Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 58: Thi đua trang bị

Chương 58: Thi đua trang bị


Từ khi Thạch Phong tung ra Vi Quang Hộ Hung đến lúc bán xong, ngắn ngủi hai mươi phút thì hai mươi món Vi Quang Hộ Hung liền hết sạch, trình độ hoan nghênh vượt xa Thủ Bị Chi Khải.

Thậm chí có không ít người chơi mua được ở trên diễn đàn game chụp ảnh dán lên khoe khoang.

Trước đây tổ đội đều là làm đủ cách cũng khó xin vào, hiện tại tùy tiện nói một tiếng, chỉ cần nhìn trang bị của hắn oai phong lẫm liệt, hơn mười tiểu đội tinh anh không nói hai lời đưa lời mời tận tay, hắn tha hồ chọn đội ngũ.

Càng ngày càng nhiều người quan tâm Vi Quang Hộ Hung, người chơi không mua được đều đấm ngực giậm chân, hận không có vay tiền mua lại, kết quả bây giờ không có bán.

Hiệp Hội Đoán Tạo ở Kim Sa Trấn kín người hết chỗ.

Toàn bộ phòng khách bị các người chơi đứng chật ních, người chơi có mặt ở đây đều là người phát ngôn của các công hội, bọn họ tới nơi này chỉ có một mục đích, chính là mời Nhất Chùy Mua Bán gia nhập công hội.

Trong các công hội có mặt, không ít công hội rất nổi danh, không thiếu người phát ngôn của công hội tam lưu lớn, nếu như bình thường, những người phát ngôn này nhất định là tâm cao khí ngạo, tâm tính cao cao tại thượng mà đối đãi người chơi sinh hoạt, cho dù như vậy, những người chơi sinh hoạt khi thấy cũng nhất định sẽ chào đón, cung kính có thừa, càng có thể sẽ kích động khóc rống chảy nước mắt, thề sống chết thành tâm cống hiến cho công hội, nhanh chóng ký hợp đồng khế ước, trở thành một phần tử của công hội lớn.

Bất quá bây giờ thói đời thay đổi, cao tầng công hội nhiều lần nhấn mạnh, nhất định phải mời được Nhất Chùy Mua Bán, bằng không cũng đừng làm nữa, đó là lí do mà người phát ngôn của những công hội mới giống như bề dưới, ngoan ngoãn đứng ở đại sảnh, chờ Nhất Chùy Mua Bán gọi đến gặp.

Trong phòng đoán tạo trung cấp ở lầu hai.

- Chùy Tử ca, ngươi thật lợi hại, sắp làm cho người ta bội phục chết, trước đấy đi một vài công hội tam lưu có thông báo tuyển dụng, bất luận thế nào cũng không trúng tuyển, hiện tại bọn họ lại như kẻ dưới chờ đợi, đuổi cũng đuổi không đi.

Một nữ Mục Sư vóc người nóng bỏng hơn hai mươi tuổi ôm cánh tay cứng cáp của Nhất Chùy Mua Bán, chẳng hề có ý tứ cọ bộ ngực lên, cười hì hì bội phục nói.

Dáng dấp của Nhất Chùy Mua Bán rất thô cuồng, râu quai hàm đôi mắt nhỏ, da vàng như nến, nhìn tuổi tác cũng phải hơn ba mươi, ai ai cũng nhìn không ra Nhất Chùy Mua Bán kỳ thực chỉ là sinh viên, tuổi tác bất quá chừng hai mươi.

- Ha ha ha, đây không tính là gì, ai bảo có một kẻ ngu dẫn đường còn ẩn dấu tên họ, cứ để các công hội lớn đều biết tầm quan trọng ta, ta còn phải cảm ơn tên này.

Nhất Chùy Mua Bán nhếch miệng cười to, thầm khen mình thông minh tài trí, vậy mà có thể nghĩ đến việc lợi dụng tiếng tăm tên Đoán Tạo Sư kia, khiến hắn có cuộc sống tốt đẹp bây giờ, trở thành người chơi được quần chúng thần tượng.

- Chờ sau này ta vào công hội nhất lưu, trà trộn đến cao tầng, đó mới là thật thoải mái, hiện tại ta bất quá là thử bản lĩnh một tí, để công hội tam lưu ở bên ngoài chờ xem, cũng nhờ đó mà tăng lên không ít giá trị con người và độ nổi tiếng.

- Đại ca, hiện nay chúng ta nhận được nhiều đơn đặt hàng như vậy làm sao bây giờ?

Một tên Thích Khách hỏi.

Nhất Chùy Mua Bán liếc tên Thích Khách kia, khinh thường nói:

- Ai thèm quan tâm bọn họ, làm một món chỉ trả hai ngân tệ, thật coi ta làm từ thiện sao? Hiện tại mục đích đã đạt đến, chỉ cần chờ người của công hội nhất lưu đến, mặc kệ những người khác, có gì thì nói bận quá không có thời gian.

Vì đạp Thạch Phong nâng cao vị thế của mình, hắn dùng hết thảy ngân tệ của bạn học, vừa hao tốn không ít điểm tín dụng mua số lớn tài liệu và ngân tệ, mới chế tạo ra hơn mười món Hung Giáp Dã Nhân, mỗi món bán ra 4 ngân tệ, đã khiến hắn thâm hụt vốn nát bét rồi, bất quá bây giờ mọi thứ đều đáng giá, chỉ cần được công hội nhất lưu thu vào, sau đó tài liệu muốn bấy nhiêu có bấy nhiêu, mỗi tháng còn có tiền lương, một đống mỹ nữ người chơi để cho hắn chọn, suy nghĩ một chút đã thấy thoải mái chết được.

Đột nhiên một gã Cuồng Chiến Sĩ đi từ ngoài cửa tới, nét mặt khó coi.

- Đã xảy ra chuyện gì hả Cường Tử, nhìn ngươi nôn nóng thế, có phải cao tầng của công hội nhất lưu tới hay không?

Nhất Chùy Mua Bán cười trêu nói.

- Có chuyện lớn xảy ra rồi, hiện nay trong phòng đấu giá bỗng xuất hiện rất nhiều trang bị cực phẩm, người chơi đều bàn tán về nó, lượng người quan tâm đang tăng mạnh, bây giờ đã cao hơn năm trăm vạn lượt xem, không ít công hội đều chú ý tới, hơn nữa những trang bị này đồng dạng đều nặc danh bán ra, giá thấp nhất 4 ngân tệ, tất cả mọi người đang suy đoán là Đoán Tạo Sư kia gây nên, không ai quan tâm đại ca nữa.

- Hơn nữa đã có mấy công hội nhất lưu ở trên diễn đàn phát biểu thanh minh, nguyện ý trả lương cao thuê Đoán Tạo Sư ấy làm Đoán Tạo Sư cấp cao nhất công hội, công hội lớn ở lầu dưới cũng có người rối rít chạy đi phòng đấu giá.

Nghe Cường Tử nói, vẻ mặt của Nhất Chùy Mua Bán trực tiếp cứng lại.

Hắn vất vả mới thu hút được sự chú ý của công hội nhất lưu, hiện tại lại bị tên Đoán Tạo Sư nặc danh kia đoạt đi danh tiếng, nếu không đoạt lại danh tiếng, e rằng công hội nhất lưu sẽ quên hắn.

- Thật to gan, dám cướp danh tiếng và chức vị của ta, vậy chớ trách ta không khách khí, trang bị cực phẩm như vậy chắc chắn chi phí tiền vốn cực cao, xác suất thành công cực thấp, nó bán 4 ngân tệ, ta chỉ bán 3 ngân tệ, xem nó có thể bồi tiền bao nhiêu?

Nhất Chùy Mua Bán đứng lên, muốn cho Thạch Phong đẹp mắt, mắt thấy chức vị Đoán Tạo Sư cấp cao nhất và tương lai cuộc sống ‘hạnh phúc’ tới tay, tuyệt đối không thể để cho chạy ra ngoài.

Hắn bán ra một món Hung Giáp Dã Nhân thuộc tính kém cũng phải bồi gần hai ngân tệ, loại trang bị cực phẩm này bán 4 ngân tệ, ít nhất phải bồi 4 ngân tệ hoặc 5 ngân tệ, thậm chí nhiều hơn, hắn không tin không hao tổn chết Thạch Phong.

- Nhưng mà đại ca, ngân tệ của chúng ta không nhiều, nhiều nhất chỉ có thể tạo được không tới mười món Hung Giáp Dã Nhân.

Cường Tử lo lắng nói.

- Sợ cái gì, ta vẫn còn có chút vốn, cùng lắm thì tốn thêm một ít điểm tín dụng mua tài liệu và ngân tệ, ta không tin không làm hơn thằng nhãi kia, phải biết rằng thằng nhãi ranh kia bán đi một món trang bị so với chúng ta bồi hơn gấp hai ba lần, chúng ta sợ cái gì?

Nhất Chùy Mua Bán hào khí ngất trời, tự tin không gì sánh được, hắn nhận định Thạch Phong cũng là muốn công hội nhất lưu chú ý, mới làm buôn bán lỗ vốn như vậy, bất quá người thắng sau cùng tuyệt đối là hắn.

Một giờ sau, trong phòng đấu giá Bạch Hà Thành lại thêm vài món Hung Giáp Dã Nhân, giá thấp nhất 3 ngân tệ.

Đồng thời trên diễn đàn game cũng nhiều thêm một bài viết.

Vì đông đảo lợi ích người chơi, ta, Nhất Chùy Mua Bán quyết định lấy giá 3 ngân tệ bán ra Hung Giáp Dã Nhân, muốn cùng Đoán Tạo Sư bụng dạ độc ác kia so đến cùng, cầu ủng hộ! Cầu cổ vũ!

Không bao lâu rất nhiều người chơi cùng click vào, bay vọt tới vị thứ nhất, ai cũng nhao nhao ủng hộ cử động lương tâm của Nhất Chùy Mua Bán.

Cũng bởi vì chuyện này, toàn bộ khu vực Bạch Hà Thành đều náo nhiệt lên, tất cả mọi người hiểu được, đây là hai vị Đoán Tạo Sư có thể chế tạo trang bị Thanh Đồng muốn cạnh tranh, toàn bộ người chơi Bạch Hà Thành đều mong đợi, những người chơi bọn họ nhất định là được lợi sau cùng, không bao lâu nữa bọn họ là có thể mua được trang bị Thanh Đồng giá thấp.

Các công hội cũng bắt đầu tọa sơn quan hổ đấu (nhìn hai bên đấu đá, chỉ ngồi không cũng được lợi), không đi ngỏ lời mời nữa, đều đang đợi người thắng sau cùng, tiện thể ăn những trang bị này, phát triển thực lực công hội.

Bất quá Thạch Phong bây giờ không biết gì cả mà mới vừa dẹp xong Vật Liệu Đá và Đá Kiên Cố, sau đó lại đi vào phòng đấu giá, phát hiện có thêm người chơi, mới biết chuyện này.

- Muốn đấu một trận sao?

Thạch Phong mỉm cười.

- Vậy thì tới đi.

Hắn điều ra bảng điều khiển phòng đấu giá, thả tất cả Vi Quang Hộ Hung lên và điều chỉnh thành cách mỗi một giờ bán ra hai mươi món, tổng cộng hơn một trăm hai mươi món Vi Quang Hộ Hung, tuyệt đối đủ dày vò Nhất Chùy Mua Bán một trận.

Sau đó lại dùng tiền bán Vi Quang Hộ Hung mua Tạp Bài và Đá Kiên Cố, mua xong mấy thứ này, Thạch Phong bỗng nhiên phát hiện, hắn còn dư lại hơn một kim tệ.

Hệ thống thỉnh thoảng liền phát ra, lại một món Vi Quang Hộ Hung được bán, ngân tệ đã gửi vào không gian ba lô.

Cảm giác ngân tệ là càng xài càng nhiều, không thấy khuynh hướng giảm bớt...

Thạch Phong đang suy nghĩ có nên trước tiên bán ra một ít ngân tệ ở trung tâm giao dịch hay không, đổi một chút tiền tiêu xài, tiết kiệm ngân tệ giữ ở trong tay không làm gì.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch