Lượng à.

Ta và Tỉnh Vô Biên cũng xứng đãi ngộ này? Chơi huyễn hoặc khó hiểu như vậy làm cái gì?

Ta và Tỉnh Vô Biên nhiều lắm chỉ là cặn bã đối với ác ôn, đồ đĩ đối với khách làng chơi.

Phi phi phi, Vân Trung Hạc ta không phải đồ đĩ.

Tóm lại, mọi người thẳng tới thẳng lui mới tốt.

Mấu chốt nhất là, Vân Trung Hạc thật sự đói đến không chịu được.

Lý bách hộ cầm cẩm nang trong tay, cảm giác hoàn toàn là củ khoai nóng bỏng tay, gã tình nguyện cho một trăm lượng bạc, cũng không muốn đi làm chuyện này.

Tỉnh Vô Biên cặn bã bại hoại hỉ nộ vô thường kia, tốt nhất vĩnh viễn đừng tới gần. Ai biết y sau khi nhìn thấy cẩm nang này, có rút đao chém Lý Điền gã chết không?

Đó chính là một kẻ bị bệnh thần kinh, không thể nói theo lẽ thường.

Bất quá, trước khi đáp ứng, chính mình phải vượt qua nan quan trọng yếu nhất.

Cửa ải khó khăn này nếu làm không ổn, Lý Điền sẽ không có ngày mai, đầu dọn nhà, lão bà thuộc về người khác, hài tử cũng thuộc về người khác.

Theo tính cách của vợ gã, hôm nay Lý Điền vừa mới tiến vào ngục giam, trong vòng ba ngày nói không chừng đã dọn chăn đi ngủ với người khác.

Ài! Biết vợ chi bằng phu à.

Lý bách hộ nói: "Ta hiện tại gặp một chuyện phiền phức ngập trời, nên nói như thế nào nhỉ? Thật ra nói rất dài dòng. . ."

Vân Trung Hạc nói: "Ngươi không cần phải nói, ta biết ngươi gặp phiền toái gì. Ta đã mở Thiên Nhãn, thần cơ diệu toán."

Lý bách hộ kinh ngạc, lập tức có chút không tin.

Việc Trương Đại Hổ thổi Vân Trung Hạc đến thiên hoa loạn trụy, nhưng dù sao kiến thức Lý bách hộ rộng rãi, cảm thấy chuyện này vẻn vẹn chỉ là trò xiếc giang hồ mà thôi.

Bất quá gã thật sự gặp vấn đề thiên đại khó khăn, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, lúc này mới tìm đến Vân Trung Hạc thử thời vận.

Kỳ thật, chính nội tâm mình cũng không ôm hy vọng quá lớn.

"Ồ? Tiên sinh ngài nói một chút." Lý bách hộ quyết định, nếu như Vân Trung Hạc nói đúng, vậy gã sẽ tiếp tục.

Nhưng nếu như Vân Trung Hạc nói sai, vậy chứng minh hắn chính là một tên lừa gạt, lúc đó chớ nên trách gã trở mặt vô tình, ít nhất cũng sẽ cắt mất đầu lưỡi Vân Trung Hạc, gã chính là bốc lên nguy hiểm to lớn tìm đến Vân Trung Hạc đó.

Nếu để cho Lam Thần Tiên biết, Lý Điền không đi tìm y đoán mệnh, mà là tìm đến Vân Trung Hạc, vậy da Lý Điền sẽ bị lột.

Nhưng Lam Thần Tiên lấy tiền quá độc ác, 3000 lượng một lần.

Vân Trung Hạc nói: "Đường cũ, ngươi viết một chữ ở trong lòng, nhớ kỹ viết ở trong lòng. Ta mở Thiên Nhãn, tự nhiên biết ngươi viết cái gì, sau đó xem qua chữ này, đoán mệnh cho ngươi."

Lý bách hộ nói: "Tốt, vậy ta bắt đầu viết ở trong lòng."

Trong lòng Vân Trung Hạc mặc niệm, bệnh nhân tâm thần số 16, gia thân.

Kết quả, không có phản ứng.

Số 16, bệnh nhân tâm thần gia thân.

Vẫn không có phản ứng!

Ta. . . Ta. . . Trời ạ!

Cái này là ý gì? Trước đó triệu hồi là có mặt mà.

Số 23 Da Vinci, gia thân.

Vẫn không có phản ứng.

Số 8 Beethoven, bệnh nhân tâm thần gia thân.

Vẫn không có phản ứng.

Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó, chư vị bệnh nhân tâm thần đại gia, đừng đùa ta à.

Cấp tốc, tính mệnh du quan à.

Tóm lại, mặc kệ Vân Trung Hạc triệu hoán thế nào, nhân cách những bệnh nhân tâm thần kia đều không xuất hiện.

Chẳng lẽ là do đại di phu tới? (Chắc là đèn đỏ của phụ nữ ????) Mỗi tháng luôn có mấy ngày không lên?

Mà ngay lúc này, Lý Điền bách hộ nói: "Tiên sinh, chữ trong lòng ta đã viết xong, ngài tính đi!"

Mẹ nó, không có bệnh nhân tâm thần số 16 Độc Tâm Thuật, làm thế nào tính?

Ách, Lý bách hộ, nếu như ta nói ta bị đại di mụ tới, có chút không thoải mái, không tính được, ngươi. . . Ngươi có thể chấp nhận lời giải thích này không?

Hẳn là không thể nha.

Nhìn thấy Vân Trung Hạc thật lâu không trả lời, Lý Điền bách hộ nhíu mày, sau đó nói: "Tiên sinh, cái chữ này ta đã viết ở trong lòng xong, ngài nói một chút, ta viết chữ gì? Sau đó ngài bắt đầu xem bói cho ta."

Vân Trung Hạc vẫn không đáp lại, mà nhắm mắt lại, bóp lấy ngón tay, bộ dáng đang coi bói.

Phải nói thế nào nhỉ? Mặt ngoài bình tĩnh vô song, nội tâm hoảng sợ cực điểm.

Gặp quỷ, bệnh nhân tâm thần, các ngươi có phải đang trả thù ta hay không? Các ngươi có phải đố kỵ ta quá đẹp trai hay không?

Thử mười mấy lần, Độc Tâm Thuật của bệnh nhân tâm thần số 16 vẫn không gia thân.

Thanh âm Lý bách hộ cũng thay đổi, ánh mắt cũng biến thành âm lãnh: "Tiên sinh, cái chữ kia ta đã viết xong, ngươi bắt đầu xem bói cho ta đi."

Sau đó, tay của gã sắp cầm hướng chuôi đao.

Nếu như Vân Trung Hạc tính không ra chữ trong lòng gã, liền chứng minh hắn là một kẻ lừa gạt, vậy cũng đừng trách Lý bách hộ ta trở mặt vô tình.

Ta đường đường bách hộ quan, giết một giang hồ phiến tử như ngươi, so với giết một con chó còn dễ dàng hơn.

Vân Trung Hạc vẫn nhắm mắt như cũ, bóp lấy ngón tay.

Trong lòng Lý Điền mặc niệm đếm ngược: "10, 9, 8. . ."

Chờ gã kết thúc đếm ngược, Vân Trung Hạc vẫn không mở miệng nói, gã sẽ động thủ giết hắn.

Một giang hồ phiến tử, cũng dám đùa nghịch Thành Vệ quân bách hộ quan ta?

Những bệnh nhân tâm thần kia vẫn không gia thân, không chỉ số 16 biết Độc Tâm Thuật, ngay cả một bệnh nhân tâm thần khác đều không gia thân.

Vân Trung Hạc mở to mắt, hít một hơi thật sâu.

Sau đó cần nhờ trí tuệ của mình, còn có vận khí.

"3, 2, 1!"

Lý Điền bách hộ kết thúc đếm ngược, âm thầm rút đao ra nửa tấc, lạnh lùng nói: "Vân tiên sinh, chữ kia trong nội tâm ta đã viết xong, ngươi không phải mở Thiên Nhãn sao? Bắt đầu đi, đó là chữ gì? Ta gặp phiền toái gì, nên phá giải thế nào?"

"Nếu như ngươi tính đúng, ta sẽ đem cẩm nang này đến phủ thành chủ, tự tay giao cho Tỉnh Vô Biên công tử. Nếu như ngươi tính sai, vậy xin lỗi, đả kích mê tín mục nát là trách nhiệm nha môn Thành Vệ quân, ta không thể chối từ, cũng đừng trách ta ra tay ác độc vô tình!"

. . .

Chú thích: Nước mắt cầu phiếu đề cử, chư vị ân công hỗ trợ, cảm kích không gì sánh được.

(Dg: vãi lão tác, suốt ngày khóc lóc cầu phiếu ???? )







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch