Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 224: Anh hùng giải cứu người đẹp??

Chương 224: Anh hùng giải cứu người đẹp??



Kiến thức của Youngwoo về các mối quan hệ vẫn còn hạn chế. Youngwoo thường chỉ sử dụng điện thoại của mình để gọi đồ ăn. Cậu ta coi điện thoại của mình như một vật trang trí và đã không quan tâm đến thời lượng pin, và cuối cùng dẫn đến tình trạng này.

“Mình toi rồi.”

Youngwoo định báo cáo hành động của bọn sinh viên này cho công an, nhưng mọi chuyện đã không diễn ra như dự định khiến cậu run rẩy. Bốn sinh viên đại học đang bắt đầu hung hăng với cậu.

“Grid, mày đang phải vất vả quản lý lãnh địa cơ mà?”

“Mày chẳng phải ở cùng với Yura và Jishuka trong Giải đấu Quốc tế à, vậy sao lúc này mày lại rảnh?”

“Tao đã xem tuổi của mày trên Internet rồi, tại sao mày cũng muốn độc chiếm những em gái này hả? Mày muốn bị bắt vì vi phạm luật pháp à. Eh? Mày không biết à?”

Các sinh viên đại học đã biết rằng Youngwoo lớn tuổi hơn chúng. Nhưng chúng thậm chí vẫn không nghĩ đến việc thả cổ tay của Sehee và Yerim ra.

“Bọn chó đẻ.”

Youngwoo tức giận khi nghe thấy giọng điệu của lũ sinh viên đại học và em gái của cậu đang biểu lộ đau đớn. Cậu rất muốn chạy đến đó và đấm vào hàm bọn chúng. Nhưng tiếc thay đây chỉ là thực tế chứ không phải Satisfy.

Trong thực tế thì Youngwoo đã luôn bất lực. Cậu luôn bị những kẻ mạnh bắt nạt và không thể chống cự. Cậu đã bị đánh nhiều lần, nhưng giờ cậu lại muốn đánh bốn tên sinh viên đại học khỏe mạnh?

Nó là điều không thể.

Trước hết, Youngwoo nhìn xung quanh mình để nhờ xem có ai đó giúp đỡ. Tuy nhiên cũng thật không may là không có ai trên đường phố cả. Dù chưa đến 10h đêm nhưng nó khá yên tĩnh. Đó là vì Sehee và Yerim đã tìm một nơi vắng vẻ để ẩn giấu sự nổi tiếng của họ.

‘Không tốt chút nào …”

Youngwoo hít một hơi thật sâu. Cậu kìm nén cơn giận của mình hết mức có thể và mỉm cười.

“Hãy để bọn trẻ đi. Được không? Chúng ta đâu có đang đóng phim đâu, vì vậy điều này không hề thú vị. Phải không?”

Youngwoo thử thuyết phục các sinh viên đại học. Tuy nhiên, chúng vẫn không di chuyển.

“Nếu tao không muốn thì sao?”

Các sinh viên đại học không thể chịu đựng được sự thật rằng Grid đang độc chiếm tất cả những cô gái xinh đẹp cùng một lúc. Cướp đi Yura và Jishuka rồi, và giờ hắn ta định cướp luôn cả các tình yêu tương lai của họ? Các sinh viên đại học tức giận và bắt đầu đối xử với Sehee và Yerim một cách thô bạo hơn. Chúng kéo 2 cô bé bằng vũ lực và khiêu khích Youngwoo.

“Những cô bé này sẽ đi chơi với bọn tao tối nay. Dù sao đi nữa thì đâu có quan trọng việc chúng tao là ai đâu? Chúng tao cũng là những người kiếm ra tiền từ trò chơi. Không quan trọng 2 em này chơi với ai, miễn là có người cho tiền các em là được đúng không?”

“Buông tôi ra!”

Sehee cô gắng thoát khỏi các sinh viên đại học. Tuy nhiên, một nữ sinh trung học thì không thể nào chống lại sức mạnh của đàn ông hơn 20 tuổi được.

“Yên nào!”

Các sinh viên đại học thay vì thả Sehee ấy ra thì chúng lại nắm lấy tay cô bé mạnh hơn. Rồi chúng giơ tay như thể sắp đánh cô.

“Các anh có thể nhẹ nhàng hơn được không?” Lúc đó, Yerimim lặng và cô nhíu mày.

“Những tên cặn bã chết tiệt này … Các ngươi muốn chết hả?” Sơi dây căng thẳng của Youngwoo đã bị đứt.

Mặc kệ việc không đánh nhau giỏi, giờ cậu đã không thể nào đứng im nhìn em gái mình bị xúc phạm và đối xử như vậy nữa.

“Kể cả mình có là người thua cuộc.”

Khi còn là học sinh trung học, Youngwoo luôn bị Lee Junho đánh không cần lý do. Nhưng cậu đã không thể đánh trả vì cậu sợ bị trả thù nặng hơn. Cậu chỉ cười cho qua, ngay cả khi thâm tâm cậu không muốn vậy. Sau đó cậu bắt đầu bị các học sinh khác coi thường và chuyện đó đã trở thành một chấn thương lớn khi cậu trưởng thành.

“Đã được một thời gian kể từ khi mình vượt qua được nó.”

Youngwoo đã không còn là kẻ thua cuộc. Cậu sẽ không lùi bước trước những tên côn đồ này chỉ vì sợ hãi.

“Hả? Mày định giết bọn tao à?”

“Puhahaha!”

Các sinh viên đại học cười nhạo vào Youngwoo. Trên thực tế, những ngày đi học của Youngwoo rất nổi tiếng trên Internet. Một số bạn học đã đăng những thông tin quá khứ của cậu lên Internet sau khi cậu trở nên nổi tiếng.

“Tên khốn này không thể phân biệt giữa thực tế và một trò chơi à.”

“Hey Grid. Đây là thực tế, không phải Satisfy. Hãy thử sử dụng Kiếm Pháp Pagma ở đây xem! Sát! Không thể phải không. Thế thì sao mày dám can đảm như vậy? Eh?”

Các sinh viên đại học chỉ coi Youngwoo là một con mồi yếu đuối. Ngay cả bản thân Youngwoo cũng nghĩ rằng cậu sẽ không thể đánh lại các sinh viên đại học. Tuy nhiên, cậu không thể rút lui được, nên giờ cậu chỉ nắm chặt tay mình.

’Nó đang run vì sợ đấy.”

Một sinh viên đại học nhổ nước bọt và tiếp cận Youngwoo. Cậu tự hỏi liệu mình có thể đánh bại bất kỳ ai trong số chúng không. Một Youngwoo của quá khứ có thể sẽ không chịu được áp lực và bỏ chạy. Tuy nhiên, Youngwoo của hiện tại đã cải thiện được lòng tự trọng của mình nhờ Satisfy và cậu đã từng được trải nghiệm cảm giác ‘dũng cảm’.

“Nếu phải chiến đấu thì mình sẽ chiến đấu.”

Tinh thần chiến đấu trỗi dậy trong đôi mắt của Youngwoo. Trong thực tế, cậu ấy không phải là Grid của Satisfy, nhưng cậu ấy cũng có lòng tự trọng của riêng mình.

“Tên khốn chết tiệt này.”

Tên sinh viên đang tiến đến gần đã trở nên tức giận khi nhìn thấy Youngwoo và đấm vào mặt cậu. Nắm đấm của hắn rất nhanh. Cậu chưa từng có kinh nghiệm đánh nhau với người khác bao giờ. Nhưng Youngwoo rất ngạc nhiên khi cậu nhìn thấy được cú đấm đang bay tới.

‘Nó chậm vậy?’

Có lẽ do Youngwoo đã trải qua nhiều trận chiến với các đối thủ mạnh trong Satisfy. Vậy nên chắc là tầm nhìn của cậu trong thực tế cũng bị ảnh hưởng giống như sự khéo léo của cậu. Các sinh viên này không biết võ, vì vậy chúng sẽ không phải là một mối đe dọa đối với Youngwoo.

Khéo léo.

Youngwoo đã né tránh thành công cú đấm của tên sinh viên bằng những động tác nhanh nhẹn của mình.

“Hả? Nó tránh được à?”

Tên sinh viên trưng ra một vẻ mặt thể hiện rằng chuyện đó thật lố bịch. Sau đó, hắn ta nhổ điếu thuốc lá xuống và đá cậu. Là một công dân Hàn Quốc, hắn đã được dạy Taekwondo trong thời thơ ấu, vì vậy cú đá của hắn chứa nhiều sức mạnh và tốc độ hơn nắm đấm của mình.

Nếu cậu tập trung sức mạnh nhiều hơn ở đùi và mông, thì tốc độ phần thân trên của cậu khi hướng về phía trước sẽ tăng lên.”

Những lời dạy của Piaro hiện ra trong đầu Youngwoo. Cùng lúc đó, phần thân trên của Youngwoo di chuyển về phía trước. Sau đó, cú đá của tên sinh viên sượt qua đầu cậu và bay vào không trung. Youngwoo nhớ lại những lời dạy của Piaro và cảm thấy có gì đó kỳ lạ khi cú đá bay qua đầu cậu.

“Nó không chỉ là tay chân. Hãy huy động các cơ cổ họng để dồn trọng lượng vào đầu thanh kiếm.”

Thanh kiếm? Cậu đã vung nó hàng ngàn lần. Kiểm soát cơ bắp của cậu? Youngwoo đã nhận được một sự chỉ dạy kỹ lưỡng từ Piaro. Cậu tưởng tượng những ngón tay của mình như một thanh kiếm và vung chúng.

Bụp!

“…!”

Tên sinh viên đã không thể phản ứng lại hành động vung tay xuất phát từ phía bên dưới hắn. Và hắn đã bị đánh vào cằm và thậm chí không kịp hét lên trước khi gục ngã.

“…Hở?”

“Ă-ặc?”

Các sinh viên đại học không thể tin rằng bạn của mình đã bị đánh bại và chúng bị sốc. Youngwoo thậm chí còn ngạc nhiên hơn cả chúng.

‘Mình đã thắng?’

Cậu đã đánh nhau với một người lần đầu tiên kể từ khi được sinh ra. Và cậu thậm chí còn đánh gục kẻ đó. Trước đây, hoặc là cậu phải chạy trốn hoặc là bị đánh.

Thình thịch! Thình thịch!

Trái tim của Youngwoo đập điên đảo trước trải nghiệm hoàn toàn mới của mình. Các sinh viên đại học khác đã lao về phía cậu.

“Thằng chó này!”

Một sinh viên đại học xông về phía Youngwoo với tất cả sức lực của hắn. Nhưng cậu vẫn bình tĩnh.

’Quá trẻ con.”

Quỹ đạo của cú đá thực sự đơn giản. Youngwoo lùi lại hai bước và vung tay của mình.

Chaaeng!

Bàn tay của Youngwoo đánh chính xác vào mắt cá chân của tên sinh viên.

“Hự …!”

Tại thời điểm cậu đến đảo Cork để thu thập đá lửa, Youngwoo đã bay liên tục không nghỉ ngơi, và cậu đã có thể nếm trải niềm vui khi đẩy cơ thể mình đạt đến giới hạn. Sau đó, cậu đã muốn nếm trải cảm giác gây nghiện đó trong thực tế và cậu chạy bộ cùng Sehee mỗi sáng, cũng như đi leo núi vào cuối tuần. Cậu cũng không quên các bài tập tạ đơn giản.

Việc này đã được thực hiện trong suốt ba tháng qua. Kết quả là cơ thể Youngwoo trở nên rắn chắc so với cơ thể yếu ớt của các sinh viên đại học chỉ chứa đầy rượu và thuốc lá.

“Đ-đau …”

Tên sinh viên bị bàn tay Youngwoo đâm vào đã phải run rẩy vì đau. Nó có cảm giác giống như bị một thanh kim loại đâm vào. Chuyện đó là tự nhiên vì Youngwoo đã thực hành theo lời chỉ dạy của một kiếm sĩ vĩ đại, vì vậy cậu đã có thể thể hiện một sức mạnh mà người bình thường không thể chịu đựng được.

“S-sao …?”

Theo những tin đồn trên mạng Internet thì Youngwoo là một kẻ thất bại luôn bị đánh đập. Nhưng sao anh ta thực sự có thể đánh nhau giỏi vậy? Hai tên sinh viên còn lại hoang mang.

Mặt khác, Youngwoo thì đã cảm thấy ngưỡng mộ khả năng của chính mình và muốn đánh nhau thêm tí nữa. Cậu muốn tận hưởng sức mạnh này.

“Hả? Các ngươi sợ à?”

Youngwoo di chuyển ngón tay của mình và khiêu khích chúng. Hai tên sinh viên đại học còn lại không thể chịu đựng được nữa và di chuyển.

“Mày dám huênh hoang à!?”

Pặc! Pặc pặc!

Cuộc ẩu đả bắt đầu tiếp. Các sinh viên đại học vung nắm đấm và bàn chân của chúng loạn xạ vào Youngwoo. Nếu hai đối thủ tấn công cùng một lúc, chắc chắn Youngwoo sẽ không thể tránh được trừ khi cậu ta là một võ sĩ.

Nhưng Youngwoo đã phản ứng với cuộc tấn công gọng kìm bằng cách sử dụng động tác chân mà cậu có được từ Kiếm Pháp Pagma. Cậu di chuyển như một dòng nước chảy trông giống như Lý Tiểu Long để né tránh các đòn tấn công từ cả hai tên.

Tuy nhiên, điều đó chỉ có tác dụng trong một khoảng thời gian ngắn. Vì cơ thể Youngwoo chưa được rèn luyện đủ mức để theo kịp những hành động đó. Sức khỏe của cậu giờ mới chỉ ở mức độ trung bình. Do vậy cậu đã không thể tái hiện Kiếm Pháp Pagma mãi được. Và lúc cậu bước sai và bị trẹo chân thì tư thế của cậu cuối cùng đã sụp đổ.

“Hahat! Thằng ngu này đúng là ngu!”

Youngwoo tiếp tục bị tấn công loạn xạ bởi những tên sinh viên đang cười cậu.

Hự! Hự!

Bam bam bam!

Youngwoo cảm thấy như mình có thể nhìn thấy ảo ảnh của những ngôi sao lóe lên trước mắt cậu. Nhưng nhờ có cậu mà Sehee và Yerim đã được giải thoát.

“Chạy mau!”

Youngwoo định bảo chúng gọi công an đến mau nhưng cậu đã kìm lại. Vì cậu biết ngay cả khi không nói điều đó, cậu tin rằng 2 đứa vẫn sẽ báo công an.

Tại thời điểm đó.

“Thế là đủ rồi.”

Không như Sehee đang la hét và bối rối không biết phải làm gì thì Yerim nhảy nhẹ lên. Youngwoo bị hút hồn bởi đôi chân trắng mịn của cô bé khi cô đá các sinh viên đại học.

Pặc!

Mặc dù đang mặc một chiếc váy ngắn, nhưng cú đá của Yerim đã trúng thẳng vào lưng các sinh viên đại học.

“Khụ…”

“Hự!”

Youngwoo đã nghĩ rằng chúng có thể sẽ chết. Mắt của lũ sinh viên lộ ra cả lòng trắng và chúng ngất đi.

‘Hả? Tại sao cô bé mạnh như vậy?”

Yerim đưa tay ra trong khi Youngwoo đang sững sờ.

“Anh có thể đứng dậy không? Hoàng tử của em.”

Yerim trông rất xinh đẹp dưới ánh đèn đường. Cô có một cơ thể trưởng thành khiến người ta khó tin được rằng cô chỉ là một học sinh cấp ba, và đôi mắt nửa vầng trăng của cô chắc chắn sẽ mê hoặc bất cứ ai.

Nhưng cô ấy là chỉ trẻ vị thành niên, nên Youngwoo đã không bị cô mê hoặc.

Sau đó.

“Gì? Taekwondo tam đẳng? Này, tại sao em chỉ đứng xem? Thật quá đáng.”

Trước một cửa hàng tiện lợi.

Sehee và Yerim đang bôi trứng lên khuôn mặt bầm tím của Youngwoo. Youngwoo được bao quanh bởi hai cô gái xinh đẹp, vì vậy cậu ta trông giống như một vị vua trong phim phong kiến. Nhưng Youngwoo không quan tâm đến ánh nhìn của những người khác.

Cậu đang bận rộn càu nhàu.

“Nếu Yerimra tay ngay từ đầu, Oppa sẽ không bị như thế này.”

“Sẽ rất vô duyên nếu can thiệp vào một cuộc chiến giữa những người đàn ông với nhau, vì vậy tớ đã phải nhịn.”

“Đây đâu phải là một cuộc chiến giữa những người đàn ông đâu … Đó là một cuộc chiến với bốn người.”

“Hihi, dù sao thì, nó thật tuyệt.”

Youngwoo mạnh như một người bình thường. Cậu ấy có thể không thực sự mạnh lắm, nhưng sự can đảm của cậu khi đứng ra bảo vệ em gái mình xứng đáng được khen ngợi. Ngày hôm đó, tình cảm của Yerim với Youngwoo đã trở nên lớn hơn nhiều. Cô thực sự muốn cưới Youngwoo.

“Urgh … Vậy thì về thôi. Và kể từ bây giờ, cả hai đứa đều bị cấm đến quán game. Anh sẽ mua máy cho cả hai đứa? Nghe chưa? Hả?”

Youngwoo cố gắng đứng dậy khỏi chiếc ghế cậu đang ngồi. Nhưng cơ bắp của cậu đang bị đau do hậu quả của việc bị trúng đòn trong trận đánh nhau. Vì vậy Yerim đã đỡ Youngwoo để ngăn cậu không bị ngã sang một bên.

“Ư.” Yerim kêu lên một tiếng lạ. Đó là bởi vì ngón tay của Youngwoo vừa chạm vào nách và eo của cô.

“H-Hả?”

Youngwoo trở nên ngạc nhiên bởi âm thanh lạ đó trong khi Yerim thì đỏ mặt và đôi mắt cô trở nên long lanh.

“… Oppa là một người thực sự tuyệt vời.”

Chuyện gì vậy? Sehee không hiểu được ý của Yerim nhưng Youngwoo thì hiểu rõ về nó. Và cậu phải hắng giọng vì xấu hổ.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch