Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thế Giới Sụp Đổ

Chương 371: Phòng ngự mạnh nhất

Chương 371: Phòng ngự mạnh nhất
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​




Ầm! !

Cùng lúc tiếng rống vang lên, bên trên tường thành phía Tây trong nháy mắt vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa, chỉ thấy tường
thành nguy nga cao tám mươi mét, bỗng nhiên vỡ tung tạo ra một lổ thủng khổng lồ, một con quái vật to lớn đen nhánh từ bên trong lỗ
thủng chui ra, xa xa nhìn tới, con quái vật này nhìn giống như một cái rễ cây to lớn, tráng kiện.

Mọi người đang chăm chú quan sát Lâm Siêu cùng Đà Sơn Vương Thú chiến đấu, đều bị tiếng nổ lớn làm cho giật mình, mồ hôi lạnh
đổ ra, khi nhìn thấy ở chiến trường phía Tây, tường thành lại bị đánh vỡ ra một cái lỗ thủng, nhất thời mọi người đều kinh ngạc khiếp
sợ, ở phía Tây chiến cuộc một khắc trước vẫn bình thường, làm sao bây giờ tường thành đã bị đánh vỡ?

Oanh, Ầm!

Mọi người còn đang chấn động chưa phục hồi lại tinh thần, rễ cây của quái vật đã xuyên qua lỗ thủng trên tường thành phía Tây, chậm
rãi bò lên, ma sát với tường thành làm cho đá vụn rơi xuống, sau đó mọi người nhìn thấy được rõ ràng, rễ cây to lớn đường kính hai
mươi, ba mươi mét chậm rãi rút về, sau một khắc, tưởng thành lần thứ hai ầm ầm rung động, vỡ ra một lỗ thủng mới, mà lần thứ hai từ
lỗ thủng bên trong xuyên qua, chính là cái rễ cây to lớn màu đen lúc trước vừa mới được rút lại.

Chỉ một đòn!

Liền đem tường thành phía Tây có thể chặn đứng vô tận thú triều, xuyên thủng!

Tất cả mọi người nhìn thấy cái cái rễ cây to lớn màu đen chậm rãi rút về, cổ họng như bị cái gì chặn lại, cái gì cũng không nói ra được,
hầu như không cần nghĩ cũng biết, sinh vật nắm giữ sức phá hoại mạnh mẽ như thế, tuyệt đối không phải là quái vật cấp S có thể làm
được, mà là... Sinh vật vượt qua quái vật cấp S!

Ầm ầm ~!

Tường thành phía tây lần thứ ba rung động.

Lỗ thủng thứ ba xuất hiện.

Từng chút, từng chút một, tường thành phía Tây tựa hồ sẽ bị rễ cây to lớn màu đen từ từ xuyên phá, hoàn toàn phá hủy!

Toàn bộ chiến trường đang điên cuồng chém giết cũng ngừng lại.

Quân đội phía Tây, trên mặt mỗi người lính hiện ra vẻ sợ hãi, tái xanh, bọn họ trải qua chém giết, có thể ôm thi thể thối rửa nằm ngủ,
có thể một mình ở nơi hoang dã trong đêm tối cô quạnh, cũng có thể tham gia vây quét quái vật cỡ lớn loại hình b hoặc là loại hình a.
Nhưng mà... Sinh vật trước mặt lại như đến từ một thế giới khác, tất cả vũ khí cùng đạn pháo. Đều vô dụng.

Ầm ầm ~!

Lỗ thủng thứ tư xuất hiện, rễ cây to lớn màu đen lại chậm rãi rút về, lỗ thủng thứ năm sẽ rất nhanh xuất hiện.

Toàn bộ chiến trường phía Tây không có tiếng đạn pháo, chỉ vang vọng từng tiếng nổ kinh thiên động địa. Từng tiếng nổ giống như búa
tạ đập thẳng vào trong lồng ngực của từng binh lính, đem một chút dũng khí trong lòng mỗi người, triệt để đánh nát không còn một tia,
chỉ còn lại hoảng sợ cùng tan vỡ.

"Con thứ hai..." Lâm Siêu liếc nhìn một cái sau đó nhanh chóng thu hồi ánh mắt lại, ánh mắt lấp lóe, có hai con Vương Thú đến tham
chiến cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng làm cho hắn có chút bất an chính là. Hai con Vương Thú này xuất hiện quá sớm,
thú triều bạo phát chưa tới một canh giờ, chúng nó đã không chờ được.
Như vậy nguyên nhân. Ngoại trừ chúng nó có tính cách nôn nóng, chỉ sợ còn có một khả năng khác.

Như vậy phía sau thú triều vô tận, còn có sinh vật khác!

Sinh vật mạnh mẽ hơn, đáng sợ hơn thống lĩnh thú triều!

Lâm Siêu phẫn nộ nhìn Đà Sơn Vương Thú đang phá hủy tường thành, môi mím chặt lại, hai con Vương Thú là có chuẩn bị mà đến.
Hắn bộc phát trạng thái Hoàng Kim Cự Nhân chỉ được một khoảng thời gian ngắn ngủi, mà cổ thương sát thương chủ yếu là xuyên phá.
Hai thứ này sợ nhất không phải cứng đối cứng, mà là quái vật giống như Đà Sơn Vương Thú, có sức sống vô cùng dẻo dai!

Hơn nữa năng lực tái sinh so với năng lực phòng ngự đều khó chơi hơn nhiều, nếu như là quái vật sở hữu năng lực phòng ngự cường
đại, Lâm Siêu có thể lấy thương xuyên phá phòng ngự của nó!

Thế nhưng Đà Sơn Vương Thú cũng không thèm phòng ngự, mà là dùng sức sống vô cùng vô tận mặc cho Lâm Siêu công kích!

Trong đồng cấp quái vật Vương Thú, Đà Sơn Vương Thú tuyệt đối không phải là quái vật mạnh mẽ, thậm chí là ở dưới tầng chót, thế
nhưng đối với nhân loại mà nói, Đà Sơn Vương Thú tính uy hiếp so với Vương Thú loại hình công kích là lớn hơn rất nhiều, rất nhiều!

Nếu như đổi con Vương Thú đang ở chiến trường phía Tây đến đây, Lâm Siêu đã sớm có thể liều mạng bộc phát một kích giết chết nó,
thế nhưng gặp phải con Đà Sơn Vương Thú đánh mãi không chết này, Lâm Siêu dù có triển khai sát chiêu mạnh nhất, cũng không cách
nào nhanh chóng hạ gục nó, chỉ có thể từng chút tiêu hao.

"Chiến trường phía Tây..." Lâm Siêu trong lòng đắng chát, nếu như hai con Vương Thú này nhắm vào hắn, hắn có thể chống cự một
hồi, thế nhưng mục tiêu của hai con Vương Thú lại là căn cứ!

Căn cứ chính là nhược điểm lớn nhất của Lâm Siêu!

Thời điểm vừa sống lại, Lâm Siêu không có ý định thành lập căn cứ thuộc về mình, chính là vì nguyên nhân này, một người một mình
lang bạt không có cách nào để nhắm vào, thế nhưng căn cứ là cố định, chỉ cần người khác chuẩn bị đủ lực lượng, là có thể tấn công
căn cứ bất cứ lúc nào.

Bây giờ hắn lựa chọn thành lập căn cứ, đầu tiên là để tỷ tỷ cùng Hắc Nguyệt, Vưu Tiềm bọn họ có nơi để an thân, thứ hai cũng là vì
tương lai, muốn có tương lai tươi sáng thì phải tạo dựng một đội quân, kiếp này thân phận của hắn so với kiếp trước cũng không giống,
không còn là một nhân vật không có tiếng tăm gì, nếu chết rồi cũng không ai quan tâm, mà hiện tại đã là người có năng lực thay đổi vận
mệnh thế giới!

Đã như vậy, đương nhiên cần phải có nhiều tham vọng hơn, sống càng lâu càng tốt.

Chất lượng sinh hoạt bình thường, sống an ổn qua ngày, tuyệt đối không phải là mục tiêu mà Lâm Siêu theo đuổi.

Nếu đã lựa chọn đi con đường gian nan này, Lâm Siêu đã chuẩn bị tâm lý cho ngày này, hắn giơ tay ra hiệu dừng tiến công, đứng trên
đầu Đà Sơn Vương Thú, trong tay cầm bộ đàm, hướng về Phạm Hương Ngữ trầm giọng nói: "Khởi động đi!"

"Ma Môn Hạm Pháo?" Phạm Hương Ngữ bĩnh tĩnh phát ra âm thanh, không có gì là bối rối, nhanh chóng đơn giản, hỏi.

Lâm Siêu khẽ lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Tầng phòng ngự cuối cùng."

Phạm Hương Ngữ ánh mắt hơi động, nói: "Ta biết rồi."

Lâm Siêu tắt bộ đàm, nhẹ nhàng thở ra một hơi, sử dụng trạng thái Hoàng Kim Cự Nhân, lúc nãy chiến đấu cùng Đà Sơn Vương Thú,
sức mạnh, máu Hoàng Kim, cùng với nguồn năng lượng tế bào trong cơ thể đã tiêu hao quá nhiều, nếu tầng phòng ngự cuối cùng được
mở ra, hắn cũng không cần phải sốt ruột như vậy nữa, tiết kiệm một chút khí lực, chuẩn bị cho sau này, miễn cho việc dùng toàn bộ
sức mạnh trên người Tiểu Cường Đà Sơn Vương Thú đánh mãi không chết này, toàn bộ là uổng phí.

Phốc!

Lâm Siêu ở trên người Đà Sơn Vương Thú tiếp tục xuyên qua xuyên lại đánh giết, chỉ là tốc độ không nhanh như lúc trước, tuy nhiên có
Cải Tạo Long Dực gia tăng tốc độ, thêm vào sự sắc bén của bản thân cổ thương, miễn cưỡng có thể phá tan được lớp da dày thịt béo
của Đà Sơn Vương Thú, hắn dù sao cũng chỉ là Tiến Hóa Giả cấp bốn, có thể ở trên người một con quái vật cấp 7 gây ra được thương
tổn như thế, đã là chuyện khó mà tin nổi.


Tác giả bài viết không cần trả phí. Click để xem!




Trang 187# 1

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch