Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 37:

Chương 37




Các thành viên trong《Người thắng làm vua》tổng cộng có sáu người, bốn trai hai gái, theo thứ tự là Nhậm Khôn, Hạ Cường, Viên Cao Minh, Khương Uy, Tôn Nhất Nhất và Triệu Tinh, đều là những nghệ sĩ rất nổi tiếng lúc bấy giờ.

Tiết mục đã được quay tới mùa ba, với sức nóng của hai mùa đầu, nếu giữ nguyên các thành viên đang rất nổi tiếng này thì chương trình sẽ hot càng thêm hot, liên tục có các vị khách mời tới chương trình. Cũng bởi vì như vậy,《Người hắng làm vua》 cũng trở thành gameshow được nhiều nghệ sĩ muốn tham gia, để tăng thời gian phát sóng, tăng độ hảo cảm của khán giả đối với mình, kéo thêm fan hâm mộ về phía mình.

Mà lần này cũng có sáu vị khách mời, Mã Áo và Hà Khang chính là hai người trong số đó, ngoài còn có một nam diễn viên đang rất hot tên là Cao Tài, một tiểu hoa đang rất nổi tiếng tên là Hạ Lê, một nữ ca sĩ phái thực lực tên là Hàn Lâm, và một nam diễn viên mới nổi tên là Lý Thịnh.

Nhậm Khôn đảm đương nhiệm vụ người dẫn chương trình đồng thời ông là người lớn tuổi nhất cũng là MC nổi tiếng nhất, đầu tiên giới thiệu các vị khách mời trong tiết mục lần này, giới thiệu quy tắc trò chơi, sau một mở màn đơn giản, đoàn người lại đi vào trong phòng để thay đồng phục của đội, sau đó bắt đầu chính thức quay hình, theo thứ tự tiến vào sân.

Lần này vẫn như cũ là trận chiến đồng đội, tổng hợp sáu thành viên và sáu vị khách mời, chia làm ba tổ, mỗi tổ bốn người.

Mã Áo không may được phân vào cùng một đội với Hà Khang, nhưng lại rất may mắn trở thành thành viên đội đỏ của Nhậm Khôn và Viên Cao Minh.

Quy tắc trò chơi lần này cũng rất đơn giản, chính là tìm được chìa khóa và hộp kho báu, mở hộp kho báu ra, là có thể nhìn thấy kho báu ở bên trong chiếc hộp. Chìa khóa và hộp kho báu được giấu ở một nơi nào đó trong công viên giải trí, muốn lấy được chìa khóa và mở hộp kho báu thì phải đi tìm manh mối chính xác. Đương nhiên, trên đường đi làm nhiệm vụ lần này khẳng định sẽ có rất nhiều chướng ngại, không thể để cho bọn họ thỏa mái mà tìm ra được.

Nhậm Khôn dựa theo quy tắc người cũ chăm sóc cho người mới, nói với Mã Áo và Hà Khang mới tới chương trình: “Đợi lát nữa hai người phải cẩn thận, tìm được manh mối rồi thì tuyệt đối đừng nói cho bất kì ai, cũng phải cẩn thận kẻo bị cướp mất.”

Mã Áo và Hà Khang nhìn nhau gật đầu, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.

“Đúng rồi Mã Áo, tôi nghe nói cậu trước kia đã tới công viên giải trí này rồi à, hẳn là rất quen thuộc với nơi này nhỉ? Cậu cảm thấy nơi nào dễ giấu đồ vật nhất?”

Mã Áo muốn khẳng định mình nên nói: “…… Có thể là được giấu ở mê cung hoặc là nơi nào đó trong rạp hát chẳng hạn? Đi vào trong mê cung rất dễ bị lạc đường, tìm đồ vật trong đó sẽ rất lãng phí thời gian, còn thể quên mất mình đã đi qua những nơi nào, nơi nào mình chưa đi qua. Còn ở trong rạp hát, thì không gian rất lớn, có tới mấy chục hàng ghế ngồi, là nơi rất tốt để cất giấu đồ vật.”

Hà Khang cười ra tiếng: “Lúc trước anh còn nói là ở vòng đu quay và vòng xoay ngựa gỗ nữa?”

Mã Áo sờ sờ đầu, thành khẩn: “Đúng vậy, những nơi đó chúng ta đều có thể tới đó tìm xem.”

Nhìn dáng vẻ này của hắn rất thành khẩn, bởi vì hắn thật sự chỉ muốn đi đến những nơi như mê cung, rạp hát hay vòng đu quay gì đó, những trò chơi không có nguy hiểm gì, hắn không muốn mạo hiểm đi nhà ma tìm chìa khóa.

Viên Cao Minh nhìn không quá hai mươi tuổi, thoạt nhìn giống như một cậu bé mới lớn, nhưng có điều lá gan của anh ta lại rất lớn, bình thường bất luận trò chơi kích thích nguy hiểm gì đó đều không thể thiếu anh ta, có đôi khi các vị khách mời khác sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, nhưng anh ta thì hưng phấn đến một bước nhảy cao ba thước, tương phản rất lớn với những vị khách mời khác. Mặc dù lá gan của Nhậm Khôn không lớn lắm, nhưng cũng không nhỏ, ông ta chỉ đơn thuần nghĩ ông ta là một người đàn ông, không có gì phải sợ.

Lúc này Viên Cao Minh nghe Mã Áo nói tới những nơi rất con gái rất dễ thương, anh ta một chút cũng không muốn đi đến đó: “Tôi cảm thấy chúng ta có thể đi nhảy cầu xa, đi tàu lượn siêu tốc, nếu không thì đi nhà ma, nhà ma tối đen như mực, cất giấu đồ vật trong đó nhất định cũng không dễ tìm thấy.”

Nhậm Khôn rất tán thành gật đầu: “Tổ tiết mục biến thái như vậy, rất thích dọa chúng ta, có khả năng rất lớn đồ vật được sẽ giấu trong nhà ma. Mã Áo, đây chính là sở trường kiên cường của cậu mà, không cần phải khiêm tốn đâu, hai lần trước cậu bị lật xe nhất định là ngoài ý muốn, lần này rốt cuộc cũng tới lúc cậu rửa nỗi nhục lần trước rồi! Đợi lát nữa cậu và Cao Minh đi càn quét nhà ma, trở thành vua trong nhà ma! Tôi và Khang Khang thì làm tiểu quỷ tùy tùng cho hai người, trước tiên chúng ta bá chiếm nhà ma, đội khác tiến vào một người thì chúng ta bắt một người, vào hai người thì chúng ta bắt cả hai, tranh thủ cướp lấy tất cả manh mối có trong tay bọn họ!”

Mã Áo: “……” Vị này có phải có hiểu lầm gì về hắn rồi không? Hắn đã không còn là Mã Áo trước đây nữa rồi.

Viên Cao Minh vừa nghe thấy có thể bá chiếm nhà ma? Còn có thể ở nhà ma giả quỷ dọa những thành viên của hai đội khác? Còn có thể cướp lấy manh mối từ trong tay bọn họ? Thật là sung sướng quá đi! Lập tức liền giơ hai tay hai chân tán thành, mong đợi nói: “Cách này rất tốt, gan của mấy người kia cực kỳ nhỏ, nhất định sẽ bị dọa đến mức cái gì cũng khai ra hết.”

Nhậm Khôn nói: “Trước tiên chúng ta đi tìm manh mối, đến khi gần đủ rồi thì đi nhà ma.”

Hà Khang nghe xong thì mỉm cười, không có ý kiến gì, bởi vì lá gan của anh ta cũng không nhỏ, hồi đi học anh cũng hay đi đến nhà ma chơi, đều là những thứ để gạt người, chỉ cần mình không tự dọa mình, cũng không có gì đáng sợ.

Ba người hứng thú bừng bừng, cứ thế quyết định đi nhà ma.

Mã Áo lúc đầu cũng rất kháng cự, nhưng hắn nhìn thấy lần này có nhiều người cùng đi vào như vậy, không bị hù chết thì tốt, còn có thể rửa sạch ô danh Mã Áo nhát gan của hắn, đương nhiên còn nếu thật sự bị hù chết cũng không sao cả, ít nhất có thể chứng minh nhà ma này thật sự rất đáng sợ, hắn bị dọa đến khóc không phải là rất bình thường sao?

Huống hồ bây giờ hắn muốn nổi tiếng, không có hy sinh, thì làm sao thấy được cầu vồng?

Hắn cắn chặt răng: Đi!

……

Trước khi đi nhà ma, bốn người bọn họ phân chia nhau đi một số khu trò chơi khác, bởi vì gan của mấy người bọn họ đều không nhỏ, đều thích chơi những trò khích thích mạo hiểm, ví dụ như người bay, nhảy cầu, tàu lượn siêu tốc, sau khi chơi xong trò chơi bọn họ sẽ bắt đầu tìm chìa khóa và hộp kho báu được giấu ở dưới ghế hoặc là để sát trong các góc nhỏ, lấy được mấy mảnh ghép bản đồ—— là mảnh ghép bản đồ công viên giải trí, sau khi ghép lại thành một bản đồ hoàn chỉnh, thì có thể đi tới nơi cất giấu chìa khóa và hộp châu báu.

“Đi thôi, cũng không sai biệt lắm, bọn họ nhất định cũng đã tìm được không ít mảnh ghép bản đồ rồi, chúng ta trước tiên đi đến nhà ma đợi bọn họ.”

Ngược lại bọn họ không sợ những người nhát gan kia sẽ không tới, tổ đạo diễn muốn tìm địa điểm để giày vò bọn họ, thế nào cũng sẽ tới đây.

Nhà ma nằm ở phía dưới mấy tảng đá khổng lồ, tảng đá khắc hình con quái vật đang giương nanh múa vuốt, đang mở miệng đẫm máu, đứng trong đêm tối, ánh đèn xung quanh cũng rất mờ ảo, vừa nhìn vào làm cho người ta có cảm giác tối tăm u ám, huống hồ là trong đêm tối mùa đông, từng gió lạnh thổi tới, chỉ cảm thấy giống như từng trận gió âm tà thổi qua, khiến cho người ta không kìm được mà run lên lập cập.

Buổi tối nhìn nhà ma này còn đáng sợ gấp mấy lần so với ban ngày, Mã Áo đột nhiên có chút hối hận, mặc dù hắn rất muốn nổi tiếng, nhưng hắn muốn sống hơn……

Lúc tới gần nhà ma, tổ đạo diễn lại phát ra thông báo: “Bởi vì tình huống nhà ma rất đặc biệt, cho nên tạm thời người quay phim sẽ không đi theo các bạn, các bạn tự mình đi vào trong đó.”

……? Không có quay phim đi theo quay hình?

Lần đầu tiên xuất hiện tình huống này.

Mã Áo trong lòng hơi lộp bộp, chỉ cảm thấy xung quanh hình như lạnh xuống mấy độ, cảm giác càng ngày càng không an toàn! Nhiều người thì mới có can đảm đi vào, ngoại trừ bốn người bọn họ muốn đi vào trong nhà ma, thì còn có tổ đạo diễn đi theo để quay hình, nhiều người thì sẽ không thấy đáng sợ nữa, kết quả quay phim lại không thể đi vào?

So với sự sợ hãi của Mã Áo, thì Nhậm Khôn và Viên Cao Minh dường như rất phấn kích, Viên Cao Minh nói: “Tôi đã nói nhà ma này rất đặc biệt mà, quan trọng nhất là chìa khóa nhất định sẽ giấu ở trong này!”

Nhậm Khôn nói: “Ừm, bọn họ bảo chúng ta tự mình đi vào không chừng là cố ý muốn dọa chúng ta sợ thôi.”

Hà Khang nói: “Lát nữa chúng ta tìm thật cẩn thận vào, đừng bỏ sót.”

Mã Áo rụt rè giơ tay lên nói: “…… Tôi muốn đi WC?”

Nhậm Khôn, Viên Cao Minh, Hà Khang, ngay cả người của tổ đạo diễn tất cả đồng loạt đều nhìn về phía hắn.

Mã Áo: “……”

…… Làm sao vậy, nhìn cái gì mà nhìn, còn không cho phép hắn trước khi sợ hãi đi tiểu một chút sao?!

……

Nhậm Khôn lên tiếng: “Không có gì phải sợ, bốn người chúng ta cùng nhau đi vào, không có gì phải sợ cả.”

Hà Khang vỗ vỗ vai của Mã Áo để cổ vũ, bảo hắn đừng sợ.

Viên Cao Minh cười hì hì, nói: “Đợi lát nữa tôi đi trước, anh đi phía sau tôi là được. Tôi đã đi qua không ít nhà ma, bầu không khí trong đó thực sự rất đáng sợ, có điều cũng chỉ như vậy thôi, nhìn kỹ một chút rồi thì cái gì cũng bị lộ tẩy ra thôi, cũng không có cảm giác gì, không có gì phải sợ.”

Nhậm Khôn còn cười nói: “Đây chính là cơ hội tốt để cậu rửa nỗi nhục lần trước, một lần nữa đại thắng trở về với danh tiếng Mã Áo dũng cảm! Cậu cũng biết, trên đời này làm gì có ma, chẳng qua là người ta giả thần giả quỷ, không có gì phải sợ.”

Hà Khang nói: “Tôi thấy anh lúc nhảy cầu xa một chút sợ hãi cũng không có mà, sao lại sợ nhà ma này? Lúc trước anh nhìn thấy cái gì ở đây à?” Mặc dù lúc trước Mã Áo có lượt xem livetream khủng bố, nhưng Hà Khang cũng không có xem livetream của Mã Áo, chỉ nghe nói Mã Áo ở trong nhà ma của công viên giải trí lật xe hai lần, sau đó “Mã Áo nhát gan” trở thành một cái tên mới mà hắn muốn thoát cũng không thể thoát được.

Mã Áo hít một hơi thật sâu: “Quan tài trong ngôi nhà ma này thực sự rất kì lạ! Lúc trước tôi tới đây, thấy bên trong có……”

“Có cái gì?”

“Đừng thừa nước đục thả câu, mau nói đi.”

“Có sáu con mắt!! Máu vẫn còn chảy đầm đìa…… Thật sự rất đáng sợ!”

Viên Cao Minh bật cười: “Cái gì, vậy nhất định là dùng đạo cụ rồi, trong nhà ma có rất nhiều đạo cụ gãy tay gãy chân gì đó, anh đừng tự dọa mình nữa.”

Nhậm Khôn nói: “Đúng vậy, nhất định là đạo cụ, từ sau khi dựng nước mọi người đi theo chủ nghĩa khoa học, cậu không biết sao?”

Lúc trước Mã Áo cũng nghĩ tới khả năng này, suy đoán sáu con mắt kia chẳng lẽ là trò mới ra gần đây? Nhưng căn bản không phải, hắn đã hỏi nhân viên quản lý nhà ma rồi, nhân viên quản lý nói không có lắp đặt mắt giả để dọa người, có điều đề nghị của hắn rất tốt, có thể thử một chút……

“Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng nhân viên nói không phải.”

Không phải??






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch