Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 175: Đại Bác Cùng Cuồng Đao!

Chương 175: Đại Bác Cùng Cuồng Đao!




Thiết Giáp Ngạc Quy tự cao da dày thịt béo, căn bản không để súng ống trong tay Lý Diệu và mắt, theo nó, súng ống mà nhân loại nhỏ yếu Luyện Khí kỳ cấp thấp này có thể sử dụng có thể có hỏa lực mạnh bao nhiêu? Chắc chỉ như gãi ngứa cho nó.

Bởi vậy nó không tránh, cao tốc di động về phía trước, thà để trúng mấy phát cũng phải một đuôi quét nát người Lý Diệu!

Không ngờ đối diện mà đến lại là hỏa lực hung hãn như lưu tinh hỏa vũ, giống như một thanh cự chùy vạn cân hung hăng nện vào ngực nó, khiến cho nó lảo đảo, nháy mắt bị một mảng linh năng cuồng bạo màu đỏ bao phủ!

Thiết Giáp Ngạc Quy đau đớn, vô cùng hoảng sợ phát hiện, giáp ngực không ngờ xuất hiện mấy vết rạn, không tới mười giây nữa sẽ triệt để nổ tung!

Thiết Giáp Ngạc Quy vừa sợ vừa giận, yêu thú cường hãn có lực phòng ngự cao hơn Kim Giáp Đao Lang này không ngờ dưới sự áp chế của hỏa lực nặng của Lý Diệu, cúi cái đầu cao ngạo xuống, bất lực lựa chọn bốn chân co lại, dùng mai rùa kiên cố đầy gai nhọn mọc lên, miễn cưỡng ngăn cản hỏa lực vô địch của pháo oanh kích xoay sáu nòng!

Tứ chi của nó vung loạn, như chó nhà có tang, vô cùng chật vật di động trái phải để trốn tránh.

Lý Diệu cười khinh miệt.

Trải qua ba ngày huấn luyện bắn trong thực chiến, hắn đã nắm sâu về tính năng của pháo oanh kích xoay sáu nòng, hiện tại hắn có thể liên tục không ngừng oanh kích một phút đồng hồ, tất cả điểm đạn rơi đều có thể trúng vị trí to bằng quả dưa hấu!

Thiết Giáp Ngạc Quy chung quy vẫn không phải là yêu thú sở trường về tốc độ, né tránh sao nhanh bằng được tốc độ của đạn, mai rùa có kiên cố tới mấy, bị đạn nổ linh lăng như mưa rào hung hăng bắn một phút đồng hồ thì nó cũng ăn không tiêu.

Cho dù mai rùa vẫn chưa hoàn toàn vỡ toang, nhưng ngũ tạng lục phủ cũng không chịu nổi, đã bị chấn thương nghiêm trọng.

Cuối cùng...

Thiết Giáp Ngạc Quy phát ra một tiếng rít tê tâm liệt phế, đuôi sắt vỗ mạnh xuống đất, cả người bắn lên như một bánh xe đúc bằng sắt, đội hỏa lực xông tới.

Nó đã phẫn nộ đến cực điểm, liều mạng bị trọng thương, cũng phải cắn xé Lý Diệu.

Thân thể Lý Diệu nghiêng về phía sau, hai chân đột nhiên phát lực, cơ nhục phần đùi như được bơm khí, nháy mắt to ra gấp ba, giậm mạnh, mặt đất trong phạm vi năm thước đều bị hắn giậm cho nứt ra!

Mượn lực phản xung, Lý Diệu lui về phía sau. Một hơi lùi xa mười thước, manh mắn né được mai rùa của Thiết Giáp Ngạc Quy, thừa cơ lại liên tiếp bắn ra, khiến ngực nó vỡ ra một lỗ thủng cỡ nắm đấm.

Hai bên cách nhau quá gần, không thích hợp để phát huy hỏa lực mạnh, Lý Diệu gầm khẽ một tiếng, hai phù trận nối với cầu vai lóe sáng, cầu vai tách ra, pháo oanh kích xoay sáu nòng và thùng đạn tự động rời không thân thể, tay phải vẫy một cái, chiến đao chấn động hạng nặng giống như chân voi nằm trong tay, mũi đao chỉ thẳng lên trời, dưới sự kích động của linh năng, lưỡi dao chấn động cao, phát ra tiếng ong ong, giống như cự thú hồng hoang bụng đói kêu vang!

Thiết Giáp Ngạc Quy dưới sự kích thích của cơn đau, đã rơi vào trạng thái điên cuồng, không để ý tới huyết nhục bị xé rách, tốc độ lại đề thăng một bậc, một kích thất bại, đột nhiên đổi hướng, đuôi sắt như lưu tinh chùy, xé rách không khí, xen lẫn với kình phong, hung hăng quét tới!

Trong nháy mắt, tóc của Lý Diệu bị kình phong thổi cho rối loạn, tròng mắt giống như bị kim đâm, không mở ra được.

Hắn híp mắt, không lùi mà tiến, bọt khí linh năng tổng kết ra từ trong vô số lần đối luyện với Đinh Linh Đang từ trong lỗ chân lông điên cuồng trào ra, ở trước người hình thành một "Áo giáp bóng khí" tạo thành từ hơn một ngàn bóng khí.

Chỉ nghe thấy những tiếng tách tách tách, đuôi sắt của Thiết Giáp Ngạc Quy đánh lên bóng khí, hơn một ngàn bóng khí đồng thời vỡ tan.

Mà Lý Diệu mượn sự giảm lực của bóng khí, lướt qua được cái đuôi sắt.

- Bốp!

Mặt Lý Diệu bị đuôi sắt cắt qua, xuất hiện vết máu.

Mí mắt hắn không hề chớp, khi lướt qua Thiết Giáp Ngạc Quy, tay trái dùng một động tác rất kín, dính một quả bom vào ngực Thiết Giáp Ngạc Quy, chỗ mà giáp xương vỡ ra.

Thiết Giáp Ngạc Quy cảnh giác hơn Kim Giáp Đao Lang, động tác nho nhỏ của Lý Diệu nháy mắt đã bị nó phát hiện.

Chỉ tiếc tứ chi của nó thô ngắn, không thể rướn được tới ngực, mà chất nhầy từ bom dính đến từ ếch tên bắn, độ dính rất mạnh, không thể hất ra được ngay.

Thiết Giáp Ngạc Quy trong lòng biết rõ, đây nhất định là một kiện pháp bảo âm ngoan độc lạt.

Đuôi dài rướn hết cỡ, đang muốn chọc tới ngực để gỡ bom ra thì thấy nhân loại ở đối diện huýt sáo!

Lý Diệu trong thực chiến đã phát hiện, dùng điều khiển từ xa để dẫn nổ bom dính quá phiền phức, có những yêu thú tốc độ cực cao căn bản sẽ không cho hắn cơ hội sử dụng điều khiển từ xa.

Bởi vậy dứt khoát thêm phù trận điều khiển âm thanh lên bom, sử dụng một đạo linh năng mỏng manh để kích phát phù trận, nghe thấy tiếng huýt sáo của hắn là có thể dẫn nổ.

- Ầm!

Ngực Thiết Giáp Ngạc Quy bắn ra một mũi tên máu.

Tuy rằng thể tích của bom dính quá nhỏ, tinh thạch bên trong không nhiều, uy lực cũng không mạnh.

Nhưng lại vừa hay dính vào chỗ ngực đã nứt giáp, chỉ cách trái tim có một chút, vẫn tạo thành sức phá hoại cực lớn.

Thiết Giáp Ngạc Quy chỉ cảm thấy một mũi đao nung đỏ đâm trúng vào tim nó.

Lập tức đau quá, cổ vươn ra khỏi mai rùa, giống như cá sấu từ trong mai rùa bò ra, phát ra tiếng hét ghê người.

Chính là lúc này!

Lý Diệu từ ban đầu tập trung hỏa lực bắn vào ngực Thiết Giáp Ngạc Quy chính là để khoảnh khắc này xuất hiện!

Hắn thét dài một tiếng, nháy mắt thân thể bành trướng, ngực căng ra, cho dù là trang phục chiến đấu màu đen cũng không thể che được cơ nhục đường cong rõ ràng đang căng lên, để lộ làn da lấp lánh ánh sáng kim loại.

Lý Diệu hai tay nắm chặt chiến đao chấn động hạng nặng, dưới chân truyền đến tiếng động rầm rầm, gạch đá vỡ toang, mảnh vụn văng khắp nơi, tốc độ cũng lên tới cực hạn, chiến đao chấn động hạng nặng hóa thành một đạo lưu quang màu đen, khí thế một tiếng không lui, hung hăng bổ tới!

Nhìn bộ dạng hung thần ác sát, nghiến răng nghiến lợi của hắn, giống như một đao này...

Ngay cả phật cũng có thể chém chết!

- Vù!

Tốc độ của chiến đao chấn động hạng nặng thật sự quá nhanh, không ngờ phát ra tiếng rít như phi kiếm, lưu quang màu đen lóe lên, không hề gặp trở ngại, giống như là chém vào đậu hủ, huyết nhục, gân mạch, xương cốt. Tất cả đều chặt đứt!

- Phập!

Đầu Thiết Giáp Ngạc Quy bay lên, máu tươi suối phun như, cao tới hai ba tầng lầu, giống như một cây đại thụ màu đỏ đột ngột ngoi lên rồi đổ xuống.

Bốn móng vuốt sắc bén lắc lư, thân hình mất đầu ngã xuống, đuôi sắt còn giãy cả nửa ngày, nhưng không thể quét trúng được một sợi tóc của Lý Diệu. Cuối cùng đành bất lực nằm bẹp dưới đất, run rẩy một lát rồi bất động.

Đầu Thiết Giáp Ngạc Quy chậm rãi lăn đến dưới chân Lý Diệu. Vẫn chưa tắt thở hoàn toàn, trong ánh mắt từ từ đục đi đầy vẻ kinh ngạc.

Cho đến lúc này, Yêu Binh trung cấp này vẫn không hiểu vì sao mình lại bị một nhân loại nhỏ bé giết chết một cách thoải mái như vậy.

Nếu là một cấp cao Luyện Khí kỳ cấp cao hoặc là tu sĩ Trúc Cơ thì nó cũng cam chịu số phận.

Nhưng chết trong tay một người tu chân Luyện Khí kỳ cấp thấp nhỏ yếu hơn mình, nó, không cam lòng!

Thiết Giáp Ngạc Quy không còn sức để gầm nữa, cái miệng há ra rồi lại ngậm vào, nhe răng trợn mắt với Lý Diệu.

Lý Diệu cười nhạt, thu hồi chiến đao. Khiêng pháo oanh kích xoay sáu nòng và thùng đạn lên, lắp đạn rồi lên đạn.

Thiết Giáp Ngạc Quy cuối cùng ý thức được nhân loại "Nhỏ yếu" này muốn làm gì, trong tròng mắt màu vàng ánh ra vẻ hoảng sợ và cầu xin.

Yêu thú tàn bạo này đã khuất phục trước mặt Lý Diệu, đang đầu hàng, cầu xin tha thứ!

Lý Diệu lạnh lùng nhìn nó, dí sáu nòng súng thô to vào chính giữa mặt nó, lực lượng rất mạnh, nòng súng còn đâm vào nửa tấc.

Nửa khuôn mặt của Thiết Giáp Ngạc Quy lõm xuống, hai mắt dí sát vào nòng súng, điên cuồng giãy dụa, sợ tới chảy cả nước mắt.

Lý Diệu nhấn cò súng, trong tiếng gầm rú nặng nề triệt để bắn nổ đầu Thiết Giáp Ngạc Quy!

- Tách tách!

Trên vai Lý Diệu lắp một máy quay mimi, đã quay lại toàn bộ quá trình chiến đấu, truyền đến Đại Hoang Chiến võng.

Trải qua phân tích của tinh não cỡ lớn, rất nhanh sẽ tính được hắn có được bao nhiêu học phân.

Trừ dọn dẹp một mảng lớn khu vực an toàn ra, hắn một mình đánh chết con Thiết Giáp Ngạc Quy thực lực rõ ràng cao hơn hắn một cấp số này, cũng có được thêm học phân.

Tiếng leng keng liên tiếp vang lên, có nghĩa là ít nhất mấy trăm học phân đã rơi vào túi hắn.

Lý Diệu liếm liếm môi, hưng phấn tính toán.

- Nếu mỗi ngày thể kiếm được hai ba trăm học phân, chẳng phải là một tháng có thể kiếm được một vạn phân à?

- Cả nửa học kỳ đầu khổ sở lắm mới kiếm được một vạn phân, không ngờ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, liệp sát yêu thú, một tháng là có thể hoàn thành!

- Quả nhiên vẫn là thực chiến tốt hơn, vừa có thể tích lũy kinh nghiệm, vừa có thể kiếm được nhiều học phân!

Đương nhiên, Lý Diệu cũng biết, loại thú triều này là vừa hay nổ ra ở nội thành, không thể không tiến hành chiến đấu trên đường phố, nên mới có đại lượng Yêu Binh cho hắn chém giết.

Phần lớn tình huống là thú triều xuất hiện ở ngoài thành, chỉ cần triệu tập chiến hạm tinh thạch điên cuồng oanh tạc là có thể giải quyết.

Nếu oanh tạc điên cuồng vẫn không thể giải quyết, thường thường đều là cấp bậc Yêu Tướng, Yêu Vương, ít nhất cũng cấp bậc Yêu Binh cấp cao, hơn nữa đều tinh thông thuật ẩn núp, hắn lúc này vẫn không thể ứng phó.

Thế nên, hắn mới muốn tranh thủ mỗi một giây, thừa dịp trên mặt vẫn còn nhiều Yêu Binh, điên cuồng trảm sát, điên cuồng kiếm học phân!

Bỗng nhiên xa xa một bóng đỏ lướt tới, bị Lý Diệu nhạy bén thấy được.

Mắt hắn sáng rực, khiêng pháo oanh kích xoay sáu nòng lao lên.

Cách đó không xa, Triệu Thiên Trùng mặt không biểu tình, chậm rãi quay đầu, nhìn Lỗ Thiết Sơn.

- Nhìn ta làm gì?

Lỗ Thiết Sơn vô cùng ủy khuất nói:

- Ta vừa rồi vốn là định nói "Ê, phía trước có một con Thiết Giáp Ngạc Quy, mai rùa rất dầy, lực phòng ngự siêu cường, Lý Diệu ngươi trước tiên dùng hỏa lực mạnh áp chế đi", ngươi cũng nghe thấy đây, ta chỉ bảo hắn áp chế một chút thôi!

- Áp chế cái đầu ngươi!

Triệu Thiên Trùng nghiến răng nghiến lợi:

- Gần đây, những yêu thú tất cả đều bị hắn "Áp chế" một cái là thành tro bụi, cứ như vậy tất cả học phân đều bị hắn lấy sạch, chúng ta đường đường là hai đại cao thủ của Tiềm Long các, người mới mạnh nhất của Thiết Quyền hội và Loạn Nhận đường, tất cả đều phải đi theo đít hắn hít bụi!

- Còn thất thần làm gì, nhanh lên, không tới nửa phút, ngay cả con Viêm Ban Báo này cũng bị hắn làm thịt đó!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch