Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 228:

Chương 228

Xăng, kho, đốt lửa!

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch:Hoangzil

Hiện tại không có ai quấy nhiễu,mọi người đang từng bước thanh lý zombie.

Nếu zombie không hình thành thi triều, thực sự không khó đối phó.

Những người đàn ông đứng trên xe chở dầu giống như trò chơi đập chuột ở siêu thị..

Một dao đâm thủng đầu của zombie, hay một gậy đánh vào đầu của zombie.

Những thây ma thu hút bởi xe chở dầu, nên những người đàn ông bước ra từ bên trong xưởng kéo ra dây xích và tạo thành một vành đai cách ly tạm thời.

Các thây ma được chia thành nhiều phần không thể tập trung lại để bao vây bất cứ ai.

Trong nhà máy, những thây ma mà Trương Thành thả vào, từng con một, ngã trên mặt đất.

Qua kính hồng ngoại nhìn ban đêm.

Trương Thành có thể thấy rằng số lượng zombie đang giảm.

Nhóm người này đã giết zombie, rõ ràng đã được tập luyện theo một ý tưởng độc đáo.

Có thể là Từ Hiền nghĩ ra.

Theo tốc độ làm sạch này, trong vài phút nữa, zombie sẽ bị giết hết.

Sau đó, Trương Thành lấy bộ đàm, giữ nút gọi : "Tất cả vứt súng ra xa."

Ném súnCó bốn khẩu súng trong xe taxi.

Chu Thắng muốn giấu một khẩu súng.

Trương Thànhchợt vang lên lời cảnh báo: "Bất cứ ai dám giấu súng, nếu phát hiện được, tất cả các ngươi đều phải chết"

Trên xe chở dầu, mấy tên tiểu đệ có súng , đều ném ra phía xa.

Những người khác cũng kiểm tra lẫn nhau.

Đây không phải là một trò đùa.

Nếu họ bị phát hiện bởi bên kia, bất cứ ai còn sở hữu súng sẽ ảnh hưởng tới tất cả mọi người.

Một em trai của Lâm Hãn cũng nhắc nhở: "Thắng ca, đừng làm chuyện ngu xuẩn."

Chu Thắng ném bốn khẩu súng ngắn ra khỏi cửa sổ.

Trương Thành đếm.

Hắn ở trong phòng khi giết người thu được 1 khẩu.

Bên trong xưởng, bốn người có súng đã chết.

Cao Phạm có một khẩu súng trong tay, đội tuần tra có ba khẩu súng. Ngoài ra còn có ba khẩu trong kho.

Có bảy khẩu súng bên ngoài.

Chỉ cần Chu Thắng ném bốn khẩu súng, và đán tiểu đệ trên nóc xe nem xuống ba khẩu.

Số lượng súng ngắn là chính xác.

Đợi một chút.

Ngoài ra còn có ba khẩu súng ngắn.

Tuy nhiên, không đợi Trương Thành hỏi.

Lý Quang Viễn cùng Bành Nam ném ba khẩu súng ngắn xuống bãi đất trống trong nhà máy.

Số lượng súng đã chuẩn rồi..

Trương Thành đi xuống từ tầng thượng. Đầu tiên hắn đến phòng máy để lấy một thùng xăng.

Sau đó đi đến nhà kho.

Đổ thùng xăng lên bột và dưới đất.

Đợi đến khi zombie được dọn sạch.

Trương Thành tiếp tục ra lệnh: "Sau khi dọn dẹp thây ma, ngoại trừ người phụ nữ ở lại xưởng, mọi người khác đi đến nhà kho sau đó ngồi xổm xuống."

Đây là mệnh lệnh có vẻ cổ quái?

Mặc dù Chu Thắng cùng những người khác rất bối rối, nhưng chúng không suy nghĩ nhiều cũng đồng ý.

Dù sao, có thức ăn và đồ uống trong kho.

Không sợ đói.

Đợi đến khi zombie bị diệt sạch.

Chu Thắng cùng những người khác đã ra khỏi xe và đi đến nhà kho.

Bây giờ họ là tù nhân.

Có thể hiểu rằng bên kia sẽ tạm thời giam giữ chúng lại.

Dù sao, cuộc sống nhỏ bé được cứu.

Còn tương lai?

Chu Thắng cùng những người khác đều có ý tưởng riêng của họ.

Lý Quang Viễn ,Bành Nam cảm thấy rằng họ có thể chờ đợi thời gian.

Khi những người đó tin tưởng, bất cứ lúc nào đám người đó bất cẩn, họ có thể tìm cơ hội, lấy súng, cướp vật tư cùng phụ nữ của họ, thậm chí chiếm giữ .

Suy nghĩ của Chu Thắng cũng tương tự, nhưng hắn hiện không biết rõ sức mạnh của đám người đối địch.

Không dám làm điều đó ngay bây giờ.

Bên ngoài nhà kho, họ thấy Trương Thành.

Tại sao hắn lại một mình?

Những người khác thì sao?

Hắn không thể ở một mình.

Không, đúng hơn là người khác đang trng ánh mắt của đám người này đang tập trung nhìn thiết bị của Trương Thành.

Trương Thàn hmang một khẩu súng trường chín lăm trong tay còn mang theo một khẩu súng tiểu liên.

Trên đùi, hai khẩu súng lục mang ở 2 bên đùi, mặc áo chống đạn màu đen trên người, áo vest chiến thuật, đầy băng đạn, một con dao ngắn với cây gậy bóng chày trên lưng.

Trên đầu, hắn đội một chiếc mũ bảo hiểm đặc biệt của cảnh sát và một thiết bị nhìn đêm tương tự như lực lượng đặc nhiệm Hoa Kỳ.

Điều này chỉ đơn giản là vũ trang đến răng.

Tuy nhiên, quần jean, áo phông và giày thể thao của Trương Thành, cũng quá giản dị.

Vì hắn có thể có được những thiết bị này, nên hắn hoàn toàn có thể mặc đồng phục quân đội cùng giày quân đội.

Lý Quang Nguyên, Bành Nam và những người khác đều sững sờ.

Chu Thắng nhìn Trương Thành, trong lòng không khỏi đang suy nghĩ: Thật không có gì lạ khi đám người này có thể đàn áp họ, không biết chúng có bao nhiêu người?.

Chu Thắng nhìn xung quanh dường như không có ai xung quanh.

Có phải họ chỉ gửi tới một mình hắn để trông giữ họ?

Nếu muốn làm điều đó ngay bây giờ, lập tức lấy thiết bị của Trương Thành.

Với rất nhiều người làm việc cùng nhau, cơ hội là khá lớn.

Giết Trương Thành và cướp thiết bị của Trương Thành.

Nếu có thể có được thiết bị của hắn, sẽ không còn đối thủ ở quận Hưng Nghiệp hoặc thậm chí là thành phố Dông Hải.

"Vào đi, đi nhanh hơn!"

Trương Thành rút khẩu súng lục ra và bắn hai phát vào đám đông.

Một người không may đã bị bắn trúng ngã thẳng xuống đất.

Chu Thắng cùng đám người đã bị kinh hoàng khi nghe tiếng súng , ngay lập tức nhanh chóng vào kho.

Lúc này, Trương Thành liền đóng cửa kho.

Giữ cổng sắt và khóa bằng một ổ khóa lớn

"Thắng ca, sao có mùi xăng dầu nồng nặc ở đây?."

"Khi chúng ta rời đi, không có mùi nào."

Một số tiểu đệ nói với Chu Thắng.

"Không phải muốn thiêu chết chúng ta chứ?”

"Không thể, đây là kho bột, làm thế nào họ bỏ đi vật tư được."

"Nhưng đầy mùi xăng ở đâu ra?"

Chiến thắng cùng đám tiểu đệ đang thảo luận chuyện xăng dầu.

Lý Quang Viễn cùng Bành Nam đã chạy ra gõ cổng sắt.

Cạch ! Cạch! Cạch!

Lúc này, Trương Thành đang đứng hút một điếu thuốc sau khi hít một hơi thật sâu.

Hắn ném tàn thuốc lá vào cổng sắt.

Xăng ở cổng sắt nhanh chóng bắt lửa.

"Thắng ca, hỏa hoạn, cháy!"

"Hắn thật sự muốn đốt chết chúng ta!"

"Đại ca, thả chúng tôi ra đi."

Lý Quảng Nguyên, liên tục đập vào cửa sắt và cầu xin.

Nhưng Trương Thành như không nghe thấy điều gì.

Sau khi hắn vứt điếu thuốc, hắn quay người bỏ đi. Hắn sẽ đi tìm phụ nữ ngay bây giờ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch