Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 90: Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần

Chương 72:

Chương 72:




Tay chân làm sao so với tâm can chứ?! Cùng ở cùng bọn họ làm sao vui bằng ở cùng cô dâu của anh chứ?

Tự mình chơi?

Vậy không bằng lau súng cướp cò? Cô làm sao mà không biết tên “ sắc lang” này nghĩ gì chứ?

“Đi? Sao mà không đi chứ? Diệp Thành chắc cũng không nhận ra em đâu! Còn có phải để cho các chiến hữu của anh xem xem rốt cuộc là anh thích đàn ông hay phụ nữ!” Trong lúc nói cô đa từ trên đùi anh nhảy xuống đi đến tủ quần ao, “ Em phải trang điểm đẹp một chút!”

“Nha đầu, em không trang điểm cũng đủ mê hoặc chết bọn họ rồi!” Lục Bắc Kiêu kiêu ngạo nói, nhưng mà hình như lời này có chút không đúng.

Cô là một miếng ngọc, anh một chút cũng không muốn cho người khác xem, chẳng qua cũng chưa có ai dám cướp bảo ngọc của anh.

.....

“Anh Kiêu, xem em như thế này được không?”Diệp Kiều rất nhanh đã đi ra, chạy đến trước mặt anh xoay một vòng.

Phần thân trên mặc áo sơ mi trắng sọc dọc, phía dưới mặc váy trăng dài ôm sát hông, gấu áo bỏ vào trong thân váy.

Cô nhóc này thật biết ăn mặc!

Vừa gợi cảm lại không mất đi khí chất, không giống những cô gái khác chỉ muốn trang điểm thành một tiểu công chúa.

Anh mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm vào ngực cô, xương quai xanh nhô lên gợi cảm, anh nhìn hốc xương đến ngẩn ngơ, làn da trắng không tì vết công thêm khe núi thấp thoáng hiện ra gây nghiện chết người.

Ngay sau đó anh lao về phía cô như sói, Diệp Kiều thở hổn hển, cảm giác nhột nhạt truyền đến từ cổ cô buộc cô phải ngả người ra sau, đôi tay to lớn của anh ôm lấy lưng cô.

Trong mũi tràn ngập hơi thở của người đàn ông nóng bỏng! Hai má cô ấy ửng đỏ.

“Anh Kiêu... Đau"

Như thế anh mới buông cô ra, một đôi mắt đắm chìm trong dục vọng sâu thẳm khóa chặt cổ cô, “Cổ của em không đeo gì, anh đây tặng cho em một viên hồng ngọc!"

Trong lúc nói chuyện, anh cài cúc áo cho cô thêm một cái nữa, để không bị lộ quá nhiều!

“Hồng ngọc?"

Diệp Kiều chạy tới nhìn trong gương soi, thấy chính giữa hai xương quai xanh có một vết dâu tây màu đỏ tươi, thoạt nhìn quả thực giống như một viên hồng ngọc!

“Đây là đang muốn ngược đãi chó độc thân a!" Cô cười lẩm bẩm, bạn trai bụng đen tối đã thu dọn túi xách của cô, bước tới, vòng tay ôm cô rồi đi về phía cửa ra vào.

Trời quang đãng, có thể nói đây là cảnh đẹp nhất vào buổi tối của mùa hè.

Uống bia, ăn xiên que và chém gió là thú vui của cánh đàn ông.

Năm anh chàng to cao lực lưỡng, rồi nhỏ, đầu trọc ngồi quanh chiếc bàn tròn ở góc xa, vừa ăn đậu phộng luộc vừa nói chuyện.

“A Thành, tiểu Lục còn chưa đến, có phải kim chủ giận rồi không ... Cậu giục cậu ấy đi, cậu ấy không trả lời tôi." Đại ngốc đồng bệnh tương liên quan tâm người bạn cũng từ trên núi xuống, nói với Diệp Thành.

Lúc trước, Diệp Thành cũng nghi ngờ xu hướng giới tính của Lục Bắc Kiêu, nhưng mấy lần cậu ta về trể, anh ngửi được trên người cậu ta có mùi thơm của con gái.

Rốt cuộc là cô nhóc nhà nào chứ?

Anh trước giờ chắc chưa gặp qua?

“Đại Ngốc, có lẽ lúc này tiểu Lục lúc này đang bị kim chủ...ừa, cậu hiểu mà!” Diệp Thành vổ vổ vai Đại Ngốc nói.

Đại Ngốc liền gấp lên, “ A Thành, Cậu còn cười nửa? Tôi tôi phải đi cứu cậu ta!” nói xong liền đứng dậy.

“Quay lại, cậu không thấy tiểu Lực cường tráng hơn kim chủ hả, có lẽ tiểu Lục là công đó!” Diệp Thành lớn tiếng nói, đối với người ở thời đại 90 mà nói, người ta đối với đồng tính luyến ái còn rất xa lạ, cái gì mà công thụ, mọi người nghe không hiểu.

Diệp Thành lúc trước rất thích chơi bời, các quán ba ở thành phố J anh đều đi qua làm sao mà không hiểu chứ?

“A Thành, cái gì là công?” Đại Ngốc truy hỏi.

“Công chính là...” Diệp Thành đang định chém gió thì trước mắt sáng lên.

Mẹ nó! Người đẹp!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch