Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 159: Rừng Sắt Thép Trung Quái Vật

Chương 159: Rừng Sắt Thép Trung Quái Vật




Khi lò luyện khí Thái A nhất hình do Lý Diệu cải tiến hiện ra ở trước mắt mọi người, bao gồm cả Lôi Vĩnh Minh luyện khí sư thâm niên kiến thức rộng rãi, tất cả mọi người của Thiên Cực môn đều hít một hơi lạnh, rơi vào trạng thái đờ đẫn.

Cái mà bọn họ nhìn thấy căn bản không phải là một lò luyện khí mà là một rừng sắt thép!

Chiếm hơn bốn mươi thước, độ cao vượt quá hai mươi thước, ống thép đan xen cấu tạo thành một tòa mê cung phức tạp huyền ảo, vô số tinh tuyến như dây leo chằng chịt, sâu trong rừng cây sắt thép là từng tòa đơn nguyên pháp bảo được dựng trên cao như tổ chim, tinh thạch rực rỡ nhiều màu lúc sáng lúc tối, tỏa ra ánh sáng như lưu tinh, khiến cho rừng cây sắt thép này giống như có sinh mệnh, đang hô hấp.

Nhìn lướt qua, có không dưới ba mươi đơn nguyên pháp bảo, vượt quá cực hạn thiết kế của Thái A nhất hình!

Bốn phía không ít đơn nguyên pháp bảo xếp hệ thống tản nhiệt và lỗ thoát khí, phun ra hơi nước, tràn ngập như chướng khí, khiến cho rừng cây sắt thép trở nên thần bí khó lường, giống như từ sâu trong chướng khí tùy thời có thể có một con quái vật nhảy ra.

- Đây, đây là cái gì!

- Chắp nối lung tung mấy chục lò luyện khí phong cách bất đồng lại với nhau, giống như một quái vật dị dạng vậy!

Từ trong kinh ngạc phản ứng lại, Kim Tuyền sâu trong lòng sinh ra cảm giác đúng là hoang đường đến cực điểm.

- Khoa luyện khí của Đại Hoang Chiến viện tuy rằng là đại bản doanh của luyện khí sư phái rễ cỏ, nhưng thứ này quá rễ cỏ rồi!

Lén nhìn sang, không ít bạn học như ở trong mộng mới tỉnh, tất cả đều lộ ra thần sắc cổ quái.

Một nam sinh mập mạp mặt đỏ bừng, vai rung rung, muốn cười lại không dám.

Mọi người không xa lạ gì với luyện khí. Biết cái thứ pháp bảo này không phải gộp càng nhiều đơn nguyên có công năng cường đại lại với nhau thì tính năng tổng thể sẽ càng cường đại.

Trong đây còn có vấn đề như kết hợp và tính chung.

Lò luyện khí "Cấp quái vật" Trước mắt này nhìn qua thì có chút dọa người, chứa rất nhiều đơn nguyên pháp bảo rất cường đại.

Nhưng phong cách, thậm chí là nguyên lý vận chuyển của những đơn nguyên pháp bảo này hoàn toàn khác nhau, ghép lung tung lại với nhau, làm sao giải quyết được vấn đề kiêm dung? Sự trôi chảy trong vận hành? Liệu có cứ vài ba phút là lại trục trặc một lần không?

Nghĩ thông điểm này, vẻ kinh ngạc trong mắt Kim Tuyền và tất cả bạn học cũng tiêu tán, thay vào đó là một tia khinh miệt.

May mà các học sinh đều nhớ kỹ lời dặn của Kim Tuyền, không ai cười ra tiếng, chỉ là ai nấy mặt đều đỏ bừng, ngơ ngác nhìn nhau, dùng ánh mắt để trao đổi sự trào phúng ở trong lòng.

Chỉ có Lôi Vĩnh Minh là nhìn vào sâu trong rừng sắt thép này không chớp mắt, có chút đăm chiêu, lẩm bẩm nói:

- Nguyên giáo thụ, lò luyện khí các ngươi cải tạo... Không đơn giản!

Nguyên Mạn Thu cười nhạt, từ trong tinh não chiếu ra tham số tính năng, hướng màn hình về phía Lôi Vĩnh Minh và Kim Tuyền:

- Hai vị xin xem, trải qua sự cải tạo của chúng ta, tham số tính năng cuối cùng của lò Thái A nhất hình này như sau.

Lôi Vĩnh Minh nhìn lướt qua, vẻ mặt có chút kinh ngạc, mắt sáng rực.

Kim Tuyền thì không khôn ngoan được như vậy, chỉ nhìn một cái, giống như là bị ong độc cắn, kêu lên:

- Gì cơ? Trong một phút đồng hồ tăng nhiệt độ trong lò lên hơn 6000 độ. Mỗi giây cực hạn biến hóa nhiệt độ có thể đạt tới 500 độ, trong một lò có thể tách ra chín không gian luyện chế nhiệt độ khác nhau, nhiều nhất có thể đồng thời xử lý một trăm tám mươi linh kiện?

- Cái này đâu phải là lò luyện khí Thái A nhất hình? Quả thực đã đạt tới tính năng chỉnh thể của lò luyện khí Thái A lục hình rồi!

- Ở trên một số tham số nào đó thì cường hãn hơn cả Thái A lục hình, không, hơn cả Thái A thất hình!

- Còn cả đoạn này nữa, nếu bất chấp hao tổn, dưới trạng thái cực hạn, ngay cả sừng tê giác cứng rắn nhất của Huyền Cương Thiết Cốt Tê cũng có thể luyện chế? Đùa gì thế!

- Cho dù các ngươi thật sự ghép nhiều xác của lò luyện khí tiên tiến vào với nhau, miễn cưỡng đạt tới tính năng như vậy, cũng tuyệt đối không thể kéo dài, nhiều nhất chỉ sử dụng được một hai lần là hỏng, thậm chí là nổ tung!

Kim Tuyền mặt đỏ tai hồng, cổ gân lên, tốc độ nói càng lúc càng nhanh, nhằm che giấu sự chấn động trong lòng.

Mà các thiếu niên ở đằng sau nghe thấy các tham số tính năng hoa lệ thì nghẹn họng nhìn trân trối, hết thảy đều há hốc miệng.

Chỉ bằng vào cái đống rác này, một số tính năng không ngờ đuổi kịp lò luyện khí loại mới nhất của Thiên Cực môn ư?

Sao có thể như vậy được?

Lôi Vĩnh Minh thì dí mặt vào màn hình, nghiêm túc nghiên cứu một lát rồi tâm bình khí hòa nói:

- Nguyên giáo thụ, ngươi là chuyên gia có thanh danh trong giới luyện khí sư, lão phu tất nhiên sẽ không hoài nghi lò luyện khí ngươi cải tạo ra, đích xác là có tính năng hoa lệ như vậy.

- Có điều một lò luyện khí có đủ tư cách hay không, một mặt phải xem tính năng cực hạn, mặt khác cũng phải xem tính ổn định.

- Có thể lấy ra sơ đồ kết cấu và bản vẽ vận hành linh năng cho mọi người nghiên cứu không. Xem từ lý luận mà nói, khi vận hành những tính năng này thì lò luyện khí có thể bảo trì ổn định hay không?

Nguyên Mạn Thu cười sang sảng:

- Tất nhiên rồi, nếu muốn có được sự công nhận của Thiên Cực môn, sơ đồ kết cấu và bản vẽ vận hành linh năng khẳng định phải đưa ra cho hai vị kiểm nghiệm, có điều có chuyện cho Lôi lão biết. Lò luyện khí này không phải do ta cải tiến, từ đầu tới cuối ta không hề nhúng tay vào, từ phương án cải tiến, vẽ sơ đồ kết cấu đến vặn mỗi một con ốc vít, tất cả đều do đệ tử của ta làm một mình, hay là mời hắn ra giải thích với hai vị thì thích hợp hơn.

Lôi Vĩnh Minh nhất thời không phản ứng kịp, mặt lộ vẻ nghi hoặc:

- Ta nghe nói khoa luyện khí của quý trường chỉ có một tân sinh vừa nhập học, chẳng lẽ Nguyên giáo thụ còn có đệ tử xuất sắc hơn ở bên ngoài?

Nguyên Mạn Thu lắc đầu, dứt khoát lưu loát nói:

- Không, ta hiện tại chỉ có một học sinh này, có thể dạy tốt hắn là cảm thấy hài lòng rồi, lò luyện khí này từ đầu tới cuối đều do đệ tử Lý Diệu của ta cải tiến, ta ngay cả một cái đinh cũng không chạm vào, Lý Diệu đâu rồi? Lý Diệu!

Hai chữ Lý Diệu này giống như hai trọng quyền đấm cho Kim Tuyền lảo đảo sắp ngã.

Hắn ra sức lắc đầu, lấy lại bình tĩnh, trong lòng gào thét:

- Bốc phét gì thế, một tân sinh vừa vào trường được nửa năm đã hoàn thành được cải tiến phức tạp như vậy, còn có thể tạo ra tính năng hoa lệ như thế? Khẳng định là Nguyên Mạn Thu ở sau lưng chỉ điểm, cầm tay dạy bảo!

Đối với Nguyên Mạn Thu, Kim Tuyền không dám khinh thường.

Nếu xuất phát từ tay Nguyên Mạn Thu, có thể tạo ra những tính năng như vậy cũng có 1% khả năng.

Nhưng chỉ bằng vào tên cuồng đồ vô tri không biết sợ Lý Diệu?
01% khả năng cũng không tồn tại.
Hừ hừ, vốn còn muốn để lại cho các ngươi mấy phần mặt mũi, tùy tiện nói mấy câu là xong. Không ngờ các ngươi làm ra một đống sắt vụn thế này còn dám trâng tráo đưa ra những tham số tính năng khoa trương như thế, còn nói là một tân sinh năm nhất cải tiến, còn là tên Lý Diệu không biết trời cao đất rộng!

- Vậy thì đừng có trách ta!

- Chờ ngươi đem sơ đồ kết cấu bản vẽ vận hành linh năng ra, ta tùy tiện chỉ ra mấy mấu chốt, tiểu tử ngươi khẳng định không trả lời được, mất hết mặt mũi trước mặt mọi người.

- Còn muốn khiêu chiến khoa luyện khí của Đại học Thâm Hải chúng ta à? Nằm mơ đi!

Kim Tuyền hạ quyết tâm, dưới đáy mắt hiện lên một đạo tinh mang, khóe miệng nở một nụ cười lạnh.

Theo tiếng gọi của Nguyên Mạn Thu, sau rừng cây sắt thép truyền đến tiếng bước chân như long trời lở đất.

Giống như một con mãnh thú to lớn từ sâu trong chướng khí chậm rãi chạy tới.

- Sao lại thế này, bước chân của ai mà nặng thế, đi thôi mà cũng như yêu thú chạy vậy?

Các học sinh ngơ ngác nhìn nhau, tế bào não có chút không đủ dùng.

Tuy rằng vừa rồi Kim lão sư đã căn dặn, muốn bọn họ bất kể là nhìn thấy gì cũng nhất định phải nhịn, nhưng...

Thật sự là khó nhịn quá!

Bỗng nhiên, từ trong hơi nước một thanh niên dáng người cũng không cao lớn chui ra, vừa xuất hiện liền khiến mắt của tất cả mọi người đang có mặt như muốn lồi ra!

Hắn để mình trần, lộ ra cơ nhục đường nét rõ ràng nhưng cũng không quá khoa trương, đang tập trung tinh thần nghiên cứu một màn hình đầy biểu thức số học. Tay trái thì vô cùng tùy ý xách một thùng sắt cực lớn.

Trên thùng sắt viết: - Đá đồng đen, một tấn!

Đá đồng đen là một trong những tiêu hao phẩm thường dùng nhất khi luyện khí, có thể giúp nhiệt độ lò đề thăng trong nháy mắt.

Đặc tính lớn nhất của Đá đồng đen chính là mật độ cực cao, trọng lượng rất nặng, một viên to bằng nắm đấm đã mấy chục cân, bình thường đều dùng pháp bảo để vận chuyển.

Lý Diệu đặt thùng sắt đựng đầy đá đồng đen xuống đất, chấn động mãnh liệt khiến lòng bàn chân mọi người tê rần.

Xem ra trong thùng đúng là một tấn đá đồng đen!

- Không thể nào, một tấn nguyên vật liệu nặng, không ngờ dùng một tay để xách, hơn nữa nhìn bộ dạng của hắn cũng không là đang cố sức, ngay cả mồ hôi cũng không toát ra!

- Ở Thiên Cực môn chúng ta, thứ nặng như vậy đương nhiên là dùng pháp bảo để vác, nào có trực tiếp dùng tay để xách!

- Người này rốt cuộc là quái vật từ đâu chui ra vậy, có khí lực lớn như vậy thì còn làm luyện khí sư làm gì, trực tiếp tới hoang nguyên đồ sát yêu thú không phải tốt hơn sao?

Các học sinh đều cảm thấy cột sống lạnh toát, thấy Lý Diệu đi tới, một số bạn học tính tình yếu đuối bất giác lui một bước, cổ rụt cả lại.

Nguyên Mạn Thu cố nén cười, vẻ mặt thành khẩn nói:

- Thật ngại quá, khiến hai vị chê cười rồi, khoa luyện khí Đại Hoang Chiến viện chúng ta vừa xảy ra tai nạn, đại bộ phận kinh phí đều phải dùng để trợ cấp cho người nhà người gặp nạn, còn lại thì đều dùng vào chỗ cần thiết nhất. Hơn nữa tên đệ tử này của ta lại rất có khí lực, thứ có thể vác thì tự vác, không mua pháp bảo phụ trợ để tiết kiệm kinh phí!

Môi Lôi Vĩnh Minh run run, thật sự không biết nên nói gì cho phải.

Trong lòng luyện khí sư già kiến thức rộng rãi cũng có chút hỗn độn.

Da đầu Kim Tuyền thì run lên, tóc cũng dựng đứng.

Lý Diệu ấn một tham số cuối cùng rồi bước về phía mọi người, bỗng nhiên lại dừng chân, nghiêng đầu nghe ngóng.

Hắn phát hiện thanh âm của một bộ hệ thống tản nhiệt thổi ra hơi nước có chút chói tai.

Trầm ngâm một lát, híp mắt tính toán ba giây, Lý Diệu bước về phía bên phải rừng cây sắt thép, vươn tay về phía một con ốc vít dung để cố định hệ thống tản nhiệt.

- Hắn muốn làm gì thế?

Tất cả mọi người không hiểu gì, nếu muốn vặn đinh ốc thì cờ lê đâu?

Con ốc to cỡ cỡ nắm đấm, đã được vặn rất chặt, cho dù dùng cờ lê cũng rất khó vặn ra.

Thiên Cực môn muốn đối phó với loại đinh ốc đã vặn chặt này đều phải dùng pháp bảo đặc chế, dựa vào linh năng để hoàn thành.

Chẳng lẽ hắn không ngờ muốn dùng tay không vặn đinh ốc?




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch