Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Chuộc Tội Với Vợ Con

Chương 35: Thu lươn (2)

Chương 35: Thu lươn (2)

Trên thực tế, thời đại này ở vùng nông thôn, có rất nhiều lươn cá chạch.
Nhất là đến mùa cấy mạ, mới vừa đầu xuân, tất cả lươn trong bùn đều chui ra ngoài.
Sở dĩ ít khi bắt ăn, là bởi vì thứ này nấu tốn dầu, thêm nữa là, hiện tại đang vào mùa cấy, có ai rảnh rỗi thời gian đi bắt lươn?
Một khi không được rửa sạch, hoặc là thiếu dầu, làm ra ăn không ngon còn phí vật liệu, mổ lươn lại rất phiền phức, thật sự là cái được không bù đắp đủ cái mất.
Còn không bằng ăn cá luộc!
Nhưng bọn họ không biết là lươn từ xưa đến nay chính là vật đại bổ.
Bọn họ làm không thể ăn không muốn ăn, thế nhưng trên huyện thành, mấy năm gần đây, thứ này bắt đầu được không ít người thèm muốn!
Chính xác mà nói, Giang Châu đời trước chính là dựa vào bán lươn, nên kiếm được thùng tiền thứ nhất!
Giang Châu nhìn Đông Tử cười cười, nói: “Chuyện này thì em đừng quản, em đó, đi bắt lươn, tốt nhất lớn một chút, 1 cân anh trả cho em 6 hào, em thấy thế nào?"
1 cân 6 hào.
Quá ngon.
Nếu bắt được con lươn lớn, vậy một con thì đã hơn 1 cân rồi!
Con nít dù sao cũng là con nít.
Giang Châu vừa nói xong, 3 đứa trẻ lập tức chạy đi mà không thèm ngoảnh lại.
Hồi nãy trong kênh nước, bọn nó nhìn thấy không ít!
Về nhà cầm một cái rổ, chụp lươn chắc chắn bắt được không ít!
Giang Châu nhìn thấy bóng lưng ba đứa trẻ chạy đi, bỗng nhiên có chút dở khóc dở cười.
Hắn cũng không chờ ở chỗ này.
Dù sao lúc này không ít người đều đang nhìn mình, sợ mình làm hư con của họ.
Giang Châu cùng Đông Tử quen biết đã lâu.
Nó biết nhà mình ở chỗ nào.
Giang Châu trở về nhà.
... ... ... . . .
Sau khi trời chạng vạng tối, Đông Tử cùng hai đứa bé khác đến nhà hắn.
3 người, quả thực thành khỉ bùn.
Toàn thân bẩn thỉu, trên tóc đều là bùn.
Nhưng trong tay của ba người, đều cầm một cái túi ni lông lớn.
Thấy Giang Châu đứng lên đi tới, 3 người nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng sáng bóng.
"Anh Giang! Nhìn!"
Đông Tử là một tiểu bá vương.
Túi chứa lươn trong tay vừa nhìn là nhiều nhất.
Cái túi nặng trĩu, nó lại cầm bằng một tay, cả người đều hơi khòm xuống.
2 đứa bé còn lại, tuy không nhiều như Đông Tử, nhưng nhìn phân lượng, chắc chắn cũng tới 2-3 cân.
Giang Châu: “. . ."
Lẽ nào hắn còn không đủ tiền trả công cho 3 đứa trẻ !?
Ban đầu việc thuê lao động trẻ em cũng khiến hắn rất băn khoăn, lúc này nếu như ngay cả tiền công cũng không lấy ra được, vậy thật có chút lúng túng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch